Tu vi Bán Bộ Âm Dương cảnh, cho dù là hành trình Hắc Nguyên quốc kế tiếp hay là khả năng xuất hiện nhiệm vụ đoàn thể, đều là tai hoạ ngầm.
Về phần thưởng còn lại, không có gì cân nhắc, thần thông cực phẩm tự sáng chế Huyễn Viêm Kiếm Ca mới có thể phát huy chiến lực của hắn tới lớn nhất.
Tuy đồ vật khác cũng trân quý, nhưng tiếp tục xoát ra trong mô phỏng ;à được.
Thậm chí Vương Bình còn cân nhắc, theo tiến hành mô phỏng, công pháp Vương cấp, bí pháp Vương cấp, thần thông Vương cấp... đều chỉ là quá độ.
Thứ được làm mới lần sau có thể chính là Hoàng cấp.
Có Hoàng cấp, còn cần Vương cấp gì nữa.
Muốn học thì phải học tốt nhất, không đúng sao?
Theo Vương Bình đưa ra lựa chọn, tu vi trong cơ thể hắn bắt đầu điên cuồng tăng vọt.
Âm Dương Lưỡng Nghi đồ trực tiếp biến thành Âm Dương Lưỡng Nghi đồ với cấu trúc lực thuần âm và thuần dương, sau đó càng rõ ràng và mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng lại trực tiếp bước ra một bước kia, đạt tới cấp bậc Bán Bộ Sinh Tử cảnh.
Bán Bộ Sinh Tử cảnh đã có thể bước đầu tiếp xúc đến sự ảo diệu của sinh tử, mạnh hơn Âm Dương cảnh quá nhiều.
“Đây là Bán Bộ Sinh Tử cảnh sao? Thật sự là mạnh mẽ.”
Vương Bình cảm nhận được sức mạnh mênh mông trong cơ thể của mình, tâm trạng vô cùng thoải mái.
Sự khác biệt giữa Sinh Tử cảnh và Âm Dương cảnh là ở chỗ lĩnh ngộ ảo diệu của sinh tử.
Sinh Tử cảnh cũng là cảnh giới nguy hiểm nhất.
Bởi vì Sinh Tử cảnh sẽ đổi qua đổi lại giữa sinh và tử.
Sinh mệnh lực của Sinh Tử cảnh cực kỳ ương ngạnh, sức khôi phục vô cùng khủng bố, cho dù là trái tim bị đánh nổ tung, tứ chi bị chặt đứt thì vẫn có thể phục hồi như cũ, cái đó có quan hệ với Sinh chi lực.
Về phần Tử chi lực, đó là thứ mà lúc xông qua mỗi tiểu cảnh giới mới có thể xuất hiện, cũng là tử kiếp của Sinh Tử cảnh.
Nếu không cách nào vượt qua tử kiếp, vậy sẽ bị Tử chi lực làm mục nát nhục thân và thần hồn, hoàn toàn tử vong.
Bởi vậy, Sinh Tử cảnh là cảnh giới mạnh mẽ và nguy hiểm, không thể tùy ý động võ.
Một khi sức mạnh bộc phát quá mức mãnh liệt, hoặc là vận dụng quá nhiều Tử chi lực, có thể sẽ dẫn đến tử kiếp của bản thân, hoàn toàn ngã xuống.
“Sinh Tử cảnh, chỉ sợ là cảnh giới nguy hiểm nhất. Không biết bao nhiêu thiên kiêu tổn hại trong tử kiếp của Sinh Tử cảnh, trong đó không thiếu nhân vật yêu nghiệt sánh vai với Cơ Băng Nguyệt.”
Vương Bình có chút thổn thức.
Càng là thiên tài, tử kiếp xuất hiện lại càng khủng bố, tính nguy hiểm cực cao.
Nhưng tương đối, một khi vượt qua thì chỗ tốt đạt được cực kỳ kinh người so với tu sĩ Sinh Tử cảnh bình thường.
Chỉ có thể nói, họa phúc tướng y.
Sinh Tử cảnh bình thường, mỗi lần độ tử kiếp đều nơm nớp lo sợ, sợ bản thân ngã xuống, vì thế thậm chí lựa chọn áp chế tu vi bản thân.
Những người cầu đạo chân chính là không sợ tử kiếp, hoàn toàn coi như là rèn luyện cho bản thân.
