Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 360 - Chương 360. Trần Khang Sống Lại! Quỷ Dị Mới Xuất Hiện! (3)

Chương 360. Trần Khang sống lại! quỷ dị mới xuất hiện! (3)
Chương 360. Trần Khang sống lại! quỷ dị mới xuất hiện! (3)

Thế nên trong group cực kỳ yên tĩnh.

Lâm Viên Viên (80): “Không ngờ thế giới của ta lại xuất hiện quỷ dị.”

Lâm Viên Viên (80): “Nói thật, phản ứng của mọi người đều rất bình thường, ta có thể hiểu được. Nhưng bây giờ thế giới của ta xuất hiện quỷ dị, có thể sau nay thế giới của các ngươi cũng sẽ xuất hiện quỷ dị. Nếu không chủ động đứng ra thì sau này các ngươi phải làm sao đây?”

Vương Bình (66): “Lâm Viên Viên, đừng nói như vậy. Trải qua nhiệm vụ đoàn thể lần trước, muốn thay đổi loại bầu không khí này, chỉ có thể từ từ.”

Vương Bình lên tiếng là vì muốn nói cho các thành viên trong group nghe, cũng là nói cho Alpha nghe.

Ngươi nhìn xem ngươi đã làm chuyện gì đi, trả giá và thu hoạch hoàn toàn kém xa, làm tất cả người trong đàn đều sợ hãi tham gia nhiệm vụ đoàn thể.

“Ting, kiểm tra đo lường được độ khó khi đối phó quỷ dị quá cao. Vì thế, group chat sẽ cải thiện phần thưởng điểm tích lũy group trong nhiệm vụ đoàn thể đối phó quỷ dị. Dù trong nhiệm vụ đoàn thể, giá trị cống hiến không cao, vẫn có thể giữ gốc nhân được hai mươi vạn điểm tích lũy group.”

Lúc này, một âm thanh thông báo của hệ thống vang lên làm tất cả thành viên group đều mở to hai mắt.

Hay lắm, group chat thật sự thay đổi.

Dù không có giá trị cống hiến cũng có thể giữ gốc nhận được hai mươi vạn điểm tích lũy group, đúng là không tốn công cũng nhặt được điểm tích lũy group mà.

Nếu có hai mươi vạn điểm tích lũy group này, dù là mua sắm Phục Sinh phù để có thêm một mạng, hay là dùng để tăng thực lực đều là chuyện vô cùng thoải mái.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều tim đập thình thịch.

Đương nhiên, càng nhiều người vẫn rất bình tĩnh.

Tuy điểm tích lũy group quý giá, nhưng so với nguy hiểm thì không là gì cả.

Trừ khi sau nhiệm vụ đàn lần này, bọn họ có thể nhìn thấy chỗ tốt thật sự, bọn họ mới có thể lựa chọn chủ động tham gia nhiệm vụ giết chết quỷ dị lần sau.

Tần Thiên (77): “Hì hì, sao chuyện này lại thiếu tên đầu đường xó chợ như ta được chứ? Ta, Tần Thiên, đối tác 搭子nhiệm vụ dành riêng cho Vương ca!”

Diệp Tiểu Phàm (75): “Nói về người không muốn sống thì vẫn là ngươi không muốn sống nhất.”

Tần Thiên (77): “Ngươi hiểu gì chứ, đây là cược một ván, xe đạp biến thành xe máy. Càng đừng nói, át chủ bài của ta bây giờ đã đủ mạnh rồi.”

Vương Bình (66): “Tần Thiên là một, còn thiếu ba người nữa, ai đi?”

Trần Dao (71): “Ta muốn quan sát thêm.”

Hứa Nghị (84): “Tân nhân không có tư cách, lão nhân quan sát thêm, chỉ có thể chọn ngẫu nhiên mà thôi.”

Vương Bình (66): “Có vẻ đúng là chỉ có thể chọn ngẫu nhiên, xem ai may mắn đi.”

Vương Bình khẽ lắc đầu rồi trực tiếp lựa chọn rút ngẫu nhiên số người còn thiếu.

“Ting, đã rút ra nhân viên nhiệm vụ xong, chúc mừng Ngô Quân (20), Trần Tư (83), Trần Khang (67) tham gia nhiệm vụ lần này.”

Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.

Người không bị lựa chọn đều thở phào nhẹ nhõm.

Còn người bị lựa chọn thì khuôn mặt tràn đầy ngây dại.

