‘Đương nhiên, tuy rất nhiều tu sĩ sợ hãi, nhưng cũng có người suy đoán thân phận của ngươi, cũng có ít tâm tư khác thường.’
‘Thấy vậy, ngươi lựa chọn’
Văn bản mô phỏng đến nơi này lại đột nhiên dừng lại, trong đầu Vương Bình cũng xuất hiện rất nhiều hình ảnh và cảm ngộ.
Cuối cùng, tầm nhìn của hắn chuyển biến, xuất hiện trong Luyện Ngục Cổ Tinh.
“Lại muốn lựa chọn nữa? Lần này lựa chọn rất rõ ràng, chắc chắn là trốn thật xa, không trốn xa thì phải chết.”
Ánh mắt Vương Bình lóe lên, âm thầm nghĩ.
Thuần túy văn tự mô phỏng, Vương Bình đương nhiên sẽ không biết liệu Nhược Lan có hoàn toàn đã chết hay không, nhưng hắn đã tiến vào trạng thái mô phỏng đắm chìm, nếu biết Nhược Lan đã chết, vậy thì không cần tiếp tục ở đây bổ đao vời chờ dợi mà nên chạy trốn.
Dù sao, tu sĩ cường đại trên Luyện Ngục Cổ Tinh không hề ít, trong đó còn không thiếu Bán Thánh, nếu là đám người này động thủ với hắn thì cho dù hắn có dùng hết lá bài tẩy hắn cũng không chắc chắn có thể chống lại được.
“Hệ thống, tiếp tục tua nhanh.”
Sau khi Vương Bình đưa ra chọn xong, liền mở miệng nói.
‘Sau khi ngươi biết Nhược Lan đã chết, đã lựa chọn tìm kiếm trên thi thể của Nhược Lan rồi lập tức bỏ chạy. Bởi vì ngươi có pháp tắc không gian nên những tu sĩ khác không thể đuổi theo ngươi, bị ngươi bỏ lại.’
‘Lúc đó, tuy có hơi mạo hiểm, nhưng ngươi vẫn thành công thoát khỏi Luyện Ngục Cổ Tinh.’
‘Đương nhiên, vào lúc này, ngươi cũng biết Đạo Cung sắp xảy ra kiếp nạn, cộng thêm thân phận, thực lực và thể chất của ngươi đã bị bại lộ, nếu bây mà trở về Thái Nguyên Cổ Tinh chính là đi tặng đầu người cho người ta, ngươi suy nghĩ tính toán đi tới cổ tinh khác tu hành, không thành Thánh sẽ không ở đi ra bên ngoài.’
‘Ngươi nhìn bản đồ phát hiện muốn tới trung tâm cổ tinh vực nơi phồn hoa nhất Đại Vũ Trụ là chuyện không thể. Dù sao thì Thái Viễn Cổ Tinh nằm ở nơi hẻo lánh, mặc dù ngươi dựa vào Thánh khí phi hành phi hành cũng cần thời gian dài mới có thể chạy tới trung tâm cổ tinh vực.’
‘Trong quá trình này, ngươi có thể sẽ gặp phải nguy hiểm chết người. Dù sao, trong vũ trụ tinh không những nguy hiểm đủ để giết chết Thánh Nhân cũng không hề ít, ở trong Thánh khí phi hành điều hướng cũng không tính là an toàn.’
‘Cuối cùng, ngươi xác định điểm đến tiếp theo. Đó chính là, Thương Lan Cổ Tinh. Ngôi sao cổ tình này, mặc dù cũng giống như Thái Nguyên Cổ tinh, thuộc về loại cổ tinh khá hẻo lánh trong đại vũ trụ, nhưng ngôi sao cổ này không hề bình thường, mà cổ tinh này mạnh hơn rất nhiều lần so với Thái Nguyên Cổ tinh, cũng là cổ tinh sinh ra Đại đế.’
‘Căn cứ theo sử ký, một trăm năm mươi vạn năm trước, Thương Lan Đại đế chính sinh ra trên Thương Lan Cổ tinh, cuối cùng trăm vạn năm trước đã ngộ đạo trên Thương Lan cổ tinh, bước vào cảnh giới Đại đế!’
