‘Tiếp đó, ngươi lựa chọn xuất quan vì đại chiến giữa hai giới sắp bắt đầu. Bởi vì trong lần mô phỏng này, ngươi gần như dùng toàn bộ thời gian để tìm hiểu kinh văn Đại Đế, dẫn tới các phương diện khác tăng lên rất nhỏ, lực chiến cũng không thay đổi quá nhiều.’
‘Ngươi hoàn toàn không cảm thấy tiếc nuối về điều này. Có kinh văn Đại Đế còn không biết quý trọng mới là đồ ngốc. Càng đừng nói, theo tình hình hiện giờ, trừ khi thực lực của ngươi có sự thay đổi về chất, nếu không cũng chẳng thể viết lại kết cục bị huỷ diệt.’
‘Hai người của thượng giới đó thật sự quá mạnh mẽ. Ngươi mơ hồ cảm thấy, dù là lão giả hay thanh niên đều đã áp chế tu vi. Bởi vì hạ giới không thể chịu tải lực lượng quá cường đại. Hư Thần cảnh thì còn không sao, nhưng cường giả trên Hư Thần cảnh hạ giới là người có năng lực hủy diệt hạ vị diện, vì thế sẽ vị hạ vị diện bài xích.’
‘Hơn nữa, theo cách nói của chân linh Thương Viêm Hoàng Tôn, thượng giới có quy định không cho phép cường giả Thần cảnh trên thượng giới tuỳ ý hạ giới. Đây cũng là nguyên nhân sau khi người trong mạch bọn họ hạ giới, người mạnh nhất cũng chỉ là Chuẩn Thần. Mười vạn năm trước bọn họ hạ giới, truyền thừa nhiều năm như vậy, tới thế hệ của Thương Viêm Hoàng Tôn đã không còn Chuẩn Thần nữa rồi.’
‘Tiếp đó, ngươi có ý định can thiệp vào trận chiến giữa hai giới. Thậm chí, ngươi còn có một vài suy đoán cần phải nghiệm chứng.’
Dòng chữ mô phỏng tới đây là dừng.
Trong đầu Vương Bình xuất hiện rất nhiều ký ức nghiên cứu quyển Phàm cảnh của Phần Thiên Đế Kinh. Cuối cùng, ý thức loé lên, tầm nhìn thay đổi, hắn xuất hiện trong cung điện Thương Viêm cốc.
“Phần Thiên Đế Kinh này quá thâm ảo, mỗi một con chữ đều cực kỳ đặc biệt, ẩn chứa đạo vận. Nếu không thể lĩnh ngộ sự ảo diệu trong đó thì căn bản không thể đoán ra ý nghĩa, như ếch ngồi đáy giếng.”
Vương Bình không khỏi cảm thán một tiếng.
Tiếp đó, trong đầu Vương Bình cũng xuất hiện ý tưởng nào đó.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao dòng chữ mô phỏng kết thúc và xuất hiện mô phỏng hình thức đắm chìm.
Ý tưởng này chính là giết chết Huyền Quy, thả quỷ dị ra, nghiệm chứng suy đoán.
Bởi vì, suy đoán lúc trước của hắn đều đã bỏ qua một vài chi tiết.
Bởi vì mô phỏng nhiều lần nên rất nhiều chi tiết đều bị mơ hồ hoá.
Trên thực tế, nguyên nhân hắn nhập ma, bị quỷ dị khống chế chưa chắc là vì giết lão gia gia trong nhẫn thứ nhất của Diệp Thần, mà là vì nguyên nhân khác.
Bởi vì có hai lần mô phỏng hắn không biến thành quỷ dị, cuối cùng bị sương đen giết chết.
Lần đầu tiên chính là khi hắn đang lơ lửng trong không gian loạn lưu lúc hắn sống tạm ở tiểu thế giới trong bí cảnh Sí Hoả.
Lần thứ hai chính là khi hắn trốn ở tiểu thế giới Nguyên Ma Huyết trì của Huyết Ma giới.
Theo lý thuyết, nếu là vì hắn giết chết Giới chỉ lão gia gia đầu tiên của Diệp Thần, từ đó chôn xuống mầm tai hoạ thì Vương Bình trong hai lần mô phỏng nhân sinh này tuyệt đối không thể trốn thoát, hắn cũng sẽ nhập ma rồi bị quỷ dị không chế mới đúng.
