‘Sau đó, Thái Thượng Trưởng lão Băng Độc môn cảm thán, nói yêu cầu của các ngươi đối với mình quá cao, hắn cũng tò mò các mình là tán tu, làm sao đi được tới bước này.’
‘Các ngươi nghe thấy lời này của Thái thượng Trưởng lão Băng Độc môn, trong lòng khó bình tĩnh được. Hoàn toàn chính xác, các ngươi đang đòi hỏi về bản thân quá nhiều. Trên thực tế, Nhị phẩm Huyền đan, đã là trình độ của đại đa số đệ tử chân truyền trong thánh địa. Nhị phẩm Âm lực, cũng chỉ có đệ tử chân truyền của thánh địa mới có tư cách dùng nó để đột phá, đặt ở các thế lực Vương cấp, cũng là nhân vật cấp bậc truyền nhân mới có thể làm được loại chuyện này.’
‘Cuối cùng, các ngươi hoàn toàn buông tha chấp niệm, cảm thấy hiện tại cũng rất tốt nên lựa chọn đánh đường hồi phủ. Thái Thượng Trưởng lão Băng Độc môn bày tỏ hắn có thể xé rách không gian, đưa họ trực tiếp trở về. Đối với điều này, các ngươi đã chọn để từ chối, dự định tiếp tục hành tẩu trong băng thiên tuyết địa một thời gian.’
‘Tuy rằng, Thái thượng Trưởng lão Băng Độc môn đối với việc này có nghi hoặc, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, tính toán tiếp tục đi theo bên cạnh các ngươi, phòng ngừa các ngươi xuất hiện ngoài ý muốn.’
‘Sau đó, có lẽ là do ngươi vô cùng có duyên với Tuyết Nhi, cho nên trên đường trở về, ngươi lại gặp Tuyết Nhi đang cưỡi cáo trắng tìm kiếm tài nguyên trong tuyết.’
‘Lúc ngươi nhìn thấy nàng tâm tình vi diệu. Tuy rằng ngươi chỉ là biết tới sự tồn tại của Tuyết Nhi, cũng chưa từng nhìn thấy nàng, nhưng trong trí nhớ của ngươi, các ngươi đã từng trở thành đạo lữ, nàng còn từng sinh một nữ nhi cho ngươi.’
‘Ngươi biết Tuyết Nhi là một nữ tử dịu dàng, tuy rằng chưa bao giờ gặp mặt, nhưng trong lòng ngươi vẫn rất có thiện cảm với nàng. Hôm nay nhìn thấy, ngươi mặc kệ là do nguyên nhân gì trong trí nhớ, hay là do Băng Ngưng Nguyệt, ngươi đều muốn dẫn Tuyết Nhi theo bên người.’
‘Chỉ là, còn chưa đợi ngươi đi bắt chuyện với Tuyết Nhi, thì trong nháy mắt Thái thượng Trưởng lão Băng Độc môn đã xuất hiện bên cạnh Tuyết Nhi, vẻ mặt lộ ra kinh dị. Bởi vì nàng nhìn ra sự bất phàm của Tuyết Nhi. Bởi vì, Tuyết Nhi không chỉ có hình dáng giống hệt vị truyền nhân Băng cung bây giờ, mà huyết mạch trong cơ thể nàng cùng với Băng Hoàng đều có cùng nguồn gốc, lại còn đều cùng có nguồn gốc từ Huyền Băng Hoàng Tôn, mà huyết mạch lực lượng trong cơ thể nằng hình như tiến hành phản tổ, chỉ là chưa từng thức tỉnh.’
‘Thái thượng Trưởng lão Băng Độc môn mừng rỡ như điên, cho rằng ông trời đã quan tâm đến Băng Độc môn của hắn. Băng cung đã tìm được hậu duệ của Băng Hoàng, một lần nữa có hy vọng trở thành thánh địa. Mà Băng Độc môn của hắn, cũng tìm được một hậu đại khác, cũng có hy vọng trở thành thánh địa.’
‘Nếu như chờ Tuyết Nhi trưởng thành sau đó trở thành một Hoàng giả, bọn họ sẽ có hy vọng được đi xem khu vực trung tâm của Vĩnh Hằng Đống Thổ một chút. Họ sẽ được tận mắt xác nhận một điều, chính là Chủ nhân của bọn họ, có thật sự đã bỏ mình hay không, hay là vẫn đóng băng ở nơi nào đó, có thể làm cho nó sống lại hay không.’
