Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 566 - Chương 566. Cơ Gia Thượng Giới! Thiên Phú Màu Tím Thứ Hai! (4)

Chương 566. Cơ gia thượng giới! Thiên phú màu tím thứ hai! (4)
Chương 566. Cơ gia thượng giới! Thiên phú màu tím thứ hai! (4)

“Chờ sau khi thời cơ chín muồi, chúng ta lại đi giúp Thần giải quyết vấn đề căn bản nhất.”

“Thì ra đây mới là mục đích thật sự của ngươi.”

Vương Bình nghe Alpha trả lời, ánh mắt vi diệu.

Cái này, có tính là lại cho thiên đạo đại thế giới tu tiên một cái bánh vẽ không?

“Nói như vậy, thời gian này thiên đạo đại thế giới tu tiên hẳn là vẫn chưa bị ô nhiễm hoàn toàn đúng không.”

Ánh mắt Vương Bình lấp lóe, mở miệng nói.

“Ngay tại ngoan cường chống lại quỷ dị, làm chậm tốc độ ô nhiễm. Trừ cái đó ra, chúng tiên đế của thế giới kia cũng sẽ dẫn theo tu sĩ khác phối hợp với thiên đạo sau đó cùng nhau phản kháng.”

Alpha trả lời.

“Tốt nhỉ.”

Vương Bình gật đầu nhẹ, cũng không bất ngờ lắm với câu trả lời này.

Sau đó, Vương Bình mở group chat ra, phát cho Lâm Viên Viên một cái hồng bao.

Dựa theo điểm cống hiến, lần này ít nhất Lâm Viên Viên cũng phải có ba mươi phần trăm điểm cống hiến, nếu không có lời nói của Lâm Viên Viên thì khách điếm quỷ dị vẫn rất khó giải quyết.

Vì thế, Vương Bình phát hồng bao hai trăm vạn điểm tích lũy group cho Lâm Viên Viên, xem như là trả công hợp lý cho Lâm Viên Viên.

Dù sao hiện tại Vương Bình cũng không thiếu mấy điểm tích lũy group kia, cho nên cũng không keo kiệt gì.

Lâm Viên Viên thế nhưng là đối tượng hắn muốn bồi dưỡng, nên hào phóng thì phải hào phóng thôi.

“Tiếp theo, tiếp tục mô phỏng đi. Sau khi mô phỏng xong thì lại để đám người Lâm Viên Viên đi đến Tử Linh giới, ta cho bọn họ một bước lên trời.”

Vương Bình yên lặng nghĩ đến.

“Hệ thống, tiêu ba mươi lăm kiện Vương khí, tiến hành trả tiền mô phỏng.”

Sau đó, Vương Bình không chút do dự nói dưới đáy lòng.

“Ting, tiêu phí ba mươi lăm kiện Vương khí, bắt đầu khởi động máy giả lập nhân sinh, đổi mới thiên phú bên trong.”

Âm thanh hệ thống vang lên.

“Ting, đổi mới thiên phú thành công, chúc mừng ký chủ thành công đổi ra thiên phú màu đỏ - Đàn trào, thiên phú màu lam - Ma Tu Loạn Thế.”

Thiên phú màu đỏ - Đàn trào: Có được thiên phú này, ký chủ có thể tự do trào phúng địch nhân, để những địch nhân khác công kích mình trước.

“Thiên phú trào phúng màu đỏ sao? Xem ra thiên phú màu lam trước đó là trào phúng một người, thì màu đỏ là bản mạnh hơn, trào phúng một nhóm người, trừ cái đó ra năng lực hạn mức cao nhất hẳn là cao hơn.”

Vương Bình yên lặng đưa ra phán đoán.

Về phần thiên phú màu lam - Ma Tu Loạn Thế, Vương Bình đến hứng thú nhìn nhiều thêm mấy cái cũng không có.

“Hệ thống, ta chọn thiên phú màu đỏ - Đàn trào.”

Vương Bình nói dưới đáy lòng.

“Ting, lựa chọn thiên phú thành công, bắt đầu mô phỏng nhân sinh.”

Âm thanh hệ thống vang lên, Vương Bình cảm nhận được ý thức bản thân nhoáng một cái, tiến vào trạng thái chìm trong mô phỏng.

“Hệ thống, tua nhanh đi.”

Ánh mắt Vương Bình lấp lóe, mở miệng lần nữa.

“Ting, đang tua nhanh.”

Âm thanh hệ thống lại lần nữa vàn lên, màn huỳnh quang xuất hiện, văn tự cũng là nổi lên.

