Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 517 - Chương 517. Bàn Tay Vàng Mới Của Thái Vĩnh Long! Đế Tộc Thượng Giới! (3)

Chương 517. Bàn tay vàng mới của Thái Vĩnh Long! Đế tộc thượng giới! (3)
Chương 517. Bàn tay vàng mới của Thái Vĩnh Long! Đế tộc thượng giới! (3)

Chỉ là Vương Bình đến đây thì thôi, lại còn dám bạo phát ra sức mạnh phá hoại điều này khiến hắn hơi bực bội.

Ngoài ra khí tức Vương Bình bạo phát ra cũng khiến hắn chấn động.

Một tân Hoàng giả vậy mà có thể bạo phát ra uy lực Hoàng giả mạnh mẽ như vậy, thật sự là kinh người.

Ngay kể cả Huyền Quy tồn tại lâu như vậy cũng chưa từng thấy Hoàng giả nào như Vương Bình.

“Đây là sự sơ suất của vãn bối.”

Vương Bình ánh mắt lấp loé, hơi áy náy nói.

“Ngươi ở đây cũng chẳng có ý nghĩa gì, vẫn không bằng nhanh chóng rời khỏi đây, để tránh dẫn tới nhiều Hoàng giả tra xét tới đây. Lão quy ta không thích có Hoàng giả đến lãnh địa của mình.”

Giọng nói của Huyền Quy lại lần nữa vang lên.

“Được, đợi sau khi vãn bối gặp người quen một chút, sẽ rời khỏi nơi đây ngay.”

Vương Bình lễ phép nói.

Đối với Huyền Quy, tồn tại phong ấn quỷ dị này, Vương Bình vẫn vô cùng tôn kính.

Chưa kể, trước khi hắn thuần thục như hiện nay, cũng nhiều lần coi đại lục Huyền Quy thành cứ điểm an toàn để sử dụng.

“Ừm.” Sau khi Huyền Quy hồi âm lại, linh thức liền biến mất, khí tức vốn dĩ hơi không ổn định lần nữa khôi phục bình thường, hô hấp theo trật tự, hấp thụ khí tức của vùng biển này.

“Đi thôi, chúng ta đi đến chỗ Xích tộc.”

Vương Bình cũng thu hồi lại linh thức, trực tiếp xé rách không gian, hình thành một lối đi không gian vững chắc, bước vào trong đó.

Thấy vậy Thái Vĩnh Long tặc lưỡi, hơi ngưỡng mộ, sau đó cũng bước vào.

Giây tiếp theo, hai người đã đi ra từ lối đi không gian, đến được nơi Xích tộc đang sinh sống.

“Chủ nhân.”

Ngay khoảnh khắc Vương Bình xuất hiện, Hỏa Văn Yêu hổ đang lười biếng phơi nắng liền run rẩy, giương mắt đờ đẫn nhìn Vương Bình bước ra từ lối đi không gian.

Loại thủ pháp xé rách không gian, hình thành lối đi này, trong đầu nó thật sự chưa từng tồn tại khái niệm này, không hề biết đây rốt cuộc là cường giả cấp bậc nào mới có thể làm được.

Nói tới cùng, đại lục Huyền Quy phong bế quá lâu rồi, đã mất đi hiểu biết về truyền thừa từ Siêu Phàm đại cảnh trở lên.

“Tiểu lão hổ, ngươi đúng là thoải mái.”

Vương Bình nhìn con yêu thú mà hắn ban đầu hứng thú thu phục, cười nhẹ một tiếng.

Có thể kết mối quan hệ cùng với hắn, cũng xem như là điều may mắn của con tiểu lão hổ này rồi.

“Không dám, không dám.”

Hỏa Văn Yêu hổ hơi áy náy, trên mặt lộ ra vẻ ngây thơ.

“Những viên yêu đan này, ngươi cầm lấy đi, sau này cố gắng tu hành, đừng có làm mất thể diện của bổn tọa.”

Vương Bình cười, tùy ý lấy ra những viên yêu đan phẩm cấp khác nhau, đều đưa cho tiểu lão hổ.

Đây đều là những viên yêu đan mà Vương Bình đi qua quần đảo và kiếm vực kiếm được, cũng không có tác dụng gì đối với hắn, dùng cho Hoả Văn Yêu hổ cũng là một ý không tồi.

“Đa tạ chủ nhân.”