‘Đối với đại nhân vật Băng Độc môn đã từng đi theo Huyền Băng Hoàng Tôn mà nói, bọn họ vẫn luôn canh chừng chủ nhân của bọn họ, kỳ vọng gặp lại được vị Hoàng tôn kia, thậm chí muốn chứng kiến thời khắc nàng sống lại.’
‘Chỉ là, ở khu vực trung tâm, đó là nơi mà ngay cả Chuẩn Hoàng cũng phải kiêng kỵ, bọn họ hoàn toàn không có năng lực đi vào. Hôm nay, họ tìm được Tuyết Nhi mới xem như có hy vọng!’
‘Về phần tin tức do thánh địa Hoàng giả phóng ra nói rằng Huyền Băng Hoàng Tôn đã ngã xuống, bọn họ cũng không tin, cũng không muốn tiếp nhận. Chủ nhân của bọn họ, Huyền Băng Hoàng Tôn đã từng phong hoa tuyệt đại, làm sao có thể cứ như vậy ngã xuống. Chỉ khi tận mắt chứng kiến, bọn họ mới nhận định điều đó!’
‘Ngươi nhìn thấy Thái thượng Trưởng lão Băng Độc môn vô cùng kích động, cuối cùng trong lòng cũng xác định suy đoán của mình. Tuyết Nhi chắc chắn là hậu đại của Băng Hoàng, còn nữa huyết mạch của nàng rất có thể cũng phản tổ như Băng Ngưng Nguyệt, chỉ là không biết tại sao lại bị bỏ lại ở Vĩnh Hằng Đống Thổ.’
‘Sau đó, ngươi lại nhịn không được suy đoán, Tuyết Nhi và Vương Vũ Hân đột nhiên biến mất trong trí nhớ, có lẽ là do bị các trưởng lão của Băng Độc môn ngoài ý muốn tìm được, sau đó mang các nàng rời đi.’
‘Sau đó, các ngươi trở về Băng Độc môn, Thái Vĩnh Long nhờ vào Nhị phẩm Âm lực của Băng Độc môn, thành công đột phá đến nửa bước Âm Dương cảnh, chẳng qua, trời có lúc mưa lúc giò,, sự tồn tại của các ngươi quá mức đặc thù, cuối cùng không có cách nào giấu diếm được tin tức, bị người ta nhìn thấu thân phận.’
‘Tuy rằng các người bị nhận ra thân phận, nhưng lại không có việc gì. Bởi vì Băng Độc môn có cường giả Vương cảnh tọa trấn, nhưng những kẻ địch của Đoạn Tội Hoàng giả kia không tới nỗi vì một con tôm tép nhỏ mà đối đầu với thế lực có cường giả Vương cấp tọa trấn.’
‘Thế nhưng, các người cũng rất xui xẻo. Bởi vì Vĩnh Hằng Đống Thổ là nơi rất đặc thù, cách một vài năm, sẽ có Vương giả thậm chí là Chuẩn Hoàng tiến vào trong đó để tìm kiếm Âm lực chất lượng cao. Mà trước khi những cường giả này tiến vào Vĩnh Hằng Đống Thổ, sẽ có vài người sẽ tới làm khách ở chỗ hai vị chủ nhà là hai đại môn chủ của Huyền Băng Tông và Băng Độc môn, tiện thể thu thập một ít tin tức xảy ra gần đây trong Vĩnh Hằng Đống Thổ.’
‘Mà các ngươi, bị Chuẩn Hoàng tới làm khách nhìn thấu thân phận. Thân phận người xuyên không của các ngươi đã bị tiết lộ. Do trận chiến lúc trước ở Trung Châu đã khiến cho Trung Châu bị tổn thất nhiều hơn so với Tứ châu còn lại, cũng sau trận chiến đó, Trung Châu không cách nào giữ vững được vị trí châu mạnh nhất. Đồng thời, tu sĩ khắp Trung Châu đều kính nể Đoạn Tội Hoàng giả. Vì thế, Chuẩn Hoàng vô cùng căm thù, nên đã nói ra thân phận của các ngươi.’