‘Kế tiếp, Diệp Thần nói lời tạm biệt với các ngươi, hắn muốn mỗi người đi một ngả. Ngươi rất hoài nghi, Lạc Tinh lão tổ vẫn chưa hoàn toàn ngã xuống, hiện giờ đang lấy thân phận thể linh hồn ở trên người Diệp Thần, tương đương với lão gia gia trong nhẫn của Diệp Thần.’
‘Ngươi hỏi Diệp Thần, có bí pháp che đậy khí tức Huyền Quy hay không. Diệp Thần cực kỳ kinh ngạc trước câu hỏi của ngươi, hắn không nghĩ tới ngươi cũng đã sớm biết bí mật từ trước vạn cổ, lắc đầu tỏ vẻ không có. Ngươi hơi thất vọng, bày tỏ nếu sau này Diệp Thần đạt được bí pháp tương ứng, có thể trở về tặng cho hắn một phần chứ.’
‘Diệp Thần nghiêm túc gật đầu, hứa hẹn với ngươi, nếu sau này đạt được bí pháp bực này, nhất định sẽ tặng cho các ngươi một phần.’
‘Cuối cùng, các ngươi mỗi người đi một ngả, Diệp Thần bắt đầu hành trình mới của mình. Thái Vĩnh Long hỏi tại sao ngươi không đi theo Diệp Thần. Ngươi lắc đầu bày tỏ đi theo Diệp Thần, xác suất ngã xuống rất lớn. Vả lại đi theo hắn, ngay cả khi biết cơ duyên của hắn cũng vô dụng, ngươi không muốn cướp bóc, cũng không thể cướp bóc.’
‘Thái Vĩnh Long cảm thấy ngươi nói rất có đạo lý, hắn cũng hơi bất đắc dĩ.’
‘Kế tiếp, với sự giúp đỡ của ngươi, mười năm sau, Thái Vĩnh Long đột phá đến Linh Thai cảnh, trở thành tu sĩ Linh Thai cảnh. Không lâu sau đó, Thái Vĩnh Long phát hiện ra một cơ duyên trên người một tu sĩ Bán Bộ Huyền Đan cảnh, các ngươi đi theo tìm, phát hiện trong một cơn bão lớn ở ngoài biển có một bảo vật.’
‘Ngươi có kiến thức sâu rộng nên ngươi vừa nhìn đã biết đó là bảo vật gì. Đó là bảo vật tên là Phong Bạo Tâm, cấp bậc là bát phẩm, nếu là bị tu sĩ thuộc tính phong hấp thu, có thể gia tăng phẩm cấp ngưng đan, đồng thời tăng lên tốc độ.’
‘Các ngươi tuy rằng không phải tu sĩ thuộc tính phong, nhưng vẫn lấy nó đi. Dù sao, bảo vật bát phẩm rất hiếm, giá trị cực cao, các ngươi không thể bỏ qua.’
‘Năm thứ mười một, Diệp Thần nhờ người quay về đảo Thánh Tâm, hắn tìm được các ngươi, giao một phần bí pháp cho các ngươi. Ngươi rất vui vẻ và vô cùng xúc động. Diệp Thần hiện giờ có thể nói là phong cảnh vô hạn. Yu sĩ được hắn ủy thác tới đưa tin đều là cường giả Huyền Đan cảnh, hơn nữa còn không phải Huyền Đan cảnh bình thường.’
‘Kế tiếp, các ngươi tu luyện bí pháp Diệp Thần đưa tới, thành công che đậy khí cơ Huyền Quy của mình. Đối với chuyện này, tâm trạng của ngươi vô cùng thoải mái, uất ức cũng quét sạch sành sanh. Bây giờ cuối cùng ngươi cũng có thể đi đến Đông Hoang. Miễn là ngươi không gặp phải đại năng hàng đầu của giáo phái cổ xưa hoặc thánh địa, ngươi sẽ không bị phát hiện một cách dễ dàng, sau đó bị bọn họ tùy ý giết chết.’
‘Bởi vậy, ngươi đã hạ quyết tâm, ngươi dự định đi bí cảnh Tử Nguyệt ở Đông Hoang Thiên Hải Quốc chín năm sau, ngươi tuyệt đối không muốn bỏ qua. Dù sao, việc này liên quan đến chuyện ngươi có thể ngưng kết Huyền đan tam phẩm hay không. Ngươi tin rằng, có bàn tay vàng của Thái Vĩnh Long trợ giúp, hy vọng đạt được cơ duyên kinh thiên vẫn còn rất lớn.’
