‘Thế nhưng năm mươi năm qua đi, tu vi của ngươi chỉ vẻn vẹn tăng lên một tầng, đạt tới Huyền Đan cảnh tầng hai. Đến Huyền Đan cảnh, muốn tăng tốc độ tu hành lên, nhất định phải sử dụng linh thạch cực phẩm phụ trợ trong việc tu hành. Thế nhưng ở loại địa phương như đảo Thánh Tâm này căn bản không có bao nhiêu linh thạch cực phẩm, tốc độ tu hành của ngươi thật sự quá chậm. Về phần bảo dược bát phẩm, thì tốt nhất là đừng nghĩ tới, có thể nói là trân bảo quý hiếm.’
‘Ngươi rất hoài nghi, việc tu hành càng về sau càng khó, không có tài nguyên tương ứng, cho dù ngươi đạt tới Huyền Đan cảnh, có ngàn năm tuổi thọ, nhưng tu hành trên đảo Thánh Tâm thì chỉ sợ đến lúc tọa hóa, có thể đạt tới Huyền Đan cảnh tầng bảy hay không cũng là một vấn đề, Huyền Đan cảnh đại viên mãn gần như là chuyện không thể nào.’
‘Trong lòng ngươi cũng có suy đoán, tu vi của cường giả Huyền Đan cảnh trên đảo Thánh Tâm phỏng chừng không có ai vượt qua Huyền Đan cảnh tầng bốn. Ở nơi tài nguyên tương đối cằn cỗi này, tu hành thật sự quá khó khăn.’
‘Chỉ có điều, mặc dù ngươi hiểu rõ tình trạng hiện tại nhưng cũng không có biện pháp nào. Trừ phi ngươi chạy đến Đông Hoang hoặc chuyển tu Thị Huyết Ma công, nếu không cũng chỉ có thể chậm rãi tu hành như vậy.’
‘Đương nhiên, thật ra bây giờ ngươi có tu hành ma công, thì cũng hơi muộn một chút. Thị Huyết Ma công cũng cần ngưng tụ ma thể tương quan ở thời điểm Linh Thai cảnh mới có thể tu hành tốt hơn. Tu vi của ngươi bây giờ, đã đạt tới Huyền Đan cảnh, dù có luyện thêm ma công, dưới tình huống không có Huyết Ma Nguyên Phong trợ giúp, sẽ không kinh khủng như trong trí nhớ của ngươi lần đó. Chớ nói chi là, trong trí nhớ của ngươi còn có thiên phú màu lam - Ma tu loạn thế này.’
‘Trong nháy mắt, lại trôi qua ba năm, tu vi của ngươi tuy rằng có tăng lên một chút, nhưng không tính là tăng lên lớn mức nào, trình độ đột phá Huyền Đan cảnh tầng ba thì còn xa lắm. Thế nhưng bà lão tóc bạc trong trí nhớ của ngươi năm ấy xuất hiện, muốn dẫn Bạch Thiên Hồng đi.’
‘Ngươi hỏi bà lão tóc bạc, Bạch Thiên Hồng có phải là hậu nhân của vị tiền bối Đoạn Tội Hoàng giả kia hay không. Bà lão tóc bạc hết sức kinh ngạc khi ngươi lại biết được những bí mật này. Thế nhưng nàng cũng không trả lời câu hỏi của ngươi mà lựa chọn trực tiếp mang Bạch Thiên Hồng đi.’
‘Đúng lúc lòng ngươi đang thất vọng, hóa thân của bà lão xuất hiện ở chỗ này, sau khi tung một chưởng đánh gục ngươi, đã biến mất không thấy tăm hơi, hiển nhiên là muốn vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn, phòng ngừa việc bí mật bị tiết lộ ra bên ngoài, mà đồng thời cũng sợ Bạch Thiên Hồng biết nàng giết ngươi. Ngươi đã chết, nhưng ngươi lại sống lại. Lòng ngươi vô cùng phẫn nộ, cho rằng bà lão tóc bạc thật quá đáng.’
‘Thế nhưng ngươi cũng xác định được một việc, bà lão tóc bạc kia đích thực là người có liên quan đến Đoạn Tội Hoàng giả. Mà Bạch Thiên Hồng rất có thể chính là hậu nhân của vị Đoạn Tội Hoàng giả kia. Hoặc có thể nói là người có huyết mạch với hắn.’
