Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 471 - Chương 471. Chém Ngược Vương Giả! Hoàng Tháp Tới Tay! (7)

Chương 471. Chém ngược Vương giả! Hoàng tháp tới tay! (7)
Chương 471. Chém ngược Vương giả! Hoàng tháp tới tay! (7)

Đương nhiên, thật ra Vương Bình còn có một suy nghĩ to gan hơn.

Ví dụ như là hắn gia nhập thánh địa khác, lấy hết toàn bộ công pháp truyền thừa và thần thông về tay.

Như vậy, thì trong đầu hắn sẽ có tất cả truyền thừa trong các đại thánh địa ở Tử Linh giới rồi.

Đến lúc đó thì hắn sẽ mượn những ưu điểm trong các công pháp truyền thừa và thần thông khác nhau để sáng tạo ra thần thông của mình, cải tiến công pháp, há lại không thể khiến con đường của bản thân trở nên rộng rãi hơn.

“Tính khả thi rất cao.”

Ánh mắt Vương Bình lấp lóe, lộ ra biểu cảm mong chờ.

“Chẳng qua là một khi làm như vậy thì khi chọn tu vi chắc chắn sẽ không thể chọn trong một thời gian ngắn, như vậy thì không thể chồng tu vi, sẽ cứ bị chết trong quá trình hai giới đại chiến.”

Chẳng qua Vương Bình nhanh chóng bình tĩnh lại, cảm thấy nếu như vậy thì quá lãng phí thời gian và nội dung mô phỏng, dường như có hơi không an toàn.

Dù sao, thời gian dài kẹt chết tại tu vi Bán Bộ Sinh Tử cảnh thì nếu tương lại gặp nguy hiểm sẽ phiền phức.

Hơn nữa hắn còn phải lấy lượng lớn nguyên dịch hạ phẩm để chèo chống mô phỏng cũng là một chuyện có hơi phiền toái.

Còn không bằng cứ tăng tu vi lên trước, đợi đến khi tu vi đạt đến cấp độ Hoàng cảnh đại viên mãn thậm chí là cấp Chuẩn Thần, muốn mượn đọc công pháp và thần thông của các đại thánh địa thì chắc hẳn là bọn họ sẽ không từ chối. Đến lúc đó, chỉ cần hấp thu một lần, đổi mới phần thưởng, hoàn toàn không cần phiền phức như hiện tại vậy.

Sau đó, Vương Bình chọn phần thưởng, hoàng tháp Sí Hỏa trực tiếp xuất hiện ở trong đầu của hắn, ẩn ẩn tản ra khí tức hoàng đạo.

Chuyện này khiến Vương Bình nở nụ cười hài lòng.

Hoàng tháp Sí Hỏa tới tay, có vật này, nếu như tu vi của hắn lại tăng lên đến cấp Niết Bàn cảnh đại viên mãn thì không biết có thể phát huy ra uy năng mạnh cỡ nào.

Có lẽ, cho dù là những Vương giả cường đại kia thì hắn cũng có thể đánh một trận nhỉ.

Hoàng tháp Sí Hỏa là hoàng khí, còn có uy năng như này hoàn toàn có thể làm con át chủ bài mạnh nhất hắn có thể sử dụng trước mắt.

Sau đó, sau khi Vương Bình nghiên cứu hoàng tháp Sí Hỏa về sau thì bắt đầu tiếp tục mô phỏng.

Chẳng qua trong nhiều lần mô phỏng tiếp theo đều hoàn toàn không đổi mới ra được thiên phú cao cấp.

Trừ cái đó ra, nội dung trong mô phỏng trên cơ bản đều giống nhau, cuối cùng bị Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu giết chết hoặc là chết ngoài ý muốn.

Dù sao, toàn bộ Tử Linh giới đều lộn xộn, trừ phi là hắn không gia nhập thánh địa, tìm bừa một chỗ ở thì mới có thể sống thêm mấy trăm năm.

Nhưng kiểu sống tạm như vậy hoàn toàn không có ý nghĩa, tu vi cũng tăng lên không ngừng, đạo tâm cũng không kiên định, cuối cùng cũng vẫn chết thôi.

Cho nên, Vương Bình mỗi lần mô phỏng đều là buông tay đánh cược một lần, thế nhưng kết quả đều rất thê thảm.

“Phần thưởng cần có trên cơ bản cũng cày gần đủ rồi, ta cũng nên tiến hành lần mô phỏng cuối cũng, cũng cày phần thưởng tu vi một chút.”

