Thần Thủ Hộ của Thần Châu cảm thán nói.
Người và thần chênh lệch quá lớn.
Đương nhiên, Vương Bình là ngoại lệ.
Thần Thủ Hộ của Thần Châu lặng lẽ nhìn Vương Bình.
“Lão đại.” Hứa Nghị xấu hổ, thật sự không biết nên nói gì cho phải.
“Chuyện nhỏ.” Vương Bình cũng không có ý cười nhạo Hứa Nghị, trực tiếp hoàn toàn phong bế sức mạnh của Heracles.
Hứa Nghị không hề do dự, lại xuất đao lần nữa.
Một tiếng ‘phụt’ vang lên, cuối cùng Heracles đã bị Hứa Nghị chém đầu, biến thành đốm sáng chui vào trong người của Hứa Nghị.
Thân thể Hứa Nghị chợt run lên, rồi đã ngất xỉu.
Vương Bình cũng cảm nhận được cơ thể của Hứa Nghị đang được cải tạo, nhục thể trở nên mạnh mẽ, trong người cũng xuất hiện thần lực giống Heracles.
“Quy tắc của thế giới này đúng là kỳ quái.”
Vương Bình cảm nhận tất cả điều này, bùi ngùi ở đáy lòng.
Giết chết thần là có thể có được sức mạnh của thần, tuy không thể có được quyền hành, nhưng cũng vô cùng kinh người.
Điều này khiến Vương Bình nhớ đến một bộ phim anime nào đó, hơi nghi ngờ sau lưng có phải có kẻ đứng đằng sau gì đang tiến hành nghi thức đầu thai gì không.
“Ta quên mất hỏi bàn tay vàng của tiểu tử này là gì rồi.”
Vương Bình nhìn Hứa Nghị hôn mê, lại nhớ ra chuyện này.
Người trong group chat đã rất ít người che giấu bàn tay vàng của mình rồi.
Hứa Nghị chính là một trong số đó, vẫn chưa nói ra rốt cuộc bàng tay vàng của mình là gì, rất thần bí.
Nhưng mà, qua tốc độ trưởng thành của Hứa Nghị, bàn tay vàng của hắn chắc không phải loại nâng cao tốc độ trưởng thành.
Vương Bình cũng không có ý xem thường Hứa Nghị.
Bàn tay vàng mang tính trưởng thành nhanh chóng giống Trần Dao rất tốt, nhưng những bàn tay vàng loại quy tắc kia cũng biến thái.
“Hắn cần bao lâu mới có thể tỉnh lại?”
Vương Bình nhìn về phía thần Thủ Hộ của Thần Châu, hỏi.
“Tình huống của mỗi một người đều không giống nhau, nhưng về cơ bản đều khoảng một tuần.”
Thần Thủ Hộ của Thần Châu vội vàng trả lời câu hỏi của Vương Bình.
“Một tuần, ngược lại có hơi dài. Nếu đã như vậy, thì dẫn bọn ta đến chỗ an toàn đi.”
Vương Bình hơi cau mày, nói với thần Thủ Hộ Thần Châu.
“Được, mời đi theo ta.”
Thấy Vương Bình nói như vậy, thần Thủ Hộ Thần Châu tất nhiên không thể nào từ chối, bắt đầu dẫn đường cho Vương Bình.
Thần Đô là thủ đô của Thần Châu, ở đây tụ tập tinh anh các ngành nghề nhân loại, là mệnh mạch của Thần Châu.
Lúc Vương Bình đến đây đã thấy đất đai trôi nổi, kiến trúc cao vút, hơi có cảm giác thần thoại và khoa học viễn tưởng kết hợp.
Sau khi thần Thủ Hộ của Thần Châu dẫn Vương Bình đến Thần Đô đã mời Vương Bình đến chỗ trung tâm nhất của Thần Đô.
Tháp Thủ Hộ Thần Châu, đây là thần tháp trấn áp long mạch của Thần Châu, cũng là chỗ ở của thần Thủ Hộ và Thần Châu tôn giả.
Thần Châu tôn giả là tồn tại thống lĩnh thần Thủ Hộ của Thần Châu, cũng là người mạnh nhất của Thần Châu.
Lúc Vuong Bình đến tầng trên cùng của tháp Thủ Hộ Thần Châu, hắn đã nhìn thấy có đến hơn hai mươi thần Thủ Hộ ngồi theo thứ tự.
