‘Với việc này, ngươi bất đắc dĩ thở dài, chỉ có thể không cam lòng mà gục ngã.’
‘Bởi cái chết của ngươi, mô phỏng lần này kết thúc.’
Văn tự mô phỏng kết thúc, trong đầu Vương Bình cũng xuất hiện vô số hình ảnh.
Cuối cùng, ý thức của hắn chớp nhoáng, tầm nhìn có sự thay đổi.
Tầm nhìn lần này xuất hiện trong Thái Sơ cấm địa.
Hình ảnh hắn nhìn thấy là thanh niên tay cầm quạt giấy xuất hiện cùng ông lão, cảnh tượng ông lão vung tay liền lấy mạng hắn.
Vương Bình chăm chú nhìn hai người, coi như đã hoàn toàn nhớ rõ tướng mạo và khí tức của họ.
Cuối cùng, hình ảnh biến mất, Vương Bình thoát khỏi trạng thái mô phỏng nhập vai, quay về hiện tại.
Cũng vào lúc này, các loại cảm ngộ đều nảy lên trong đầu. Công pháp Thần cấp và thần thông Thần cấp mà hắn tạo ra, cùng cảm ngộ về các phương diện khác rất nhiều, không thể tiếp nhận tất cả trong thời gian ngắn.
Với việc này, Vương Bình trực tiếp không nhìn Xích Phong và Thái Vĩnh Long, bắt đầu tự tiếp nhận.
Trong nháy mắt, một tháng liền trôi qua.
Sau một tháng, Vương Bình mới tiếp nhận hết những cảm ngộ này, hoàn toàn tiêu hóa chúng.
“Ting, tạo lập phần thưởng thành công, kí chủ có thể lựa chọn hai trong số các phần thưởng sau:
1. Hoàng cảnh đại viên mãn tu vi.
2. Thiên phú màu đỏ - Phản Xạ Bính Chướng
3. Thiên phú màu xanh - Trào Phúng
4. Bản mạng Hoàng khí - Huyễn Không kiếm.
Sau đó âm thanh của hệ thống cũng vang lên, làm cho Vương Bình mở to mắt, mắt lộ tinh mang.
“Hệ thống, ta lựa chọn 1. Hoàng cảnh đại viên mãn tu vi và 4. Bản mạng Hoàng khí - Huyễn Không kiếm.”
Vương Bình nhìn thấy danh sách phần thưởng, không do dự mà đưa ra lựa chọn.
Trước mắt hắn cần là tu vi để đối kháng với Cửu U Ma Hoàng - Sở Tiêu.
Vậy nên, tu vi này là bắt buộc phải chọn.
Về phần Thiên phú màu đỏ - Phản Xạ Bính Chướng, mặc dù hơi đáng tiếc nhưng cũng không sao, dù sao thì giới hạn phản xạ của thứ đồ chơi này cũng chỉ có tác dụng ở cấp độ Chuẩn Thần, đến Hư Thần cảnh thì đã không còn tác dụng gì, cũng không cần cảm thấy tiếc nuối.
Ngoài ra, này chỉ tiêu hao một phần hoàng tháp Sí Hỏa, lại nhận được một phần bản mạng Hoàng khí, quả thực là mua bán không vốn, phải nói là lời to rồi.
Dù sao thì với sức chiến đấu có thể tăng thêm và giá trị của bản mạng Hoàng khí của hắn, chắc chắn có giá trị hơn thứ Hoàng khí ngoại lai như hoàng tháp Sí Hỏa.
“Nếu như có thể liên tục làm mới phần thưởng, có lẽ có thể dùng chùa mô phỏng trả phí rồi. Cảm giác dùng chùa này, thật đúng là sung sướng.”
Vương Bình nói thầm một tiếng.
Cùng với lựa chọn của Vương Bình, Vương Bình cảm thấy tu vi của bản thân tăng lên với tốc độ kinh người.
Hoàng cảnh tầng bốn.
Hoàng cảnh tầng bảy.
Hoàng cảnh đại viên mãn tu vi.
“Sau khi đạt được tu vi, hoàn toàn nắm rõ, loại phúc lợi nhỏ này thật làm người ta thích thú.”
Vương Bình cảm nhận được tu vi thâm hậu trong cơ thể mình, cảm khái một tiếng.
