Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 614 - Chương 614. Truyền Thừa Của Hắc Uyên Ma Tôn! Thanh Trúc Đại Đế

Chương 614. Truyền thừa của Hắc Uyên Ma Tôn! Thanh Trúc Đại Đế
Chương 614. Truyền thừa của Hắc Uyên Ma Tôn! Thanh Trúc Đại Đế

Giọng nói lạnh băng của Alpha vang lên.

“Hoá ra là thế.”

Vương Bình không còn lời nào để nói.

Sau đó, hắn không tiếp tục nói thêm gì nữa mà lập tức kéo tin nhắn group chat đến giao diện mới nhất.

Lúc này, quả nhiên trong group chat đã nổ tung chảo.

Trương Hổ (5): “Má nó, chuyện gì thế này, vì sao thế giới của ta lại xuất hiện quỷ dị nữa rồi? Không phải đã tiêu diệt rồi à?”

Phương Vân (3): “Ai mà biết được. À, ta cảm thấy ta có thể tham gia nhiệm vụ đoàn thể lần này. Cấp bậc lực lượng trong thế giới của Trương Hổ không cao, ta hoàn toàn có thể kiếm điểm! Cười ha ha.jpg.”

Trần Dao (71): “Quỷ dị lại xuất hiện trong cùng thế giới sao? Tín hiệu này rất nguy hiểm.”

Lâm Viên Viên (80): “Thế giới ma pháp, một số ký ức vẫn còn mới mẻ.”

Tần Thiên (77): “Chậc, đương nhiên ký ức của ngươi vẫn còn mới mẻ rồi, dù sao đây cũng là thế giới ngươi kiếm được xô vàng đầu tiên mà. Buồn cười.jpg.”

Lâm Viên Viên (80): “Nếu nói là xô vàng đầu tiên, chi bằng nói là nơi ta bắt đầu thả bay bản thân. Vì thế, ta định tham gia nhiệm vụ đoàn thể lần này, ôn lại kỷ niệm xưa.”

Diệp Tiểu Phàm (75): “666.”

Dư Chính Đào (91): “Ặc, quỷ dị xuất hiện nhanh vậy, may mà ta là người mới. Nếu không, dựa theo tình hình group chat trước kia các tiền bối nói thì thật sự quá nguy hiểm.”

Trương Hạo Nhiên (92): “Người mới run bần bật, ta không đi đâu.”

Vương Bình (66): “Thôi được rồi, nói chuyện phiếm phải có điểm dừng. Lâm Viên Viên và Phương Vân đã báo danh, còn ai muốn đi thì giơ tay lên nào.”

Ngô Quân (20: “Tính thêm ta nữa, ta đi.”

Thái Vĩnh Long (1): “Ta nữa, chắc chắn ta phải đi rồi, dù sao ta cũng là đối tác nhiệm vụ của Vương ca mà.”

Tần Thiên (77): “Má, Thái ca cướp chỗ của ta, rõ ràng ta mới là đối tác nhiệm vụ! Nghiến răng nghiến lợi.jpg.”

Thái Vĩnh Long ( 1 ): “(ˉ▽ ̄~) Hứ ~~”

Vương Bình 966): “Xong, báo danh kết thúc. Như vậy, những người tham gia nhiệm vụ đoàn thể lần này là Lâm Viên Viên, Phương Vân, Thái Vĩnh Long và Ngô Quân.”

Tiếp đó, Vương Bình không nói gì nữa mà trực tiếp lặn xuống.

“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng trả phí.”

Ngay sau đó, Vương Bình đã quen thuộc nói dưới đáy lòng.

Tiến hành mô phỏng trả phí một lần trước khi bắt đầu làm nhiệm vụ đoàn thể đã trở thành thói quen của Vương Bình.

“Ting, tiêu hao mười cân Thần Nguyên hạ phẩm, trả phí thành công, khởi động máy giả lập nhân sinh, thiên phú đang được đổi mới.”

Giọng nói của hệ thống vang lên.

“Ting, thiên phú đổi mới thành công, chúc mừng ký chủ đổi mới ra thiên phú màu tím – Vô Tận Chi Nhẫn; thiên phú màu đỏ - Khổ Hạnh Tăng.”

Thiên phú màu tím – Vô Tận Chi Nhẫn: Có được thiên phú này, đòn tấn công của ký chủ có xác suất kích phát bạo kích, tạo thành sát thương gấp hai.

Thiên phú màu đỏ - Khổ Hạnh Tăng: Có được thiên phú này, ký chủ sẽ quy y cửa Phật, trở thành khổ hạnh tăng, chăm chỉ tu hành, tăng tốc độ tu hành.