‘Chỉ là, mặc dù ngươi đã quyết định mục tiêu tiếp theo là Thương Lan Cổ Tinh, nhưng ngươi vẫn như cũ đánh giá thấp sự nguy hiểm của vũ trụ tinh không. Trong quá trình sử dụng Thánh khí phi hành để di chuyển trong vũ trụ, ngươi không may gặp phải một cơn bão năng lượng.’
‘Đối mặt với một cơn bão năng lượng đáng sợ như vậy, cho dù là Thánh Nhân, cũng không nhất định có thể vượt qua một cách dễ dàng, cho dù ngươi rõ ràng là có Thánh khí phi hành, hiển nhiên cũng không thể nào dựa vào nó để sống sót. Do đó, ngươi trực tiếp rơi thẳng vào bên trong cơn bão năng lượng.’
‘Bởi vì ngươi đã chết, giả lập lần này kết thúc.’
Dòng chữ mô phỏng kết thúc ở đây, chỉ là dừng lại, trong đầu Vương Bình cũng xuất hiện vô số hình ảnh, sau đó thân ảnh xuất hiện ở giữ tinh không, nhìn thấy bên trong tinh không thăm thẳm dao động hư ảo của cơn bão năng lượng, hơi kinh ngạc, cũng hơi sợ hãi.’
‘Vũ trụ quả nhiên quá nguy hiểm rồi. Ngay cả khi ở trong thế giới giả tưởng, nó cũng không ngoại lệ. Có thể nói, vũ trụ tinh không trong thế giới giả tưởng còn nguy hiểm hơn đôi chút.’
Vương Bình nhìn thấy một màn này, không khỏi cảm thán một tiếng.
Tiếp theo đó, Vương Bình có một ý nghĩ thoáng qua, thay đổi tầm nhìn, thoát khỏi trạng thái mô phỏng nhập vai, trở về thế giới hiện thực.
‘Lần mô phỏng miễn phí này, cũng coi như đã tìm ra được một con đường. Có điều, con đường này vẫn là không đủ an toàn.’
Ánh mắt của Vương Bình lóe sáng, trong lòng âm thầm suy tính.
Đủ loại tính toán, đã tiêu hao vô số át chủ bài, mới có thể giết chết được Bán Thánh Nhược Lan kia, hệ số rủi ro quá cao, không thích hợp để thực hiện trong hiện thực.
Hắn chỉ đến khi có đủ khả năng đấu một trận trực diện với Nhược Lan, trấn áp được nàng, như vậy mới coi như giành được một con đường sống.
Suy cho cùng, chỉ có cách phong ấn được Nhược Lan, thay vì giết chết, mới có thể ngăn chặn Chí Tôn đích thân đến truy sát hắn.
Đương nhiên, vũ khí Chí Tôn, cũng là một vấn đề, nếu như vũ khí Chí Tôn có thể loại bỏ cùng loại phong ấn, như vậy là có thể kéo dài thêm thời gian rồi.
Còn như trong thế giới hiện thực, muốn vượt qua được kiếp này, chỉ có hai phương pháp.
Đó chính là, tìm cách đi đến trung tâm tinh vực của đại vũ trụ, tìm kiếm sự bảo hộ của một thế lực thật sự mạnh mẽ.
Không phải loại thế lực đơn độc như Đạo Cung, hơn nữa phải là thế lực Đại Đế tọa trấn chân chính.
Đại Đế tọa trấn, ai dám kinh xuất hỗn xược, Chí Tôn cũng phải bò dưới chân ta.
Nếu có thể tham gia vào thế lực Đại Đế tọa trấn, đến lúc đó nguy hiểm mà hắn đối mặt, duy chỉ có yếu tố phạm sai lầm trong tu luyện và những việc ngoài ý muốn có thể xuất hiện.
Khả năng bị những quái vật cũ ngắm trúng và giết chết chắc chắn cũng sẽ được giảm đến mức thấp nhất.
“Đương nhiên, đối với thời đại hiện tại, còn có Đại Đế tọa trấn hay không, cũng là một vấn đề.”
Vương Bình lại lắc lắc đầu, cảm thán một tiếng.
Có điều, dù có Đại Đế hay không, tìm kiếm một thế lực đủ để bảo hộ hắn, là việc nhất định phải làm.