Ngoài ra, quỷ dị bị thả ra trước, sau đó sương đen mới xuất hiện.
Nhưng trong lần mô phỏng trước đó, ngoài nhìn thấy một vài hình ảnh sau khi quỷ dị xuất thế bằng góc nhìn của thượng đế ra, những lần mô phỏng khác hoàn toàn không hề miêu tả, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy, vô cùng kỳ quái.
Chắc chắn bên trong có thứ gì đó hắn đã bỏ qua.
Đối mặt với quỷ dị, hắn bắt buộc phải thận trọng hơn nữa mới được, chưa thăm dò ra toàn bộ năng lực của hắn, Vương Bình không dám thả quỷ dị ra, chiến đấu với hắn một trận.
“Lão Quy, tuy hơi tàn nhẫn, nhưng đây chỉ là mô phỏng, sẽ không chết thật, cũng chỉ có thể làm ngươi chịu tội thôi. Hệ thống, tiếp tục tua nhanh.”
Vương Bình nói thầm một tiếng dưới đáy lòng rồi tiến hành tua nhạn.
Chỉ trong thoáng chốc, màn huỳnh quang lại hiện lên, dòng chữ cũng xuất hiện.
‘Sau khi đưa ra quyết định, ngươi suy nghĩ những chi tiết trong đó, cuối cùng cũng có một vài suy đoán.’
‘Chờ đến khi hai giới tiếp giáp, tất cả cường giả đều bị thu hút, ngươi thay thế vị trí của Cửu U Ma Hoàng, bắt đầu ra tay với Huyền Quy.’
‘Huyền Quy vừa ngạc nhiên vừa tức giận, hắn chất vấn ngươi vì sao lại làm vậy. Ngươi tỏ vẻ hy vọng Huyền Quy thả Đoạn Tội Hoàng Giả ra, giúp ngươi nghiệm chứng một vài suy đoán thì ngươi sẽ không tấn công nữa.’
‘Huyền Quy tức giận, hắn cảm thấy ngươi quá điên cuồng, cũng không phối hợp với ngươi mà lại tăng mạnh lực phòng hộ. Ngươi chỉ có thể thở dài một tiếng, sử dụng Thần khí rồi dùng toàn lực, hạ gục Huyền Quy.’
‘Chẳng qua, trước khi chết, Huyền Quy đã gia cố phong ấn giống như trong trí nhớ của ngươi. Chuyện này đúng như mong muốn của ngươi.’
‘Sau đó, ngươi dẫn Đoạn Tội Hoàng Giả bị phong ấn rời khỏi đây. Có Hoàng giả tới xem và vô cùng tức giận, nhưng đã không tìm thấy ngươi nữa.’
‘Thời gian trôi đi, tuy ngươi đã có thể phá vỡ phong ấn từ lâu nhưng ngươi lại không làm vậy. Bởi vì ngươi muốn mở phong ấn vào thời gian trong trí nhớ, như thế thực nghiệm mới có ý nghĩa.’
‘Sau khi chờ tới thời gian, kế hoạch của ngươi là phá giải phong ấn rồi thả quỷ dị ra. Hơn nữa, trước khi quỷ dị được thả ra, ngươi đã xé rách không gian và rời khỏi đây, tiến vào không gian loạn lưu, còn tiến vào trong tiểu thế giới.’
‘Rất nhanh sau đó, ngươi đã phát hiện ra mình không xuất hiện trạng thái linh hồn bị ô nhiễm, sau đó bị quỷ dị khống chế. Điều này đã nghiệm chứng suy đoán của ngươi. Ngươi đoán, tuy năng lực khống chế của quỷ dị này khủng bố, chỉ cần là người từng giết chết người có quan hệ huyết thống với Đoạn Tội Hoàng Giả, người hắn đoạt xá thì sẽ xảy ra chuyện.’
‘Nhưng không phải trong bất cứ tình huống nào năng lực này đều có thể kíp nổ lời nguyền. Nếu cách quá xa, cách lá chắn thế giới, hoặc là có không gian loạn lưu cộng thêm ngăn cách tiểu thế giới thì sẽ không bị ô nhiễm.’