Trong mắt Vương Bình lộ sự tinh ranh, âm thầm nghĩ đến.

Trong nhiều lần mô phỏng như vậy, truyền thừa công pháp, thần thông, bí pháp trong Thiên Kiếm thánh địa và truyền thừa công pháp, thần thông của Sí Hỏa Hoàng Tôn hắn đều đã nhận rồi.

Trừ cái đó ra, hắn còn cày ra nhiều Hiểu Hồn thảo, cũng đều nhận hết.

Về phần Chân Vương Huyết Hoa cuối cùng thì ngược lại không cày ra.

Dù vật này có chút đáng tiếc, nhưng Vương Bình cũng không đặc biệt để ý.

Dù sao, tuy thứ này tuy vô cùng trân quý, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một món đồ sau khi Vương giả chết hình thành.

Mà một khi tu vi của hắn đạt tới Niết Bàn cảnh đại viên mãn, dựa vào sự bố trí của hắn, có thể vượt cấp chém giết Vương giả.

Lúc kia, cấp độ này tài nguyên, hắn chỉ cần muốn thì tốn chút thời gian là có thể lấy được đến tay.

Vì thế nên cũng không có gì phải tiếc cả.

Trừ cái đó ra, bởi vì loại hình cảm ngộ của lĩnh vực và thần thông đây đều là những loại sau này có thể lĩnh ngộ bất cứ lúc nào, không giới hạn thế lực, cho nên hắn cũng tạm thời không chọn, định sau này rồi nói.

“Hệ thống, ta muốn tiến hành trả tiền mô phỏng.”

Ánh mắt Vương Bình lấp lóe, nhìn một chút nguyên dịch hạ phẩm cuối cùng, tiến hành một lần mô phỏng cuối cùng.

“Ting, tiêu hao ba mươi cân nguyên dịch hạ phẩm, khởi động máy giả lập nhân sinh, đổi mới thiên phú bên trong.”

Âm thanh hệ thống vang lên.

“Ting, đổi mới thiên phú thành công, chúc mừng ký chủ thành công đổi ra thiên phú màu lục-côn đạo kỳ mới.”

Thiên phú màu lục-côn đạo kỳ tài: Ký chủ sẽ có được thiên phú không tệ trên phương diện côn đạo.

“Lại là loại thiên phú bình thường này sao? Xem ra vận may thật sự hao hết sạch rồi.”

Vương Bình nhìn thiên phú mới đổi ra được này, thất vọng lắc đầu.

Vốn hắn còn đang nghĩ mấy lần mô phỏng đoạn thời gian trước đều chưa từng xuất hiện thiên phú cường đại, cũng nên đụng đáy bắn ngược, đổi ra được một thiên phú màu đỏ trong lần mô phỏng cuối cùng, hiện tại xem ra là hắn nghĩ nhiều rồi.

“Được rồi, mục đích chủ yếu của ta là đổi ra phần thưởng tu vi, thiên phú gì chứ, đều là thứ yếu.”

Vương Bình chỉ có thể an ủi chính mình như thế.

“Ting, thêm thiên phú thành công, bắt đầu mô phỏng nhân sinh.”

Cũng chính là vào lúc này, âm thanh hệ thống lần nữa vang lên, mà hình huỳnh quang quen thuộc xuất hiện, văn bản cũng hiện lên.

‘Ngày đầu tiên ngươi chọn tiến vào Thiên Kiếm thánh địa’

‘Trong nháy mắt, mấy trăm năm qua đi, ngươi vẫn luôn khiêm tốn hết cỡ, hoàn toàn không tinh tướng. Bí cảnh Sí Hỏa mở ra, lần này ngươi thậm chí còn không tiến vào trong đó khiến sư tôn Không Thiên Hoàng Tôn của ngươi rất tiếc nuối.’

‘Vì thế, không có ngươi tham dự, Diệp Thần với hào quang rực rỡ cuối cùng nhận được cơ duyên vốn nên thuộc về mình, bắt đầu thể hiện ra phong thái ‘đứa con khí vận’ phong thái. Đối với việc này, ngươi vẫn khiêm tồn mà làm việc như cũ.’

‘Trong nháy mắt, lại qua mấy trăm năm, Huyết Ma giới xâm lấn, ngươi vẫn không có ý nghĩ tham chiến, để Diệp Thần chiếm hết danh tiếng.’

Hết chương 471.
Bình Luận (0)
Comment