Cảm nhận được trong những viên yêu đan này ẩn chứa yêu lực mạnh mẽ, Hỏa văn lão hổ lộ ra nét mặt vui mừng khôn xiết, vội vã cảm ơn, chỉ hận không thể thè lưỡi ra liếm Vương Bình.

Thế nhưng nhớ lại bộ dạng Vương Bình chê hắn trước kia, hắn vẫn là kiềm chế suy nghĩ này.

Tiếp theo Vương Bình không có để ý tới Hỏa Văn Yêu hổ, mà bóng dáng khẽ động, đã xuất hiện tại trong thao trường giữa thôn Xích tộc.

Ngay lúc này, Xích Hổ đều đang giám sát lũ trẻ trong thôn tu hành.

Xích Phong cũng ở trong số đó.

Giờ đây tu vi của hắn cũng đạt tới Luyện Tạng cảnh hậu kì.

Thành thật mà nói thì hơi chậm.

Có điều xem xét tới tình hình đặc biệt của Xích tộc và Xích Phong chỉ mới có mười tuổi, tu vi như vậy cũng tính là không tồi rồi.

“Vương đại ca.”

Sự xuất hiện đột ngột của Vương Bình dọa cho những người Xích tộc có mặt ở đó giật mình một phen.

Tuy nhiên sau khi bọn họ phản ứng lại, ai nấy cũng đều lộ ra nét mặt vui vẻ kinh ngạc.

Dù sao Vương Bình cũng đã rất lâu rồi không về thăm bọn họ.

“Xích Phong, lâu ngày không gặp, các ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, cuối cùng cũng có khí phách của nam tử rồi.”

Vương Bình xoa đầu Xích Phong, khen ngợi.

“Đúng vậy, ta gần đây đã cao lên không ít, cơ cắp cũng tăng lên nhiều.”

Xích Phong hơi đắc ý nói.

“Có điều ta vẫn chưa thể thức tỉnh linh thể. Vương đại ca, xin lỗi, để ngươi thất vọng rồi.”

Ngay lập tức, Xích Phong dường như nhớ ra điều gì đó, thất vọng nói.

“Linh thể sao?”

Trong ánh mắt Vương Bình dậy sóng.

Xích tộc không phải là linh tộc bé nhỏ, đừng nói bọn họ ẩn giấu thân thế, chỉ cần bọn họ có thể có quan hệ với Thương Viêm Hoàng Tôn Xích Thương trước kia, huyết mạch cũng đã đủ phi thường rồi.

“Không cần để tâm, ngươi tiếp tục tu hành, tương lai cũng có thể hy vọng trở thành cường giả.”

Vương Bình an ủi.

“Ừm.” Xích Phong nắm chặt tay, khuôn mặt tràn đầy vẻ kiên định.

“Vương Bình, Thái Vĩnh Long, các ngươi về rồi sao.”

Thôn trưởng bước tới, vẫn là vẻ ân cần như trước kia.

Từ sau khi đại thù được báo, sự thăng trầm và một chút u ám trong mắt hắn hoàn toàn biến mất, trở nên ngày càng ân cần hiền từ hơn.

“Bái kiến thôn trường.” Thái Vĩnh Long hơi cúi đầu.

“Thôn trưởng gia gia, ta quay về rồi.”

Vương Bình cũng hướng về phía thôn trưởng cúi đầu, cười nói.

Đối với Xích thôn, hắn thật sự có cảm tình.

Đặc biệt là với thôn trưởng, tình cảm của hắn lại càng sâu, coi hắn như trưởng bối vô cùng tôn kính.

Năm đó nếu như không phải thôn trưởng cho hắn nhiều linh thạch để làm phí khởi động mô phỏng như vậy, hắn cũng sẽ không thể nhanh chóng trường thành thế này.

Mà năm đó nếu như hắn không trưởng thành nhanh như vậy, một khi bị kéo đi làm nhiệm vụ đoàn thể, vậy hắn chết chắc rồi.

Con quỷ dị đầu tiên, không có thực lực mạnh mẽ như vậy, thì không thể vượt cấp được.

Tất nhiên nếu như không có thực lực đó, Alpha chắc cũng sẽ không ngu ngốc kết nối để bọn họ đi hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể.

Hình như cũng không đúng, Alpha vốn dĩ rất ngu ngốc, dường như thật sự có khả năng làm ra chuyện như vậy.

Alpha: “.”

Tên Vương Bình này, cho tới hiện tại một ngày không nói xấu nó thì toàn thân ngứa ngáy.

Hết chương 517.
Bình Luận (0)
Comment