“Cửu U Ma Hoàng, ngươi ngăn cản đường đi của ta là có ý gì?”
Ánh mắt Vương Bình lấp lóe, bảo vệ Thái Vĩnh Long và Xích Phong, lạnh lùng nói.
Mặc dù mô phỏng này là để dò đường và thí nghiệm, nhưng tình huống mà hắn lo lắng nhất, cuối cùng vẫn xuất hiện.
Thành thật mà nói, đúng là phiền phức.
Trong mô phỏng này, không có cách nào sử dụng được các thủ đoạn khác.
Nếu không, Vương Bình hoàn toàn có thể lắc người, xem có thể giết chết Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu hay không.
Bàn tay vàng của Thái Vĩnh Long, Trần Khang, Trần Tư, Ngô Quân và Lưu Mai cùng nhau xông lên, Vương Bình cảm thấy xác suất giết chết tên này tuy nhỏ, nhưng vẫn có.
Ngay cả khi không thể giết hắn, thì vẫn đủ cơ hội trốn thoát.
Tuy nhiên, Vương Bình không muốn lật hết tất cả con bài tẩy ra.
Dù sao, nếu bàn tay vàng của Thái Vĩnh Long không bị tiết lộ, có lẽ sẽ có tác dụng bất ngờ trong tương lai.
“Hậu bối, ta chỉ là tới mời ngươi đi Cửu U Ma Giáo của làm khách mà thôi, không biết ngươi có nguyện ý hay không.”
Hai tay Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu để sau lưng, lạnh nhạt lên tiếng.
Thành thật mà nói, hắn rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tu vi của Vương Bình đã đạt đến cấp Hoàng giả.
Đối phương có thể không hay biết gì giấu diếm đạt tới Hoàng cảnh, quả đúng là đủ thận trọng.
Vì thế, Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu cảm thấy chắc hẳn trong sự kiện trước đó Vương Bình đã dùng thủ đoạn nào đó che dấu thực lực.
Nếu không, chỉ ngắn ngủi nửa tháng, không có người nào có khả năng từ Niết Bàn Cảnh đại viên mãn trực tiếp tăng đến Hoàng cảnh.
Bên cạnh đó, có một điều khác khiến hắn đặc biệt quan tâm, trong lòng hắn có hơi lo lắng.
Đó là, không biết tại sao, đột nhiên hắn bị cắt đứt liên lạc với group trò chuyện, không thể gọi nhắn tin với khỏi group chat.
Điều này khiến hắn hơi nghi ngờ liệu có phải là do chủ sở hữu group chát đã đá hắn ra khỏi group hay không.
Tuy nhiên, khả năng này là rất thấp, dù sao thì hắn cũng chưa từng chọc vào đối phương, người kia không đến nỗi phải đá hắn ra ngoài.
Mất đi liên lạc với bên ngoài, hắn đương nhiên sẽ không buông tha cho Vương Bình, nên nhanh chóng xử lý nhân tố không ổn định này là Vương Bình, hắn cũng có thể an tâm sớm.
“Nếu ta nói không muốn thì sao?”
Vương Bình nheo mắt lại, sẵn sàng động thủ.
“Vậy thì đi chết.”
Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu lãnh khốc nói.
“Ngươi không thể.”
Vương Bình lạnh lùng nói.
Lúc vừa nói ra lời này, Vương Bình trực tiếp triệu hoán Sí Hỏa Hoàng Tháp, không chút do dự tự bạo Hoàng khí bổn nguyên của nó.
Trong khoảnh khắc, vụ nổ khủng khiếp quét sạch vùng không gian loạn lưu này, thậm chí khiến nó còn hỗn loạn hơn ban đầu.
Nhân cơ hội này, Vương Bình trực tiếp thi triển bí pháp tự nghĩ, một lần nữa xé rách không gian, chạy trốn về phía xa.
Nét mặt Cửu U Ma Hoàng lãnh lùng, tiện tay trấn áp năng lượng loạn lưu do tự bạo của Sí Hỏa Hoàng Tháp.
