Ngươi làm gì không làm, cần gì phải khiêu khích Giao Long, bây giờ đến tính mạng của cũng đang gặp nguy hiểm.
“Nếu ngươi tự tìm đường chết, vậy thì cũng không thể trách ta.”
Nhìn thấy Giao Long tấn công mình, Vương Bình lạnh lùng hừ một tiếng, quy tắc không gian hiện lên, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ, đồng thời né tránh công kích của Giao Long, trong tay cầm Thánh khí trường kiếm, hung hăng chém xuống.
Trong nháy mắt, mang theo không gian thần thông và kiếm chi ngụy pháp tắc đại viên mãn thần thông hung hãng mà đánh vào người Giao Long, chém rách lớp vảy cứng rắn, máu vàng nhạt tuôn ra, từng giọt từng giọt đều nặng trĩu ngàn cân.
“Đây là Đạo Thiên Đế Kinh, còn có quy tắc không gian, ngươi là người của Đạo Cung!?”
Giao Long bị Vương Bình tấn công, hét lên một cách thảm thiết.
Tuy nhiên, điều khiến hắn sợ hãi hơn cả chính là quy tắc không gian và Đạo Thiên Đế Kinh mà Vương Bình vừa sử dụng, không thể không hét lên.
Đạo Thiên Đế Kinh là một loại Đế Kinh rất kỳ lạ, hắn có thể dùng từ thiên biến vạn hóa để hình dung nó.
Cũng chính là nói, có thể suy diễn được rất nhiều thần thông, cho nên cho dù là tu sĩ đi theo con đường nào, chỉ cần tu luyện Đạo Thiên Đế Kinh, thì sẽ có thể lợi dụng Đạo Thiên Đế Kinh suy diễn ra Thần Thông thuộc về con đường của mình.
Tuy rằng cường độ của loại thần thông này không thể so sánh với thần thông ghi chép trong Đế Kinh khác, cũng chỉ đó Đạo Thiên Thiên Đế tự mình sử dụng mới có thể không thua kém thần thông ghi chép trong đế kinh khác, nhưng loại khả năng thích ứng này là kinh người nhất.
Bởi vậy, Đạo Thiên Đế Kinh chính là Đế Kinh mạnh mẽ nhất dùng để bồi dưỡng thế hậu bối, tăng cường nội tính, vẫn luôn được rất nhiều thế lực thèm muốn.
Vì thế, cho dù Giao Long là yêu thú, nhưng vẫn hơi hiểu biết về Đạo Thiên Đế Kinh, cũng đã từng xem qua cảnh cường giả Đạo Cung sử dụng thần thông diễm sinh từ Đạo Thiên Đế Kinh.
Khi Vương Bình sử dụng Đạo Thiên Đế Kinh, hắn đã lập tức nhìn ra Vương Bình đã tu hành Đạo Thiên Đế Kinh.
Cộng thêm việc Vương Bình còn lĩnh ngộ được quy tắc không gian, hắn không thể không một lần nữa hoài nghi Vương Bình là lão quái vật nào đó, hoặc là một yêu nghiệt kinh khủng ẩn núp trong Đạo cung.
Phỏng đoán sau đáng sợ hơn phỏng đoán trước.
Thần Quân cảnh đại viên mãn, lĩnh ngộ quy tắc không gian, thiên phú bực này, quá sức kinh người, không phải là người mà hắn có thể chọc vào được.
Đầu tiên bỏ qua vấn đề hiện tại hắn có thể đánh bại Vương Bình hay không, cho dù thắng, hắn cũng nhất định không được để lại Vương Bình.
Mà đợi đến khi Vương Bình trở lại Đạo cung, mời đến nhân vật kinh khủng hơn nữa, vậy thì hắn nhất định sẽ chết mà không có gì để nghi ngờ.
“Phải thì sao, mà không phải thì sao?”
Vương Bình cầm kiếm. nói một cách bình tĩnh.
“Nếu như là phải, vậy thì là hiểu lầm, ta cùng Đạo Cung hơi quan hệ sâu xa, không cần phải tử chiến.”