“Một tím một đỏ?”

Vương Bình cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Lúc trước, hắn tưởng sau khi liên tục đổi mới ra thiên phú màu vàng thì may mắn của mình sẽ giảm xuống, không ngờ lại xuất hiện một thiên phú tím một thiên phú đỏ.

Nhưng hắn không cảm thấy vui mừng mà lại cảm thấy hơi hoảng hốt, cảm giác quá may mắn này luôn làm hắn cảm thấy khắc mệnh.

“Ngày xưa rút thẻ, sau khi may mắn bùng nổ sẽ luôn xui xẻo một khoảng thời gian, như thế mới bình thường. Nếu vẫn luôn may mắn thì chắc chắn sẽ ngã sấp mặt.”

Không hiểu sao Vương Bình lại cảm thấy hơi hoảng hốt.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, có lẽ là vì ta mạnh lên nên may mắn mới thay đổi thì sao.”

Vương Bình xoa giữa mày, mạnh mẽ xua tan cảm giác hoảng hốt.

Sau đó, hắn không lựa chọn thiên phú mà điền thành viên tham gia nhiệm vụ đoàn thể trong group chat.

Sau đó, Vương Bình lập tức biến thành tia sáng trắng và biến mất trong Tử Linh giới.

Thế giới chỗ Trương Hổ, Vương Bình, Thái Vĩnh Long, Ngô Quân, Lâm Viên Viên, Phương Vân đều lần lượt xuất hiện bên cạnh Trương Hổ.

Lúc này, Trương Hổ đang vô cùng tiêu sái. Hắn ở trong một căn phòng, bên cạnh có vài mỹ nữ.

Có con người, có tộc Tinh Linh, cũng có tộc Thú Nhân.

“Má, cuộc sống của ngươi đúng là sung sướng.”

Nhìn khuôn mặt hồng hào của Trương Hổ, Ngô Quân hâm mộ nói.

Thương thay Ngô Quân là người thành thật, tuy hắn có sức mạnh nhưng vô cùng khiêm tốn trong thế giới của mình, chưa bao giờ làm xằng làm bậy.

Về mâu thuẫn lúc ban đầu của Ngô Quân và Trương Hổ, chuyện này đã được hoá giải trong nhiều lần tham gia nhiệm vụ từ lâu.

“Chậc, đúng là làm người ta hâm mộ, không đúng, là làm người ta cảm thấy khó chịu.”

Phương Vân cũng chậc lưỡi.

Tuy thế giới võ hiệp cũng có lầu xanh, nhưng hiển nhiên không có nhiều trò như chỗ Trương Hổ.

Đương nhiên, từ sau khi hắn sống lại đã liều mạng tu hành, lâu lắm rồi chưa tới lầu xanh.

“Ngươi hâm mộ quái gì.”

Thái Vĩnh Long muốn vỗ trán Phương Vân nhưng bàn tay lại bị hắn chặn lại.

“Hì hì, Thái ca, bây giờ ngươi chỉ là một Âm Dương cảnh tầng ba cùi bắp, còn ta đã là đại lão Sinh Tử cảnh, ngươi lấy gì để đấu với ta hả?”

Phương Vân nhếch môi cười ha ha, rất là khoe khoang.

“Mẹ ngươi.”

Khuôn mặt Thái Vinh Long run run, rất là cạn lời.

Tốc độ tu luyện của tên Phương Vân này thật sự quá nhanh.

Dựa vào sự giúp đỡ của Vương Bình và các loại tài nguyên bồi dưỡng, tốc độ của tu hành cũng xem như cực nhanh nên Thái Vĩnh Long đã tăng tới Âm Dương cảnh tầng ba trong một thời gian ngắn ngủi.

Nhưng so với Phương Vân thì hắn kém quá nhiều.

Bàn tay vàng tăng tốc độ tu hành của thằng nhãi này thật sự vô cùng đáng sợ.

Đây còn là bàn tay vàng ban đầu của đối phương. Chờ đến khi đối phương tối ưu hóa, bàn tay vàng sẽ trở nên khủng bố cỡ nào là chuyện khó có thể đoán trước được.

“Ngươi đừng có mà khoe khoang, chờ Viên Viên quán đỉnh cho ta, tốc độ tu hành của ngươi chẳng là gì cả.”

Thái Vĩnh Long chỉ có thể nói với vẻ ghen tị.

“Hì hì, tu vi có thể nhanh chóng tăng lên, nhưng tu hành cảm ngộ thì không, công pháp và thần thông gì đó vẫn phải tự luyện thôi.”

Hết chương 614.
Bình Luận (0)
Comment