‘Ngày đầu tiên, ngươi chọn bế quan tu hành, tiếp tục tham ngộ Phần Thiên Đế Kinh. Dù sao, càng lĩnh hội Đế Kinh sâu sắc thì hiệu quả phát huy ra sẽ càng mạnh. Tuy bây giờ ngươi đã luyện thành Phần Thiên đế cảnh, nhưng đối với sự ảo diệu trong đó, nhất là thần không thông qua chỉ lĩnh ngộ một chút da lông thôi.’

‘Ngươi rất rõ ràng thượng giới khủng bố, vì thế cũng không muốn sau khi tiến về thượng giới, bị chưa từng tu hành Đế Kinh, vẻn vẹn tu hành Thánh Cấp Công Pháp, nhưng lại bị thiên kiêu thượng cấp lĩnh ngộ công pháp và thần thông Thánh cấp sâu sắc hơn vượt cấp đánh chết, như vậy thì có hơi quá nhục.’

‘Trong nháy mắt đã qua mười năm, ngươi vẫn luôn yên lặng tu hành. Chỉ có điều không có thiên phú màu tím - dĩ sát chứng đạo giúp tăng mạnh lên, so sánh xong, ngươi rõ ràng cảm giác được Phần Thiên Đế Kinh lần nữa trở nên tối nghĩa khó hiểu hơn rất nhiều, việc này khiến ngươi vô cùng bất đắc dĩ.’

‘Ngươi biết, giác ngộ thiên phú màu tím có thể thông thần, có lẽ đẳng cấp vẫn có hơi quá tháp đối với lĩnh hội công pháp Thần cấp và thần thông Thần cấp, cho dù là tốc độ cường giả Thần Quân cảnh sáng tạo công pháp và thần công mới cũng rất nhanh, nhưng ngộ tính của loại cấp bậc này, đối với lĩnh hội Đế Kinh mà nói chung quy là miễn cưỡng nhập môn.’

‘Có điều ngươi cũng không hề từ bỏ suy nghĩ của mình. Dù sao chỉ cần chồng thêm kiếp vào thì có thể lĩnh ngộ càng sâu sắc hơn. Đồng thời, trên phương diện lĩnh ngộ pháp tắc chi ngụy, ngươi cũng không hề từ bỏ, muốn tiến thêm một bước.’

‘Trong nháy mắt, lại qua thêm mấy chục năm, ngươi phát hiện đã sắp đến thời điểm Cơ Băng Nguyệt chết ngoài ý muốn. Nếu không có sự can thiệp của ngươi thì Cơ Băng Nguyệt sẽ chết. Vì thế, ngươi quyết định rời khỏi Thương Viêm cốc, vẫn luôn ẩn nấp trong không gian nhìn chằm chằm Cơ Băng Nguyệt.’

‘Kiếp này ngươi muốn biết tại sao Cơ Băng Nguyệt lại chết ngoài ý muốn, phải chăng Cơ Băng Nguyệt và Cơ Tuyết Nhi có liên quan gì đó đến ân huệ của Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan.’

‘Ngươi nhanh chóng có được đáp án mình muốn biết. Trong một lần lịch luyện, Cơ Băng Nguyệt gặp phải nguy cơ sinh tử, nhưng nàng thành công đột phá cực hạn, hiểm tử hoàn sinh. Chỉ có điều, sau khi hoàn sinh từ hiểm tử này, rõ ràng ngươi đã cảm nhận được cảm xúc của nàng xuất hiện biến hóa, giống như biến thành người khác, thần thái và ngữ khí trở nên giống y hệt với Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan trong ký ức của ngươi.’

‘Chuyện này khiến ngươi như có điều gì đó suy nghĩ, mơ hồ đoán được chút gì đó. Cuối cùng, ngươi tiếp tục đi theo Cơ Băng Nguyệt, phát hiện nàng cũng không tiếp tục trở lại Thiên Kiếm thánh địa, thật sự trực tiếp xé rách không gian, tiến về Vĩnh Hằng Đống Thổ, đi vào sâu trong Vĩnh Hằng Đống Thổ’

‘Bởi vì thực lực hiện tại của ngươi đã hơn xa Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan, cho nên ngươi thăm dò, cũng không bị Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan phát giác được. Căn cứ theo quan sát của ngươi, sau khi Cơ Băng Nguyệt đi tới Vĩnh Hằng Đống Thổ thì bắt đầu tu hành, tốc độ tu hành cũng là một ngày ngàn dặm.’

Hết chương 566.
Bình Luận (0)
Comment