Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 460 - Chương 460. Bạo Tinh! (2)

Chương 460. Bạo tinh! (2)
Chương 460. Bạo tinh! (2)

Nếu không thì nàng vẫn sẽ có chút xoắn xuýt.

“Nhưng những đứa trẻ đó vô tội, liệu ta có thể không.”

Trương Nguyệt Anh dường như nhớ ra cái gì đó mà có chút chần chừ.

“Trước tiên chúng ta có thể tập hợp chúng lại để bảo vệ, sau đó tẩy não bọn chúng, rồi lại tiến hành hành động.”

Vương Bình cân nhắc một chút rồi mở miệng đáp.

“Nhưng, như lời ngươi vừa nói, thiết lập trận pháp với diện tích lớn, rồi tiến hành tẩy não tập thể hoặc là cắt bỏ ký ức, có thể gột rửa cảm xúc tiêu cực của bọn họ, nghe cũng tốt hơn.”

Trần Dao nhìn về phía Tần Thiên rồi lên tiếng.

“Tần Thiên, ngươi có thể làm được chuyện này không?”

“Có thể thì có thể. Nhưng các ngươi thật sự muốn làm như vậy sao? Dẫu sao thì phô trương quá mức như vậy, rất có thể sẽ bị quỷ dị chú ý tới.”

Tần Thiên bất đắc dĩ nói.

“Không cần thiết phải vậy.” Vương Bình bình tĩnh nói: “Các ngươi cấp cho mình bây giờ tẩy não, đây không phải là thật, chẳng qua là quan trắc đích tương lai hình ảnh, như vậy thì không có gì gánh nặng trong lòng liễu.”

“Được rồi.” Trần Dao và Trương Nguyệt Anh đều gật đầu một cái.

Tiếp theo, Vương Bình nhắm đôi mắt lại, tiếp tục tiến hành mô phỏng miễn phí.

“Ting, máy giả lập nhân sinh chạy, mô phỏng miễn phí bắt đầu.”

Âm thanh hệ thống vang lên, màn hình xuất hiện, dòng chữ cũng hiện lên.

‘Ngày đầu tiên, các ngươi triển khai hành động. Ngươi để Trương Nguyệt Anh tiến hành ‘Tẩy não’, sau đó nàng thi triển ra lực lượng, ở mỗi một căn cứ sinh tồn đều có thiết lập lực lượng có tính điều khiển, để chúng đồng loạt nổ.’

‘Lúc này, loài người trên thế giới này đã hoàn toàn biến mất. Sau đó, Trương Nguyệt Anh bắt đầu càn quét bề mặt quả đất.’

‘Chẳng qua là, trong quá trình càn quét bề mặt quả đất, các ngươi đều đột ngột bị lây nhiễm và biến thành thú biến dị.’

‘Do ngươi chết, nên mô phỏng lần này kết thúc.’

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Vương Bình nhìn đoạn nội dung mô phỏng nhắn rồi nhíu mày.

Lần này, tiêu diệt toàn bộ loài người trước, để bọn họ không có cơ hội tuyệt vọng hay là sợ hãi, nhưng vì sao quỷ dị lại có thể tăng cường sức cảm hóa, biến bọn họ thành thú biến dị chỉ trong chớp mắt.

Cái này thật sự kỳ lạ.

“Vương ca, lại game over rồi?”

Thái Vĩnh Long thấy Vương Bình nhíu mày, trong lòng có hơi khó chịu.

Những người khác thấy vậy, tâm trạng họ cũng trở nên nặng nề.

“Quả thật là đã game over.”

Vương Bình thở dài, rồi giải thích tình huống vừa rồi.

Sau khi nghe xong, mọi người im lặng.

Quỷ dị lần này có vẻ quá phiền phức rồi.

Bọn họ đều đã mạnh lên, kết quả vẫn bị kẹt lại.

Chỉ có thể nói, loại quỷ dị này không phải cứ thực lực mạnh là có thể đối phó được với hắn.

“Có khả năng là chúng ta đã đánh giá thấp quỷ dị rồi.”

Sau khi Trương Tuấn suy nghĩ được một lúc, hắn mở miệng nói.

“Phải biết rằng quỷ dị ở thế giới này đã xuất hiện từ lâu. Thời điểm xuất hiện là mười năm trước. Nói cách khác, quỷ dị đã sớm thu thập được rất nhiều cảm xúc riêng biệt.”

