‘Thậm chí, Thần nguyên này cũng không đủ để ngươi đột phá hoàn mỹ đến cấp Chuẩn Thần. Cho nên, sau khi ngươi lấy được nó thì căn bản không có ý định sử dụng phần Thần nguyên này để tu hành, mà chỉ định lợi dụng phần Thần nguyên này để đổi lấy tình hữu nghị với Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan.’
‘Dù sao, Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan thế nhưng là người chuyển sinh của hậu duệ trực hệ Cơ gia, sau khi có quan hệ tốt với nàng, đợi nàng phi thăng cũng có thể có ích cho chuyện ngươi tiến về thượng giới. Trừ cái đó ra, trong lòng ngươi cũng có hơi mắc nợ với Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan, đương nhiên càng có thể lý do để đưa Thần nguyên cho nàng.’
‘Tiếp theo, ngươi tiến về Vĩnh Hằng Đống Thổ, nhìn thấy Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan, thái độ vô cùngn ấm áp. Đối với việc ngươi đến, Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan hết sức kinh ngạc, bởi vì nàng chưa từng nghe nói qua Tử Linh giới còn có Hoàng giả như ngươi.’
‘Đối với ngươi, Huyền Băng Hoàng Tôn cũng mời ngươi nhập tọa. Sau khi các ngươi nghiên cứu thảo luận một phen tu hành chi đạo, ngươi suy tính một lý do hợp lý để đưa Thần nguyên cho Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan.’
‘Hiện tại ngươi và Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan chẳng qua chỉ là sơ giao, nếu như trực tiếp nói muốn đưa nhiều đồ tốt cho nàng như vậy thì không thể nghi ngờ sẽ khiến người khác hoài nghi. Có điều ngươi lại không thể nói ra thân phận hậu duệ Cơ gia thượng giới ra cho nàng như, như vậy chỉ khiến mọi chuyện càng thêm phiền phức.’
‘Càng nghĩ, ngươi chỉ có thể nghĩ đến một lý do. Ngươi nói với Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan, ngươi là hậu bối tu hành vạn năm trước thời điểm Tử Linh giới gặp xâm lấn, tiên tổ đã từng được Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan cứu, nếu không thì cũng không có ngươi ngày hôm nay. Vì thế, từ nhỏ ngươi đã nghe nói đến sự tích của Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan tiền bối, cho nên vô cùng kính trọng nàng, luôn muốn báo đáp một phen.’
‘Nói xong lời này, ngươi lấy Thần nguyên, công pháp Thần cấp và thần thông, đưa cho Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan.’
‘Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan cực kỳ kinh ngạc nhìn những món đồ ngươi lấy ra, không nghĩ tới còn có chuyện xưa này, ngươi cũng lại hào phóng như vậy, trực tiếp lấy ra phần tạ lễ khiến cho bất cứ Chuẩn Thần nào cũng đều phải điên cuồng.’
‘Có điều Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan vẫn còn trì hoãn, không nhận lấy lễ vật, biểu thị vạn đại chiến năm trước, đối kháng với Huyết Ma, nàng bảo vệ chúng sinh, cũng là vì tự vệ, đây là hẳn là chuyện nên làm, ngươi không cần như thế.’
‘Thấy Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan từ chối, không muốn nhận lấy lễ vật, trong lòng ngươi bất đắc dĩ, cũng lại lần nữa kính nể cách làm người của nàng. Đối mặt với lễ vật hư vậy, có rất ít người ở hạ giới có thể từ chối được. Nếu để trong mắt các Chuẩn Thần khác, một Hoàng giả như hắn lấy ra nhiều đồ tốt như vậy mà không bị cướp là còn may rồi.’
‘Chỉ là, Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan không tiếp nhận ý tốt của ngươi, ngươi cũng có hơi đau đầu. Dù sao, ngươi cũng là muốn đền bù cho đối phương. Trừ cái đó ra, ngươi cũng muốn sau khi Cơ Băng Nhan tiến về thượng giới có thể giúp ích cho ngươi. Bằng không, nếu chỉ dựa vào bản thân lăn lộn ở thượng giới thì rất khó sống được.’