Ngay khi cơ thể của Giao Long di chuyển, hắn đã biến thành hình người, omm lấy vết thương khó có thể khép lại, cười nói.
“Không biết đạo hữu muốn giao dịch gì với ta?”
“Sâu xa?”
Ánh mắt của Vương Bình trở nên kỳ quái, biết rằng Giao Long đang nói bừa, cũng là bởi vì hắn không dễ chọc, cho nên mới nhượng bộ.
Tuy nhiên, nếu như Giao Long đã chịu thua, vậy thì Vương Bình cũng không có ý định giết hắn.
Suy cho cùng hắn cùng Giao Long không có ân oán gì, đến đây cũng chỉ là để lấy phá trận phù mà thôi.
“Không biết đạo hữu muốn giao dịch gì với ta?”
Ngay sau đó, Giao Long lại lên tiếng, vẻ mặt đầy nghiêm túc nói.
“Ta cần phá trận phù, chỗ ngươi có một cái.”
Vương Bình lên tiếng.
“Phá trận phù à, nếu như đạo hữu muốn, vậy thì cầm đi.”
Giao Long sửng sốt một chút, sau đó hào phóng mà lấy phá trận phù ra, đưa cho Vương Bình.
“Nếu như đạo hữu đã khách khí như vậy, vậy ta nhận.”
Vương Bình khé cười, nhận lấy phá trận phù.
Con Giao Long cũng hào phóng lắm, phá trận phù nói đưa là đưa.
Thứ đồ này chắc chắn có thể dùng từ giá trị liên thành để hình dung, ngay cả Thánh khí cũng không thể sánh bằng.
“Ha ha, không có việc gì, Người đến là khách, chi bằng đạo hữu đến động phủ của ta uống một chút đi? Chỗ này của ta còn có tiên tửu thượng đẳng.”
Giao Long cười ha ha, nói một cách nhiệt tình.
“Giao huynh, lần sau rồi tính đi, ta còn hơi việc.”
Vương Bình khẽ chắp tay, mỉ cười nói.
“Được, vậy thì lần sau tính.”
Giao Long gật đầu.
Sau đó, Vương Bình cũng không tiếp tục nói thêm gì với Giao Long nữa, sử dụng không gian thần thông, trong nháy mắt đã rời khỏi nơi này.
“Phù, gặp phải chuyện hung hiểm, nhưng mà cuối cùng vẫn giữ được mạng. Sau này gặp được phải tu sĩ Thần Quân cảnh, cũng không thể quá bá đạo, ai biết được người này có đang giả heo thịt rồng hay không chứ.”
Sau khi Vương Bình rời đi, Giao Long thở dài, cũng quay trở lại động phủ.
Giờ phút này, cường giả Thần Quân cảnh chạy trốn nhìn thấy cảnh tượng này, hơi trợn mắt, không ngờ rằng Vương Bình lại là người của Đạo Cung, hơn nưa còn cường hãn như vậy, khiến cho ngay cả Giao Long cũng phải khuất phục.
Tuy nhiên, hắn cũng không dám ở lại quá lâu, vì sợ rằng Giao Long sẽ cảm thấy mất mặt vì bị người khác nhìn thấy, sau đó chạy ra ngoài đập chết hắn.
Về phía Vương Bình, sau khi có được bùa phá trận, hắn đã lựa chọn tiến hành hạ giới.
Khi Vương Bình đến Tử Linh giới một lần nữa thì chủ động phong ấn tu vi, đi đến Thái Sơ thánh địa.
Sau khi đến Thái Sơ thánh địa, Vương Bình cũng không có ý định đi bái phỏng Thánh Chủ Thái Sơ, mà là lặng lẽ không tiến động tiến vào cấm địa của Thái Sơ, cái gọi là cấm chế và đại trận, đối với Vương Bình thì cũng phảng phất như không tồn tại.
Sau khi tiến vào Thái Sơ thánh địa, Vương Bình đã giải phóng tu vi của mình.
Suy cho cùng thì bên trong Thái Sơ cấm địa cũng ngăn cách với thế giới bên ngoài, không cần phong ấn tu vi.