Ánh mắt Vương Bình lóe lên, hắn lập tức hiểu ra ý của Trương Tuấn, nên vội đáp lại: “Ý ngươi là, thật ra thì quỷ dị cũng đã sớm mạnh lên, cường độ virus hết sức kinh khủng. Chẳng qua là, hắn không chọn tiêu diệt toàn loài người, thay vào đó là đang tiến hành phát triển lâu dài?”

Trương Tuấn gật đầu một cái, rồi trả lời: “Không sai, ý của ta chính là như vậy. Còn trong tương lai tới, khi hắn tiêu diệt toàn loài người, ta đoán là hắn đã ăn đủ rồi, định thu hoạch thêm đợt cuối rồi rời đi.”

“Nếu là như vậy, thì giải thích thông suốt rồi. Những tương lai bị lây nhiễm trước đó đều là do chúng ta ra tay. Nếu chúng ta ra tay, thu hút sự chú ý của quỷ dị, biết ‘Người dọn dẹp’ đã tới thế giới này, cho nên sẽ không từ từ cắt rau hẹ, mà là trực tiếp càn quét, giết chết luôn chúng ta.”

Ánh mắt Tần Thiên sáng lên, hắn cũng đã thông suốt điểm mấu chốt rồi.

“Rất có lý.” Thái Vĩnh Long cũng đồng tình với quan điểm này mà gật đầu một cái.

Trần Dao và Trương Nguyệt Anh nhìn nhau, ánh mắt của cả hai đều lóe lên, hai người cũng không phải là người ngu ngốc, nên hiển nhiên thấy phỏng đoán này rất chính xác.

“Nhưng cho dù chúng ta đã biết nguyên lý, nó cũng không dễ xử lý. Nếu bại lộ, chúng ta sẽ chết. Không bại lộ thì khó mà tiêu diệt hắn. Hắn nắm giữ quyền chủ động rồi.”

Trần Dao lại nhíu mày, không nhịn được mà mở miệng nói.

“Rất đơn giản. Chúng ta rời khỏi thế giới này, để một mình Trương Nguyệt Anh hành động. Nàng miễn dịch với virus, nên có thể giết chết được quỷ dị.”

Trương Tuấn nhìn Trần Dao rồi trả lời.

Nghe vậy, tâm trạng của đám người Tần Thiên đều trở nên nặng nề.

Làm như vậy, quả thật là một cách.

Tuy bọn họ đang trong nhiệm vụ, nhưng group chat hiện coi trọng sinh mạng của thành viên trong group nhiều hơn, nên cũng không phải là không thể từ bỏ nhiệm vụ.

Chẳng qua là sau khi bọn họ rời đi, nếu để Trương Nguyệt Anh làm như vậy, thì loài người của thế giới này sẽ thật sự bị lây nhiễm thành thú biến dị.

Cả thế giới đều sẽ trở thành thú biến dị.

Mọi người cũng không thèm để ý đến những tên cặn bã kia, thế nhưng còn người vô tội, nhất là những đứa trẻ vô tội, thật khiến cho người ta khó mà quên được.

“Không đâu, nó vô dụng.”

Vương Bình nhìn Trương Tuấn rồi than thở.

“Tại sao?”

Trương Tuấn có hơi sững sờ, hắn không biết mình nói sai ở đâu.

“Trước đó chúng ta đã bỏ qua một thông tin mấu chốt. quỷ dị cũng là có thể rời khỏi thế giới này. Chỉ là điều kiện để quỷ dị rời khỏi đây là phải tước đoạt hết toàn bộ sinh mạng có trí khôn.”

Vương Bình khẽ thở dài một hơi, rồi nói ra những lời này.

“...”

Lời của Vương Bình làm Trương Tuấn sững sờ, những người khác cũng rơi vào trạng thái im lặng.

Tước đoạt hết toàn bộ sinh mạng có trí khôn, quỷ dị này đã hoàn toàn nắm trong tay quyền chủ động.

Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể tiêu diệt toàn loài người trong nháy mắt, rồi sau đó có thể rời đi.

“Trương Nguyệt Anh, chẳng phải là nàng chưa chết sao? Trương Nguyệt Anh chưa chết, quỷ dị vẫn có thể rời đi?”

Hết chương 460.
Bình Luận (0)
Comment