‘Tuy nhiên, ngươi nhớ lại chuyện Bạch Thiên Hồng. Bạch Thiên Hồng nếu theo các ngươi đến Đông Hoang, có thể không cách nào bị bà lão tóc bạc tìm thấy, sau đó bị nàng đón đi, bỏ lỡ cơ duyên lớn. Vì lý do này, ngươi cung cấp cho Bạch Thiên Hồng rất nhiều tài nguyên tu hành, ngươi dặn dò Bạch Thiên Hồng cứ ở đảo Thánh Tâm, chớ có đi khắp nơi. Mấy chục năm sau, có một người sẽ xuất hiện, cho biết thân thế và bối cảnh của hắn.’
‘Bạch Thiên Hồng coi ngươi là vị sư phụ thứ hai của hắn, địa vị còn trên cả Thái Thượng đại trưởng lão của Kiếm Linh tông, tất nhiên cực kỳ tin tưởng lời nói của ngươi, tỏ vẻ sẽ không rời khỏi nơi này.’
‘Ngươi rất hài lòng với câu trả lời của Bạch Thiên Hồng, ngươi chọn rời khỏi đảo Thánh Tâm. Lúc này, ngươi không có mạo hiểm vượt biển mà đi, mà quang minh chính đại bước vào truyền tống trận, theo truyền tống trận của Băng cung tiến hành truyền tống, trong lòng vô cùng thản nhiên.’
“Không ngờ, có thể dễ dàng đạt được bí pháp che đậy khí tức như vậy. Quả nhiên, phương pháp phá cục ở chỗ Diệp Thần. Diệp Thần là khí vận chi tử, tuy rằng mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh hơi hố, nhưng vẫn có thể mang đến chỗ tốt cho ta.”
Vương Bình nhìn vào nội dung mô phỏng, cảm thán trong lòng.
Đương nhiên, để Vương Bình trong mô phỏng đi theo Diệp Thần đến Đông Hoang, phỏng chừng là không được.
Đảo Thánh Tâm không có tồn tại uy hiếp Vương Bình bây giờ, mới không có cơ hội kích hoạt mệnh cách ‘Thiên Sát Cô Tinh’, nhưng Đông Hoang thì chưa chắc, cường giả đông đảo, Diệp Thần tùy tiện trêu chọc một người là có thể đập chết Vương Bình.
Đến lúc đó, sẽ lần nữa diễn biến thành lấy mạng của hắn kích hoạt buff mệnh cách ‘Thiên Sát Cô Tinh’ cho Diệp Thần, sau đó làm cho Diệp Thần điên cuồng thăng cấp một đợt.
“Không biết, lần này có thể có thu hoạch lớn hay không.”
Vương Bình thầm nghĩ trong lòng.
‘Sau khi ngươi và Thái Vĩnh Long mượn truyền tống trận đi tới thành thị ven biển Thiên Hải quốc, các ngươi bắt đầu tìm hiểu về Thiên Hải quốc, bắt đầu tìm kiếm đại cơ duyên.’
‘Năm thứ mười hai, các ngươi thành công nhìn thấy sợi dây cơ duyên trên người một cường giả Huyền Đan cảnh. Thái Vĩnh Long cực kỳ kích động, cơ duyên hữu dụng với cả cường giả Huyền Đan cảnh tuyệt đối không đơn giản. Vì thế, các ngươi tìm theo sợi dây cơ duyên, muốn cướp cơ duyên này.’
‘Cuối cùng, ngươi đã thành công tìm thấy cơ duyên đó theo sợi dây cơ duyên. Cơ duyên kia là một nơi tọa hóa của cường giả Huyền Đan cảnh. Các ngươi phát hiện nhẫn trữ vật trong hang động cường giả Huyền Đan cảnh tọa hóa, từ trong đó thu được số lượng lớn linh thạch thượng phẩm cùng với một ít linh thạch cực phẩm.’
‘Ngoài ra, còn có một Huyền khí loại kiếm và một Huyền khí chiến giáp phòng ngự. Các ngươi thấy thu hoạch này, trong lòng vui mừng khôn xiết. Ngươi thầm cảm thán, may mà sống lại Thái Vĩnh Long, nếu không làm sao có thể vừa đến Thiên Hải Quốc, đã phát hiện ra cơ duyên kinh người như vậy.’