Lúc này, một thanh trường kiếm tỏa ra khí tức hoàng đạo xuất hiện trước mặt Vương Bình, đây chính là bản mạng Hoàng khí của Vương Bình – Huyễn Không kiếm.
“Lần này, ta coi như đã có ba món vũ khí bản mạng rồi, thật là vi diệu.”
Vương Bình tay cầm Bản Mạng Hoàng khí – Huyễn Không kiếm, lại lấy ra hai món vũ khí bản mạng khác, nói thầm một tiếng.
Hai thanh Huyễn Không kiếm khác lần lượt là Chuẩn vương khí và Vương khí, phẩm chất có vẻ hơi kém rồi.
“Tuy nhiên, không cần ghét bỏ, chú tâm bồi dưỡng một phen, làm cho chúng tiến hóa, sau đó luyện cùng nhau, có lẽ sẽ làm cho nó lột xác.”
Vương Bình mắt lộ ra ánh sao, âm thầm nghĩ.
Vũ khí có căn nguyên giống nhau gần như không tồn tại, mà Huyễn Không kiếm của hắn chắc chắn là trường hợp đặc biệt được tạo ra thông qua máy giả lập nhân sinh, có giá trị ẩn giấu và dung luyện.
Kế tiếp, Vương Bình thu hồi vũ khí, giải trừ đại trận.
Đại trận giải trừ, Thái Vĩnh Long và Xích Phong cũng nhìn qua đây.
“Ta đi giải quyết một người trước, rồi lại mang các ngươi rời đi.”
Vương Bình nhìn về phía hai người, mở miệng nói.
Hắn đã rõ lai lịch của Xích Phong.
Chỉ là, Xích Phong ở chi này chạy nạn tới chi nhánh Xích tộc của Tử Linh giới, không hề có huyết mạch trực hệ, mà là nhánh bên xa xôi, tương đương với họ hàng xa của dòng họ.
Vậy nên, thứ lớn nhất họ mang theo lúc hạ giới chỉ là một quyển Công pháp Thần cấp và Thần Thần cấp thông cùng với một thanh thần khí hạ phẩm.
Bởi vậy, tuy trước đó từng bị Đế tộc hàng đầu rung động một phen, nhưng sau khi thông qua mô phỏng biết được chân tướng, hắn cũng bình thưởng trở lại.
Nếu như bọn họ là huyết mạch trực hệ, sẽ không phải lăn lộn thảm tới vậy.
Đế tộc Thượng giới, cho dù cô đơn thế nào, cũng không tới bước đường lăn lộn thảm hại như vậy ở một Hạ giới, cho dù có là thân mang nguyền rủa, cũng không tới bước đường suýt chút nữa bị một tiểu gia tộc diệt tộc.
Vì thế, việc hắn mang Xích Phong tới Thương Viêm Cốc thật ra không nghĩa lý gì.
Ở nơi đó cũng không có cách nào phá giải lời nguyền của Xích Phong, chỉ có thể nghe theo ý trời.
Chỉ là, nếu hắn đã nói muốn đưa Xích Phong đi, vậy thì vẫn phải đưa đi mới được, có lẽ chân linh của Thương Viêm Hoàng Tôn sẽ nể tình thân phận của Xích Phong mà nói ra nhiều chuyện bí mật khác.
“Ách, giải quyết một người? Ai?”
Thái Vĩnh Long ngây ngẩn cả người.
“ Cửu U Ma Hoàng - Sở Tiêu”
Vương Bình nhàn nhạt mở miệng.
“Phụt!”
Thái Vĩnh Long trợn mắt há mồm nhìn Vương Bình.
Cửu U Ma Hoàng - Sở Tiêu, đó chính là Ma Hoàng, theo miêu tả trước đây của Vương ca, chính là người đứng đầu Hoàng giả cảnh, Vương ca nói giải quyết liền giải quyết sao.
Chẳng phải là nói, Vương ca cũng thành Hoàng giả đứng đầu rồi.
Mới bao lâu chứ.
Thái Vĩnh Long đơ rồi, hắn vẫn chỉ là Huyền Đan cảnh đại viên mãn nhỏ bé, còn là dựa vào quán đỉnh mới đạt được, kết quả Vương ca trực tiếp trở thành Hoàng giả đứng đầu rồi.