Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 417 - Chương 417. Truyền Thừa Hoàng Giả! Người Đầu Tiên Từ Cổ Kim

Chương 417. Truyền thừa Hoàng giả! Người đầu tiên từ cổ kim
Chương 417. Truyền thừa Hoàng giả! Người đầu tiên từ cổ kim

‘Rốt cục thì ngươi cũng đã thành công xông qua được tầng thứ chín mươi chín, đi tới tầng thứ một trăm, đã triệt để vượt qua ghi chép trong lịch sử, khiến vô số người khiếp sợ, đồng thời cũng vô cùng đố kỵ ước ao. Dù sao, cũng rất có thể ngươi sẽ nhận được truyền thừa của Hoàng tôn Sí Hỏa, đây sẽ là một sự kiện lớn ảnh hưởng đến toàn bộ Tử Linh giới.’

‘Thời điểm ngươi bước vào tầng thứ một trăm, ngươi phát hiện ra tầng thứ một trăm này không có thí luyện, mà xuất hiện một hư ảnh. Ngươi đoán ràng hư ảnh trước mắt này rất có thể là tàn niệm mà Hoàng tôn Sí Hỏa lưu lại.’

‘Tàn niệm của Hoàng tôn Sí Hỏa cũng thể hiện sự kinh ngạc thán phục đối với thực lực và thiên phú của ngươi, cảm khái rằng cho dù lúc hắn còn trẻ, cũng không sánh bằng ngươi, chỉ tiếc ngươi không thích hợp để tiếp nhận truyền thừa của hắn. So sánh với nhau thì cho dù Diệp Thần không bằng ngươi, nhưng lại là người thích hợp nhất để nhận truyền thừa của hắn.’

‘Đối với việc này, ngươi cũng bất đắc dĩ, ngươi biết mình và truyền thừa của Hoàng tôn Sí Hỏa đã không có duyên, cái truyền thừa này, quả hiển là dành cho Diệp Thần.’

‘Thấy ngươi thất vọng, tàn niệm của Hoàng tôn Sí Hỏa cũng chỉ bật cười, tỏ ý ngươi xông được đến đây, cũng không dễ dàng gì, người có biểu hiện ở thí luyện Hoàng tháp Sí Hỏa đặc biệt xuất sắc cũng sẽ nhận được phần thưởng, cho nên hắn tuy sẽ không truyền thừa cho ngươi, nhưng sẽ ban thưởng cho ngươi những đủ thứ đồ tốt.’

‘Ngươi vô cùng mong đợi vào Hoàng tôn Sí Hỏa. Sau đó Hoàng tôn Sí Hỏa ban thưởng cho ngươi. Như vậy, ngươi thu hoạch được ba món Vương khí, một con rối hỏa linh có chiến lực Chuẩn Vương cùng lượng lớn tài nguyên.’

‘Đối với điều này, tuy ngươi vẫn như cũ tiếc vì không thể nhận được truyền thừa, nhưng ngươi cũng không thất vọng, thu hoạch lần này cũng xem như tương đối khá.’

“Ta biết ngay sẽ như vậy mà. Bí cảnh Sí Hỏa này, ta nhiều nhất cũng chỉ kiếm được nhiều lợi ích hơn, chứ truyền thừa này nọ kia, không liên quan gì đến ta cả.”

Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, không nhịn được mà nhổ nước bọt.

Thật không biết Diệp Thần có thể hay không vượt qua Hoàng tháp Sí Hỏa này.

Nếu có thể vượt qua được, thì nhất định sướng điên người.

“Ta còn vẫn chưa thể tin được, chờ ta càng trở nên trâu bò, để ta xem ngươi sẽ chọn ta hay vẫn sẽ chọn Diệp Thần. Thậm chí, ta còn có thể nghĩ biện pháp để Diệp Thần không tiến vào bí cảnh này. Công pháp thần thông gì đó ta không quan tâm, nhưng Hoàng khí thì nhất định phải có.”

Vương Bình không nhịn được mà thầm thì.

Tuy Diệp Thần là người thích hợp để Hoàng giả này truyền thừa, nhưng nói cho cùng, thiên phú của Diệp Thần thật không đạt tới múc để tàn niệm vị Hoàng giả đó cảm thấy xúc động.

Thật muốn đến được đẳng cấp đó, nào nói đến vấn đề ai thích hợp hơn, dù Diệp Thần là đứa con khí vận đi nữa, thì người nhận được truyền thừa cũng sẽ là hắn.