Ngô Quân (20): “Ta ngất mất, vì sao lại là ta, tính không xác định của bàn tay vàng của ta quá lớn.”

Trần Tư (83): “Hu hu hu, ta không muốn đi đâu.”

Trần Khang 967): “Ặc, chuyện gì vậy, vì sao ta vừa sống lại đã phải tham gia nhiệm vụ nguy hiểm này chứ? Group chat này thật sự quá đáng, còn có, có thể tha cho em gái của ta không?”

Phương Vân (3): “Trần Khang, ta bái phục độ may mắn của ngươi đó, sao ta có cảm giác như ngươi liên luỵ tới em gái của ngươi đó.”

Tần Thiên (77): “Có gì nói đó, đúng là hơi quá đáng.”

Lưu Mai (15): “Chúc các ngươi may mắn.”

Vương Bình (66): “Được rồi, đã lựa chọn nhân viên xong xuôi, có việc nói sau, xuyên không trước đi. Muốn đối phó với quỷ dị thì phải giành giật từng giây.”

Vương Bình ném lại những lời này, cả người cũng đã bị ánh sáng trắng bao vây rồi biến mất.

Những người khác cũng đều bị truyền tống rời khỏi thế giới của mình.

Trương Tuấn nhìn Trần Khang vừa mới sống lại đã bị truyền tống đi, có thể sẽ chết trong nhiệm vụ, tiếc nuối tặc lưỡi, lựa chọn dùng zombie đã xúm tới đây để phát tiết.

Thế giới của Lâm Viên Viên, trong hoàng cung, Lâm Viên Viên mặc long bào đứng trong triều nhìn các vị quan thần bên dưới rồi lên tiếng: “Tiếp theo, bạn của bổn hoàng sẽ buông xuống nơi đây, các ngươi không được chậm trễ, nếu không, kéo ra ngoài chém.”

Lời nói này vừa vang lên, trong lòng các quan thần đều trở nên nghiêm túc, có người thấp thỏm, có người vô cùng tò mò.

Rốt cuộc người có thể trở thành bạn với nữ hoàng bạo quân này là người tàn nhẫn thế nào, đúng là làm người khác tò mò.

Đúng lúc này, từng cột sáng trắng xuất hiện, đám người Vương Bình lần lượt xuất hiện.

Điều này cũng làm trong lòng chúng thần ở đây đều chấn động.

Văn thần còn đỡ, chỉ nghĩ là loại võ công nào đó.

Còn những võ tướng thì trong lòng lại sợ hãi.

Bởi vì bọn họ hoàn toàn không biết đám người Vương Bình này xuất hiện như thế nào.

Ngoài ra, tuy khí tức của ba người Ngô Quân, Trần Tư, Trần Khang không quá mạnh, nhưng cảm giác Vương Bình mang tới cho bọn họ lại sâu không lường được, dường như còn kinh khủng hơn vị Nữ đế bạo quân dựa vào vũ lực để đoạt vị vậy.

“Đây là thế giới Lâm Viên Viên sống sao? Thật thú vị.”

Vương Bình liếc mắt nhìn quan viên phía dưới, sau đó nhìn Lâm Viên Viên bên cạnh, ánh mắt trở nên kỳ quái.

Lâm Viên Viên, ngươi sống có tốt không?

Ngươi đã trở thành một Nữ đế.

Tuy nhiên, xét về sức mạnh của nàng, chỉ cần nàng muốn, nàng thực sự có thể làm bất cứ điều gì mình muốn trong thế giới đáng thương nơi sức chiến đấu yếu kém hàng đầu này.

Tất nhiên, yếu kém thực sự là tương đối.

Phá vỡ một đỉnh núi bằng một đòn đã là rất mạnh đối với thế giới võ hiệp.

Chỉ có thể nói, mức độ sức mạnh này quá yếu trong thế giới huyền huyễn mà hắn đang ở hoặc trong những thế giới mạnh mẽ kia.

“Ồ, Nữ đế, ta rất ghen tị.”

Trần Tư chớp chớp mắt nhìn Lâm Viên Viên, lẩm bẩm nói.

“Đúng là hơi cảm giác đẹp trai. Ngoài ra, nó rất đẹp.”

Trần Khang cũng nhìn chằm chằm Lâm Viên Viên không chớp mắt.

Hết chương 360.
Bình Luận (0)
Comment