‘Nhưng mà, ngươi không cảm thấy điều Thanh Trúc Đại Đế làm có gì không đúng. Dù sao, nếu hai người đã là kẻ thù một mất một còn, hay là chướng ngại vật trên con đường chính đạo của đối phương, vậy thì không cần nể tình gì cả.’
‘Lúc trong lòng ngươi khó bình tĩnh, lão tổ Thanh Nguyên cũng lấy lòng ngươi, thấp thỏm hỏi ngươi có hài lòng không. Ngươi lấy lại tinh thần, cười nhạt bày tỏ hài lòng, chỉ cần sau này Thanh Nguyên Thần Giáo không làm ra chuyện quá giới hạn gì, thì hắn đều sẽ không ra tay với Thanh Nguyên Thần Giáo.’
‘Thấy vậy lão tổ của Thanh Nguyên Thần Giáo vui mừng, liên tục cảm ơn ngươi. Còn lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều cũng trở nên nôn nóng, hy vọng đồ hắn lấy ra cũng có thể khiến ngươi rung động.’
‘Ngươi nhìn qua phát hiện bên trong không có thứ gì vô cùng có giá trị, thứ có giá trị nhất cũng chỉ là bảo dược hơi tác dụng đối với cường giả Thần Quân cảnh bình thường.’
‘Nhưng ngươi cũng không chê bai gì, lựa chọn tiếp nhận, vẻ mặt không thay đổi gì. thấy vậy trong lòng lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều thấy bất an, cho rằng ngươi không quá hài lòng với quà bồi thường của hắn, sau khi đắn đo, lại lấy ra một món khác.’
‘Lúc nhìn thấy thứ này, ngươi lại kinh ngạc lần nữa.’
‘Bởi vì thứ này lại chính là bảo dược khô héo ngươi có được sau khi giết chết tên trộm Hư Thần cảnh trong một lần mô phỏng ban đầu.’
‘Lúc đó, ngươi cảm thấy thứ kia hơi đặc biệt, nhưng cũng không biết rốt cuộc có gì đặc biệt, cho nên không để ý lắm.’
‘Ngươi ngược lại không ngờ bảo dược khô héo này lại sẽ xuất hiện trong tay lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều. Nếu tính thời gian, ngươi không khỏi hơi nghi ngờ, tên trộm Hư Thần cảnh hậu kỳ ban đầu kia hơi quan hệ với lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều.’
‘Nếu không, đồ của một cường giả Thần Quân cảnh cũng không tới mức rơi vào trong tay một tên trộm. Hơn nữa, một tên trộm lại có tu vi cao như vậy, cũng là một chuyện vô cùng kỳ quái.’
‘Mặc kệ là tình huống gì, ngươi đều không quan tâm lắm. Điều ngươi quan tâm chỉ là bảo dược này, lại cảm thấy hứng thú đối với nó.’
‘Ban đầu ngươi mới là Hư Thần cảnh tầng một, không nhìn ra rốt cuộc nó chỗ nào đặc biệt, chỉ cảm thấy vô cùng bền bỉ.’
‘Bây giờ, ngươi đã có tu vi Chân Thần cảnh đại viên mãn, đã có Thời Không Đạo thể, có thể đánh lại cường giả Thần Quân cảnh, nhưng lại vẫn không nhìn ra nó có chỗ nào đặc biệt, đây không cái nào là không chứng tỏ điểm đặc biệt của bảo dược khô héo này.’
‘Thấy ngươi có hứng thú, lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều cũng vội vàng bày tỏ thứ này là hắn ngẫu nhiên có được, vì nó còn suýt nữa phải trả giá bằng cả tính mạng.’
‘Chỉ là sau khi hắn có được, mặc dù chưa phát hiện nó có giúp ích gì cho tu hành, nhưng chất liệu của nó vô cùng bền bỉ, ngay cả hắn là cường giả Thần Quân cảnh đều không thể phá hoại nó chút nào, đây chắc chắn chứng tỏ một điều, bảo dược khô héo này không hề đơn giản, có lẽ là Thánh dược mạnh mẽ khô héo biến thành.’
‘Lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều thổi phồng giá trị của nó, bày tỏ nếu như có thể nghiên cứu thấu triệt, chắc chắn có thể có giá trị rất lớn.’