“Được rồi, nói nhưng thứ này không có nghĩa gì. Nếu ta thật sự muốn có được món Hoàng khí này, thay vì tìm cách thu hoạch từ máy giả lập nhân sinh thì chi bằng nghĩ có thể thông qua phương thức kiểm tra, đổi mới hình thức phần thưởng hay không.”

Vương Bình lắc đầu, ném tạp niệm ra khỏi đầu óc, tiếp tục chăm chú nhìn màn hình ảo.

‘Tiếp đến, ngươi ra khỏi tháp. Kỷ Băng Nguyệt hiếu kỳ hỏi thăm ngươi có hay không thu nhận được truyền thừa. Với việc này, ngươi lắc đầu bày tỏ rằng Hoàng tôn Sí Hỏa nói ngươi không thích hợp để nhận lấy truyền thừa. Kỷ Băng Nguyệt cảm thấy đáng tiếc với điều này. Rõ ràng ngươi là người đầu tiên thông qua thí luyện, kết quả lại không nhận được truyền thừa.’

‘Lúc này, Diệp Thần cũng đã xông đến tầng thứ một trăm, lại khiến rất nhiều người lần nữa kinh ngạc. Diệp Thần đã thành công nhận được truyền thừa của Hoàng tôn Sí Hỏa, Hoàng tháp Sí Hỏa bắt đầu phát sáng, toàn bộ bí cảnh đều bị chấn động. Sau đó, tất cả mọi người đều bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài.’

‘Theo đám người bị cưỡng chế truyền tống ra khỏi bí cảnh, ở ngoài có rất nhiều đại năng cũng bị kinh động, nhao nhao hỏi thăm tình hình. Vào thời điểm bọn họ biết ngươi cùng Diệp Thần đều đã xông đến tầng thứ một trăm, cực kỳ chấn động.’

‘Nhất là thời điểm khi bọn họ biết Diệp Thần rất có thể đã nhận được truyền thừa, càng thêm chấn kinh, cảm thấy ghen tỵ vô vùng đối với Thiên Kiếm thánh địa, càng có không ít thế lực bắt đầu nổi tâm tư sống động. Truyền thừa của Hoàng giả cũng không phải việc nhỏ, có thể làm cho địa vị Thánh địa tăng vọt! Mặc kệ là công pháp, thần thông, bí pháp của Hoàng giả hay là tài nguyên Hoàng giả ban cho, đều là những thứ kiến người khác điên cuồng.’

‘Rất nhiều Thánh địa đều không nghĩ Thiên Kiếm thánh địa sẽ ăn một mình, đều muốn kiếm lấy một chén canh. Loại tình huống thể này, lão tổ Thiên Kiếm thánh địa Chuẩn Hoàng cũng cân nhắc vô cùng nghiêm túc. Thiên Kiếm thánh địa tuy hùng mạnh, nhưng cũng chỉ là Thánh địa trong top mười Thánh địa, không có khả năng một mình chống lại lượng lớn Thánh địa. Huống chi là, phía trên còn không ít Thánh địa hùng mạnh hơn so với Thiên Kiếm thánh địa.’

‘Trong lúc bầu không khí như giương cung bạt kiếm, sư tôn của ngươi, Hoàng tôn Không Thiên xuất hiện, đồng thời những Hoàng giả khác cũng xuất hiện. Đối với việc này, có rất nhiều người, bao gồm cả ngươi đều khó mà bình tĩnh trong lòng. Bình thường rất khó gặp Hoàng giả, nay liên tiếp xuất hiện thế này, quá mức chấn động rồi.’

‘Có điều, cũng chỉ có thể nói, dính đến việc Hoàng giả truyền thừa, có ý nghĩa to lớn đối với Thánh địa, cho nên Hoàng giả cũng phải ra mặt, nếu không thì Thiên Kiếm thánh địa cũng khó mà mang đi truyền thừa này.’

‘Chẳng qua là, ngươi lại đang suy nghĩ, Diệp Thần vẫn chưa ra đến, truyền thừa còn chưa được cầm đến nay, thì phân chia kiểu gì.’

‘Hơn nữa, việc phân chia lợi ích giữa những Hoàng giả, không phải là việc ngươi có thể dây vào. Cuối cùng, ngươi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy các thế lực lớn trước sau rời đi. Ngươi cũng theo đó trở lại Thiên Kiếm thánh địa.’

Hết chương 417.
Bình Luận (0)
Comment