Tần Thiên nắm tay, hưng phấn nói.
“Không. Biết được năng lực của quỷ dị có liên quan tới cảm xúc tuyệt vọng hoặc sợ hãi các loại, ngăn chặn những cảm xúc này, cũng chỉ khiến năng lực của quỷ dị không tiếp tục phát triển nhanh chóng thôi. Trên thực tế, vấn đề cơ bản này vẫn không thể giải quyết.”
Vương Bình liếc mắt nhìn Tần Thiên một cái, mở miệng nói.
“Không tìm được vị trí của quỷ dị, cũng có thể sử dụng lực lượng mạnh mẽ, chấp nhận bị lây nhiễm thành biến dị thú.”
“Vậy giờ phải làm sao? Tuy ta có mấy thứ trận bàn linh tinh, không cần sử dụng sức mạnh của chúng ta, nhưng uy lực của cái này còn lâu mới có thể đạt tới trình độ thanh tẩy bề mặt Trái Đất.”
Tần Thiên lại có chút phiền não.
“Không, vẫn có biện pháp.”
Vương Bình nhìn về phía Trương Nguyệt Anh.
Thấy Vương Bình nhìn về phía Trương Nguyệt Anh, mọi người cũng đồng loạt nhìn về phía nàng, có chút nghi ngờ.
Tuy bàn tay vàng của Trương Nguyệt Anh có thể giúp nàng miễn dịch tất cả virus, nhưng sức chiến đấu của bản thân nàng có thể nói là gà nhất trong đội, đối với nhiệm vụ hẳn là không giúp ích được cái gì.
Trương Nguyệt Anh cũng có chút mờ mịt, không biết Vương Bình nhìn nàng làm gì.
“Nói thật, tuy hiện tại bàn tay vàng của ngươi nhìn có chút rất bình thường, tiềm lực phát triển trên lý thuyết cũng không lớn, nhưng vào lúc này, lại là mấu chốt phá cục.”
Vương Bình nhìn Trương Nguyệt Anh, lấy Quang Minh Thần Châu từ nhẫn trữ vật ra, cảm khái nói.
“Ta cũng thấy bàn tay vàng của ta rất bình thường, đã nghĩ đợi sau khi tích đủ điểm tích lũy nhóm, thì đổi một bàn tay vàng khác.”
Trương Nguyệt Anh bị Vương Bình đánh giá như thế, có chút ngượng ngùng nói.
“Vương ca, đây là?”
So với Trương Nguyệt Anh lúng túng, Tần Thiên, Trần Dao, Trương Tuấn, Thái Vĩnh Long thì bị Quang Minh Thần Châu trong tay Vương Bình thu hút sự chú ý.
Dù sao, họ cũng không phải người bình thường, có thể cảm nhận được trong hạt châu này có một luồng sức mạnh vô cùng lớn.
Sức mạnh của cỗ lực lượng này, vượt xa bọn họ.
Bọn họ phỏng đoán, cấp bậc của lực lượng này rất có thể đã trên tám sao.
“Đây là Quang Minh Thần Châu, ta đạt được sau khi giết Quang Minh chủ thần Apollo tại thế giới của Hứa Nghị, sau khi niêm phong sức mạnh của hắn thì tạo thành thứ này.”
Vương Bình liếc nhìn mọi người, mở miệng nói.
“Ặc, Quang Minh chủ thần Apollo, đó không phải là một trong mười hai vị thần Olympus trong thần thoại Hy Lạp sao? Vậy mà bị Vương ca làm thịt. Vương ca, bây giờ ngươi mạnh như thế nào.”
Tần Thiên đầy mặt cổ quái nói.
“Tên nhóc Hứa Nghị kia không nói chuyện gì đã xảy ra ở thế giới của hắn?”
Vương Bình thấy Tần Thiên kinh ngạc, nhíu mày.
“Không nói, tên nhóc này không nói gì hết.”
Tần Thiên lắc đầu nói.
“...”
Vương Bình cau mày.
Đối phương không nói cái gì, chỉ nói chuyện về bàn tay vàng, này là đang nghĩ gì. Trên lý thuyết, hắn đạt được lực lượng mạnh mẽ, cũng nên ở trong group chat khoe khoang chút mới đúng chứ.