‘Ngươi không để ý sự thao thao bất tuyệt của lão tổ Bắc Tuyết Thần Triều, trực tiếp nhận lấy bảo dược, bày tỏ chuyện giữa Bắc Tuyết Thần Triều và ngươi cũng xóa bỏ tại đây.’
‘Thấy ngươi tỏ thái độ, lão tổ của Bắc Tuyết Thần Triều cũng vui mừng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù đã mất bảo dược khô héo kỳ quái này, hắn hơi không cam lòng, nhưng so với truyền thừa vạn cổ của Bắc Tuyết Thần Triều và cả tính mạng của chính hắn, thì những vật bên ngoài này cũng không tính là gì rồi.’
‘Tiếp theo, lão tổ của hai thế lực lớn đều bày tỏ có chuyện phải trở về, nên cáo từ với ngươi.’
‘Ngươi cũng không ngăn cản, mặc cho bọn họ rời đi. Người của Bạch Viêm Thần Giáo thấy ngươi không hề ra tay với người của Thanh Nguyên Thần Giáo và Bắc Tuyết Thần Triều, mà lại tha cho bọn họ, trong lòng cũng hơi thất vọng, nhưng cũng không dám nói gì nhiều.’
‘Dù sao ngươi là nhân vật bọn họ không đắc tội nổi, bọn họ không dám sai khiến ngươi làm gì nhiều. Hơn nữa bọn họ cũng không rõ lần này ngươi sẽ ra tay, hoàn toàn là nể mặt của Lâm Thanh Hòa, nếu không Bạch Viêm Thần Giáo sẽ thế nào, ngươi chắc chắn sẽ không quan tâm.’
‘Không lâu sau, sau khi ngươi nói một số chuyện với Lâm Thanh Hòa, bày tỏ sau này nàng có thể đến Đạo cung tìm ngươi, rồi đã rời khỏi Bạch Viêm Thần Giáo, trở về trong Đạo cung.’
‘Tiếp theo, ngươi định bế quan xung kích Bán Bộ Thần Quan cảnh thậm chí là Thần Quân cảnh. Ngươi định đợi sau khi tu vi đạt đến Thần Quân cảnh, lại đến hạ giới tháo bỏ phong ấn, xem có thể có được Ma khí bản mệnh của Hắc Uyên Chí Tôn - Hắc Uyên Ma Thương không.’
‘Trong lúc ngươi bế quan, chiến tích của ngươi đã truyền khắp Thái Nguyên Cổ Tinh, gây chấn động khắp nơi, trực tiếp làm cho Thánh Nữ Nguyên gia, thiếu chủ Trương gia và các nhân vật thiên kiêu cùng thế hệ với ngươi đều im lặng, cườn giả thế hệ trước cũng vô cùng hoang mang ngạc nhiên.’
‘Cung chủ Đạo cung càng mừng rỡ hơn, cười không ngớt thể hiện đạo tử Đạo cung ta có phong thái Đại Đế, khiến cho nhân vật nắm quyền của các thế lực lớn ước ao vô cùng.’
‘Từ đây, ngươi có danh xưng thiếu niên Đại Đế, có ý nghĩa, chỉ cần ngươi không chết thì thời đại hoàng kim sẽ xuất hiện, có tư cách vấn đỉnh Chứng Đạo tam cảnh. Nhưng có tư cách vấn đỉnh với việc có thể trở thành cường giả Chứng Đạo tam cảnh hay không là vấn đề khác nhau.’
‘Dù sao, từ xưa đến nay, có vô số thiên kiêu có tài năng, chăm chỉ tu hành, càng về sau càng nguy hiểm, khí vận không đủ thì rất dễ dàng mất mạng, đến lúc đó sẽ thành công dã tràng.’
‘Ở một số lúc, ngược lại thiên phú cũng không tuyệt đỉnh, là nhân vật tầm thường trong thiên kiêu nhưng lại có thể đi đến cuối cùng. Ngược lại, người tu hành chăm chỉ cũng không nói chắc rằng ai mới là người chiến thắng cuối cùng.’
‘Vì thế, mặc dù thiên kiêu của Thái Nguyên Cổ Tinh bị đả kích không nhẹ nhưng cũng không hề từ bỏ ý nghĩ đuổi kịp ngươi.’