‘Kế tiếp, ngươi vì phòng ngừa bà lão tóc bạc quay lại lần nữa để giết mình, ngươi lựa chọn rời khỏi đảo Thánh Tâm.’
‘Sau đó ngươi du lịch tới các đảo khác để tìm kiếm cơ duyên. Chỉ đáng tiếc, ở khu vực này, cơ duyên hữu dụng đối với Huyền Đan cảnh thật sự là quá hiếm thấy, ngươi hoàn toàn không có cách nào tìm được, trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ.’
‘Sáu mươi bảy năm sau, ngươi ẩn cư trên đảo Phong Bạo, vốn tưởng rằng cường giả Huyền Đan cảnh giấu mặt sẽ tìm tới cửa, kết quả phát hiện đối phương rốt cuộc cũng không xuất hiện, trong lòng ngươi cũng hiểu ra. Chuyện ngươi làm trên đảo Thánh Tâm, phỏng chừng là bị đối phương biết được. Đối phương biết ngươi có thực lực mạnh mẽ có thể địch lại được Huyền Đan cảnh, nên tự nhiên cũng sẽ không đến tự chịu chết.’
‘Dù sao, hắn cũng chỉ ngưng luyện ra Huyền Đan cảnh cửu phẩm, sức chiến đấu yếu kém ở tầng chót của Huyền Đan cảnh, rất có thể hắn không phải đối thủ của ngươi.’
‘Ngươi hơi thất vọng, vốn tưởng rằng có cơ hội đạt được cơ duyên ở chỗ cường giả Huyền Đan cảnh giấu mặt, không nghĩ tới lại bỏ lỡ cơ duyên này. Thế nhưng ngươi lại nghĩ, nếu như đối phương không tìm tới cửa thì ngươi tự tìm qua là được. Dù sao ngươi cũng nhớ rõ hình dạng của hắn.’
‘Ngươi hành động. Trước tiên ngươi chặn lại tu sĩ trộm Hải Thiên Côn từ lãnh địa tộc Hải Viên rồi cướp lấy, sau đó đi tìm hắn.’
‘Tuy rằng phong cách hành sự của cường giả Huyền Đan cảnh giấu mặt kia vô cùng bí ẩn, chỉ lộ ra chân dung trước mặt người hắn cho rằng chắc chắn phải chết, bày ra tư thái cao cao tại thượng, nhưng bởi vì ngươi may mắn biết được chân dung của hắn nên vẫn dễ dàng tìm được hắn.’
‘Ngươi ra tay với hắn, bảo hắn giao ra bí pháp trên người mới có thể bảo vệ một mạng này. Đối với việc này, hắn lựa chọn thà chết không theo, trực tiếp tự bạo. Ngươi thật không biết nói gì, không nghĩ tới người này lại tàn nhẫn như vậy, động một chút là tự bạo.’
‘Thấy không có cách nào đạt được bí pháp, ngươi chỉ có thể thất vọng mà rời đi, trở lại đại lục Huyền Quy, tiềm tu ở trên đó. Về những tài nguyên tu hành ngươi cần dùng đến khi ngươi sống thêm kiếp thứ hai, ngươi đã sớm xoay sở đầy đủ trong những năm qua, rồi cẩn thận bồi dưỡng.’
‘Dưới tình huống như vậy, thời gian trong nháy mắt đã trôi qua ba trăm năm. Trong ba trăm năm, tu vi của ngươi tăng lên Huyền Đan cảnh tầng ba.’
‘Đồng thời, trong ba trăm năm này, ngươi cũng thường xuyên đi ra ngoài tìm kiếm và thu được một vài tài nguyên tu hành cần thiết, đồng thời cũng hỏi thăm tin tức của Huyền khí dạng kiếm, muốn sở hữu một thanh kiếm khí. Thật đáng tiếc, mỗi lần ngươi đều thất vọng ra về. Mặc dù trên đảo Thánh Tâm ngươi đã thấy được Huyền khí dạng kiếm, nhưng cũng chỉ có Băng cung có, vả lại chỉ có một thanh huyền kiếm thuộc tính băng. Mà ngươi vốn không có thù hận với Băng cung, tự nhiên sẽ không đánh tới cửa trắng trợn cướp đoạt.’