Và phía bên Vương Bình, sắc mặt cũng biến đổi, phát hiện không gian dị thường.
Mặc kệ hắn xé rách không gian như thế nào, cũng không thể thoát khỏi khu vực này.
Đối phương đã dùng một loại thủ đoạn nào đó niêm phong không gian loạn lưu này.
Tuy rằng lúc ban đầu hắn đã có chuẩn bị tâm lý, một khi người xuyên không tiền bối Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu ra tay tàn nhẫn, chắc chắn sẽ không để đường sống cho hắn, nhưng thủ đoạn của đối phương, vẫn khiến đáy lòng Vương Bình nặng nề.
Lúc này, Vương Bình cũng chú ý tới Hoàng giả thứ hai của Cửu U Ma Giáo, Bạch Ma Hoàng giả vẫn chưa ra tay, trong tay chỉ cầm một cái trận bàn đen xì, lẳng lặng đứng ở phía sau, ác độc nhìn hắn.
“Trận bàn này, chính là thứ ngăn cản ta thoát ra.”
Trong đầu Vương Bình vừa hiện lên ý nghĩ này thì đã bắt đầu lên kế hoạch trốn thoát.
“Bổn hoàng đã nói rồi, ngươi không trốn được. Thế nhưng, bổn hoàng có thể cho ngươi một cơ hội khác, cùng trở về Cửu U Ma Giáo với bổn hoàng thì ta có thể tha chết cho ngươi.”
Thanh âm ác liệt của Cửu U Ma Hoàng vang lên, đột nhiên ra tay, đánh về phía Vương Bình.
Trong phút chốc, dấu tay lớn màu đen xuất hiện, mang theo sức mạnh kinh khủng.
Vương Bình biến sắc, toàn lực thi triển thần thông, muốn ngăn cản một kích kinh khủng này để bảo vệ Thái Vĩnh Long.
Trong hai giới, người có thể đạt tới tu vi Hoàng cảnh Đại viên mãn, không ai là nhân vật đơn giản.
Mà Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu, một trong những cường giả này, chắc chắn là người trong top những người mạnh nhất.
Mặc dù Vương Bình tự nghĩ ra công pháp và thần thông so với Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu cao hơn, nhưng tu vi chênh lệch quá lớn, tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của hắn.
Chỉ một kích, đã khiến mặt Vương Bình trắng bệch, thân thể nứt ra, hộc máu từng ngụm, khí tức Hoàng đạo đều yếu đi rất nhiều.
Tuy nhiên, Vương Bình cũng miễn cưỡng ngăn cản để Xích Phong và Thái Vĩnh Long không ngã xuống.
“Ha, có thể ngăn cản một kích tiện tay của bổn hoàng, ngược lại hơi bản lĩnh. Sống hay chết, chỉ cần ngươi chọn một trong hai, ngươi lựa chọn cái nào?”
Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu hai tay để sâu lưng, lòng bàn tay lại xuất hiện Cửu U Ma Khí kinh khủng, hắn ác độc nói.
“Ngươi có thể tu hành đến tu vi Hoàng cảnh đại viên mãn, sáng tạo Cửu U Ma Giáo, được xưng là Cửu U Ma Hoàng, chẳng lẽ ngươi cảm thấy một Hoàng giả một khi đối mặt với tử vong, sẽ lựa chọn cúi đầu xưng thần, sẽ tham sống sợ chết sao?
Sau khi Vương Bình khôi phục thương tích, chế giễu nói.
“Hoàng giả cũng là con người, con người sẽ sợ hãi, tại sao không thể tham sống sợ chết.”
Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu không thèm để ý đến sự trào phúng của Vương Bình, vẫn ác độc như trước.
Hắn cho Vương Bình cơ hội, nói chuyện với Vương Bình, đúng là tự cho rằng hắn đang lãng phí thời gian với nước miếng hả?
Vương Bình đang tranh thủ thời gian, tìm kiếm cơ hội trốn thoát, chẳng qua là hắn đang kéo dài thời gian muốn triệt để giết chết Vương Bình.