Trên vị trí trên cùng có một nam nhân uy nghiêm đang ngồi.
Hắn rõ ràng chính là Thần Châu tôn giả.
Ánh mắt Vương Bình khẽ lóe lên, hơi kinh ngạc nhìn hắn.
Thần Châu tôn giả này, rất mạnh.
Đương nhiên, mạnh mẽ cũng chỉ là so với mạnh mẽ về mặt ý nghĩa thôi.
Tuy độ mạnh khí tức của hắn vượt xa thần Thủ Hộ Thần Châu khác, nhưng cũng chỉ tương đương với cấp bậc Âm Dương cảnh tầng bảy.
Âm Dương cảnh cũng chia mạnh yếu, hắn tương ứng với cấp bậc Âm Dương cảnh tầng bảy của thế lực lớn.
Không yếu, nhưng trong mắt Vương Bình lại vô cùng bình thường.
“Khách từ xa đến à, mời ngồi bên này.”
Lúc Vương Bình đánh giá Thần Châu tôn giả, Thần Châu tôn giả cũng đang đánh giá Vương Bình, khi hắn phát hiện bản thân lại hoàn toàn không nhìn thấy nông sâu của Vương Bình, nụ cười trở nên càng ôn hòa hơn, mời Vương Bình ngồi ở ghế trên, ngồi ngang với hắn.
Điều này chứng tỏ Thần Châu tôn giả cho rằng Vương Bình nên có được địa vị ngang hàng với hắn.
Điều này khiến các thần Thủ Hộ khác ai ai cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì nhiều.
Vương Bình cũng không khách sáo gì, thản nhiên ngồi ở ghế trên, ngồi ngang với Thần Châu tôn giả.
“Vương Bình tiên sinh, ta có thể gọi ngươi như vậy không? Hay là nên gọi đạo hữu?”
Thần Châu tôn giả nhìn Vương Bình mặc áo bào trắng, khí chất xuất trần, giống như tiên nhân cõi trần, ôn hòa hỏi.
“Ta không hề quan tâm về mặt xưng hô, tùy ý ngươi là được.”
Vương Bình và Thần Châu tôn giả nhìn nhau, hắn bình tĩnh nói.
“Ngoài ra, ngươi cũng không cần thăm dò lai lịch của ta. Nói cho ngươi biết cũng không sao, ta là người xuyên không, đến từ thế giới khác.”
Thần Châu tôn giả không phải kẻ ngốc.
Biết hắn là nhân loại, lại có sức mạnh mạnh mẽ này, hơn nữa hệ thống sức mạnh tùy tiện phân tích đã có thể biết không thuộc thế giới này của bọn họ.
Ngoài ra, Hứa Nghị chưa bị lộ còn đỡ, bây giờ đã bị chú ý đến rồi, vậy đám nhân vật lớn này của Thần Châu điều tra cái, sẽ có thể phát hiện sự thật Hứa Nghị là người ở lậu bỗng dưng xuất hiện.
Ngoài điều này ra, sức mạnh Hứa Nghị có cũng không thuộc thế giới này của bọn họ.
Vì vậy còn chẳng bằng thẳng thắn thân phận, để hai bên giao lưu tốt hơn.
Đồng thời cũng có thể khiến Thần Châu tôn giả và các thần Thủ Hộ Thần Châu tiếp nhận Hứa Nghị tốt hơn, để Hứa Nghị trở thành nhân vật cao tầng của Thần Châu.
Nếu như vậy, thì hắn có thể có được nhiều tài nguyên hơn, cũng có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Điều này đối với Hứa Nghị và cả group chat đều là chuyện có lợi.
“Người xuyên không. Người ngoại vực sao?”
Thần Châu tôn giả và các thần Thủ Hộ Thần Châu đều là ánh mắt nghiêm nghị, nhìn Vương Bình thật sâu.
Lúc trước bọn họ đã đoán được đáp án này, chỉ là lúc Vương Bình chính miệng thừa nhận, thì tâm trạng vẫn khó có thể bình tĩnh.
Dù sao thế giới này của bọn họ gặp phải sự xâm lược của các đại thần thoại, những tên này về mặt ý nghĩa nào đó cũng tính là kẻ xâm lược ngoại vực ở bên ngoài Thần Châu.