Dù sao, chuyện này cũng như là một bước lên trời.
Ngay sau đó, Vương Bình kể những chuyện đã xảy ra tại thế giới của Hứa Nghị ra.
“Mẹ kiếp, tên này đúng là gặp vận may mà, vậy mà lại nhặt được đầu người, có được lực lượng của Heracles, rồi trực tiếp đạt chiến lực cấp Thất Tinh.”
Thái Vĩnh Long tặc lưỡi.
“Vương ca, tính cách của tên Hứa Nghị này có phải có chút…”
Trương Tuấn nhíu mày, hắn phát hiện ra chỗ không đúng.
“Quả thật là có chút vấn đề. Vậy nên ta sẽ không đặt trọng tâm vào việc bồi dưỡng hắn.”
Vương Bình gật đầu một cái.
“Được rồi, không nói về hắn nữa, nói vào chủ đề chính trước đi. Các ngươi cũng có thể đoán được, tác dụng của viên Thần Châu Quang Minh này chính là có thể khiến cho người dùng đạt được lực lượng của Chủ Thần Quang Minh Apollo.”
Vương Bình đảo mắt nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng nhìn về phía Trương Nguyệt Anh và mở miệng nói.
Hắn vừa nói lời này ra, tất cả mọi người đều chấn động, rồi dùng ánh mắt ngưỡng mộ để nhìn Trương Nguyệt Anh, nhưng họ cũng không nhiều lời.
Lực lượng của Chủ Thần Quang Minh Apollo sao, nó chính là chiến lực cấp Bát Tinh đấy.
Có được lực lượng này không khác gì một bước lên trời, trước mắt trong group chat, chắc hẳn trừ Vương có thể sánh với Trương Nguyệt Anh ra, thì những người còn lại đều bị nàng áp chế.
Nhưng món đồ thuộc về Vương Bình, Vương Bình đưa cho ai, tuy bọn họ cảm thấy ngưỡng mộ, nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.
“Vương, Vương ca, bảo vật quý báu như vậy mà đưa cho ta thật sao?”
Trương Nguyệt Anh có chút thủ túc vô thố.
“Không phải cho mà là bán. Sau này ngươi phải trả nợ cho ta.”
Vương Bình lắc đầu, rồi lên tiếng nhắc nhở.
“Ta biết rồi, sau này ta sẽ trả nợ cho ngươi.”
Trương Nguyệt Anh vội vàng tỏ thái độ, đáp lại với vẻ mặt đầy mong đợi.
Lực lượng cường đại này có thể khiến nàng một bước lên trời, giờ đây nàng không cần phải trở thành tiểu trong suốt ở group chat rồi.
Thậm chí, khi hoàn thành nhiệm vụ group lần này, nàng còn có thể đổi sang một ngón tay vàng mạnh hơn.
Cái này chắc chắn đã thay đổi vận mệnh của nàng.
Và Vương Bình chính là đại ân nhân của nàng.
“Ừ, ngươi biết là được. Ngoại trừ cái này ra, ta sẽ nói lại về vấn đề viên Thần Châu Quang Minh này. Nó không hề mạnh như các ngươi tưởng tượng. Nó là món đồ dùng một lần duy nhất. Lực lượng có tính tiêu hao. Nói cách khác, mỗi lần ngươi sử dụng lực lượng của nó, tổng số lượng của nó cũng sẽ giảm bớt, cho đến khi nó hoàn toàn biến mất.”
Vương Bình gật đầu một cái, rồi nghiêm túc nhắc nhở.
Hắn với nói câu này xong, trong lòng đám người Trần Dao mới trở nên cân bằng lại một chút, hóa ra không phải là một bước lên trời, mà nó là vật phẩm tiêu hao, như vậy đối với bọn họ mà nói, thì sức hấp dẫn giảm đi nhiều.
“Là như vậy sao.”
Trương Nguyệt Anh khá sửng sốt, nàng có hơi tiếc, nhưng cũng rất thỏa mãn.
“Vương ca, nếu như nó là món đồ có tính tiêu hao, vậy lực lượng của Chủ Thần Quang Minh Apollo thật sự có thể càn quét bề mặt đất đất sao?”
Thái Vĩnh Long có hơi chần chừ một lúc, sau đó hắn mở miệng hỏi.