Từ ý nghĩa nào đó, Sinh Tử cảnh và Niết Bàn cảnh cũng là hai cảnh giới nghịch tập của tu sĩ bình thường.
Sinh Tử cảnh, thể ngộ sinh tử ảo diệu, từ sinh tử mở ra cuộc sống mới. Nếu nghĩ biện pháp gia tăng độ khó của tử kiếp, sau đó vượt qua, có thể bù lại chỗ thiếu hụt phẩm chất của Huyền đan và Âm Dương Lưỡng Nghi đồ ở trình độ rất lớn, gia tăng nội tình của bản thân, mở rộng con đường tu đạo của bản thân.
Về phần Niết Bàn cảnh, càng thêm không cần nhiều lời, niết bàn sống lại, tiến hành thăng hoa.
Hai cảnh giới này là cảnh giới có thể cho tu sĩ bình thường nghịch tập, cũng khiến cho thiên kiêu có hi vọng tiến thêm một bước, đuổi theo cảnh giới của người càng mạnh honq, vô cùng ảo diệu.
Chỉ là, rất đáng tiếc rằng phần lớn tu sĩ đều không có dũng khí đi tăng cường tử kiếp của bản thân, đạt được cuộc sống mới trong sinh tử, trong niết bàn thăng hoa.
“Nếu ta là tu sĩ bình thường, phỏng chừng ta cũng sẽ không mạo hiểm. Lựa chọn của bọn họ không thể nói là sai lầm.”
Trong lòng Vương Bình thầm than.
Rất nhiều tu sĩ, có bao nhiêu người có thể trực diện sinh tử chứ.
Sinh Tử cảnh có tuổi thọ ba bốn ngàn năm, có thể hưởng hết rất nhiều điều tuyệt vời trên thế gian, bao nhiêu người bằng lòng đi mạo hiểm chứ.
Vương Bình cảm thấy, dù là Vương Bình trong mô phỏng cũng sẽ không lựa chọn khiến cho tử kiếp của bản thân mạnh thêm một phần, mong được hoàn toàn vượt qua những người khác.
Vương Bình thích nhất sự ổn thỏa.
Ngay sau đó, Vương Bình thu liễm nỗi lòng, không muốn nghĩ nhiều tiếp như vậy, mà là chuẩn bị tiếp nhận kí ức của thần thông.
Quả nhiên, giây tiếp theo, trong đầu Vương Bình xuất hiện rất nhiều kí ức.
Đó là thần thông mà hắn lĩnh ngộ.
Không thể không nói, phần thưởng này vô cùng thực tế, có loại cảm giác mua một tặng bốn.
Hắn không chỉ lĩnh ngộ thần thông cực phẩm - Huyễn Viêm Kiếm Ca.
Còn tự nghĩ ra thần thông thượng phẩm - Phần Thiên Trảm Nhật, thần thông trung phẩm – Liệt Nhật Hồng Ảnh, thần thông hạ phẩm – Bích Lạc Thiên.
“Bốn thần thông lớn tới tay, trái lại có thể lựa chọn sử dụng.”
Vương Bình mở to mắt, khẽ cười.
Thần thông đương nhiên là càng nhiều càng tốt, có thể lựa chọn sử dụng.
Dù sao, thần thông phẩm chất càng cao thì càng hao phí năng lượng.
Nếu không có thần thông cấp thấp, ngươi đối phó một kẻ địch, trực tiếp dùng thần thông cực phẩm, không thể nghi ngờ có chút cảm giác dùng đại bác bắn muỗi, thật sự là lãng phí năng lượng trong cơ thể của mình.
“Lại nói, hệ thống, hiện giờ ta tới Bán Bộ Sinh Tử cảnh, mô phỏng trả phí một lần thì cần tiêu hao bao nhiêu linh thạch?”
Sau khi Vương Bình khôi phục tâm trạng thì hỏi trong đáy lòng.
Nói thật, hắn khá thấp thỏm.
“Ting, kiểm tra được tu vi của kí chủ đạt tới Bán Bộ Sinh Tử cảnh, mức linh thạch cực phẩm mà mô phỏng trả phí cần là ba mươi vạn, hoặc là ba mươi cân nguyên dịch hạ phẩm.”
Âm thanh của hệ thống vang lên.
“...”
Vương Bình nghe định mức này, da mặt co giật mãnh liệt.