‘Càng nghĩ về sau, ngươi lại nghĩ đến một ý kiến, sợ là không thể ra tay Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan, ngươi ra tay từ người bên cạnh nàng, nhùng tay từ Cơ Băng Nguyệt và Cơ Tuyết Nhi thân cận nàng, thu các nàng làm đồ đệ, dạy bảo các nàng tu hành. Dù sao hai vị này, ngươi đều từng vẩy tới, nhất là Cơ Tuyết Nhi, ngay cả con cũng đã có qua rồi.’
“...”
Nhìn nội dung vặn tự mô phỏng, đầu Vương Bình đầy vạch đen.
Mẹ nó, mô phỏng chữ viết dìm hắn, có phải là buông thả bản thân không chứ, vì có thể bấu víu vào sợi dây Cơ Băng Nhan này, mà bắt đầu ra tay từ Cơ Băng Nguyệt và Cơ Tuyết Nhi.
Ngươi thật sự đến đây để đền bù sao?
Đây rõ ràng là đang muốn dựa dẫm vào đường dây Cơ gia này mà, thật sự có hơi vô liêm sỉ.
Có điều, Vương Bình cũng không phải là không thể lý giải suy nghĩ của Vương Bình trong mô phỏng.
Nói cho cùng, tuy Vương Bình rất có tự tin với thiên phú màu tím - liên kết vận mệnh, nhưng có thể dựa vào nó để phá bỏ thế cục hay không, sau khi phá được thì có thể dựa vào hai người thượng giới kia để tiến vào thượng giới hay không vẫn là một câu hỏi lớn.
Còn nếu là dựa vào bản thân, Vương Bình cảm thấy khả năng tiến được lên thượng giới là rất thấp.
Để phi thăng thì cần có tu vi Hư Thần cảnh, đây là quy tắc của thượng giới, không phải nói ngươi có chiến lực mạnh hơn Hư Thần cảnh thì liền có thể cưỡng ép phi thăng.
Đối với kết cục của hai người thượng giới kia, thật ra Vương Bình cũng ôm thái độ bi quan.
Hai người chỉ có thể phát huy ra tu vi Hư Thần cảnh, đi trêu chọc món Ma khí kia, đó là hành vi rất dại dột.
Có lẽ gia tộc phía sau bọn họ cho bọn họ chút đồ tốt, khiến bọn họ có tự tin đi hàng phục món Ma khí kia, nhưng kế hoạch mãi mãi cũng không theo kịp biến hóa.
Món Ma khí kia quá nguy hiểm, cho dù có thủ đoạn của Thánh Nhân thì cũng khó có thể thu phục được nó.
Cho nên, có nhiều sự chuẩn bị là việc tất yếu.
Dù sao, Xích Phong có phải là được triệu hoán về thượng giới hay không thì cũng chưa biết.
Nếu đã như vậy, cũng chỉ có thể dựa vào Cơ Băng Nhan sau khi phi thăng kéo hắn một chút, cũng nâng hắn lên thượng giới theo luôn.
Đợi đến mô phỏng Vương Bình đi thượng giới, trở thành cường giả Hư Thần cảnh, hắn lại nhận lấy tu vi, cũng có thể thuận lý thành chương phi thăng lên giới.
“Nghĩ như vậy, trước kia có phải là ta đã quá vội vàng dao động không, không nên vội vã trọng tu Phần Thiên Đế Kinh, nếu như tu hành theo cách bình thường, ta cũng có thể trở thành cường giả Hư Thần cảnh một cách tương đối nhẹ nhàng, sau đó phi thăng lên giới. Đi thượng giới, lại tán tu vi đi rồi trọng tu lại, nào có phiền toái như vậy.”