Sau đó, Vương Bình mở group chat ra, muốn nhìn tình hình trong group chat một chút, tiện cảnh báo thành viên khác để bọn họ không tự tìm đường chết đi đến chư thiên Nhạc Viên.
Đương nhiên, Vương Bình cảm thấy, cho dù mình không nhắc nhở, trong số các thành viên cũng không có khả năng có ngươi ngốc như vậy, cũng không nhất định sẽ cam lòng mười vạn điểm tích lũy group vào xem.
“Có điều nói tới các thành viên khác, hình như ưu thế của bọn họ ở chư thiên Nhạc Viên lớn hơn ta một chút.”
Vương Bình lại nhớ tới vấn đề này, có hơi nhíu mày một chút.
Bàn tay vàng của hắn là loại hình nhìn trộm tương lai, không thể sử dụng tùy tiện được, nếu không cẩn thận thì có thể sẽ chọc đến một tồn tại kinh khủng nào đó.
Cò về bàn tay vàng của những người khác thì ngược lại không có mối lo này.
“Cũng không nhất định, dù sao ta còn có thể đổi mới ra các loại thiên phú khác, các loại thiên phú chồng chất hiệu quả, đều có tác dụng tốt hơn nhiều so với chỉ một bàn tay vàng. Nghĩ như vậy, cày nhiều điểm thiên phú, ta cũng có thể có được ưu thế nhất định ở chư thiên Nhạc Viên.”
Vương Bình âm thầm nghĩ đến.
Tại thời điểm Vương Bình đang nói chuyện phiếm với Alpha và suy nghĩ thì trong group chat đã sớm cực kỳ náo nhiệt.
Thái Vĩnh Long (1): “Mẹ nó tình hình của chư thiên Nhạc Viên này thế nào, xem ra đúng thật là trông rất khủng khiếp. Lại nói, Vương ca liền đến Thánh Nhân rồi sao? Có phải là có hơi biến thái rồi không!”
La Vệ Quốc (85): “Không hổ là Vương ca, lần trước thời điểm ở thế giới của ta vẫn là Chân Thần, mà lần này đã trực tiếp vọt đến Thánh Nhân rồi.”
Trần Dao (71): “Chúng ta bị quăng đến cái bóng cũng không nhìn thấy rồi.”
Tần Thiên (77): “Hắc hắc, ca ta là vua xã hội, người hung ác không nói nhiều. Quỳ liếm. jpg.”
Lâm Viên Viên (80): “Cái kia, là ta đến cấp Thánh Nhân không phải Vương ca. Nói đúng ra, là Vương ca trấn áp một Thánh Nhân ở thế giới của Dư Chính Đào rồi để ta ép khô lực lượng của hắn.”
Đám người: “.”
Trương Hổ (5): “Móa, cái này mẹ nó so với việc Vương ca trở thành Thánh Nhân còn dọa người hơn. Trấn áp Thánh Nhân, để ngươi ép khô, quá xuất sắc.”
Phương Vân (3): “Oa oa oa, ta ghen tị quá. Một bước lên trời, trực tiếp thành Thánh, thế này cũng quá sướng rồi! Nào giống ta, vẫn còn đang cay đắng tu hành!”
Vương Thụ Tề (74): “Cũng ao ước giống vậy. Lại nói không có ai thảo luận chuyện chư thiên Nhạc Viên sao?”
Ngô Nguyệt Minh (79): “Có sao nói vậy, ta còn cảm thấy rất hứng thú với cái thiên Nhạc Viên này, có ai muốn theo ta đi xem một chút không?”
Đinh Hiên (88): “Xem? Ngươi xem cái búa đó, vừ nãy ta có nhìn qua rồi, mẹ nó truyền tống qua phải mất mười vạn điểm tích lũy group, dọa ta rời cả đũa.”
Trương Tuấn (70): “Ngươi thật đúng là có đủ tìm đường chết, rõ ràng group chat cũng đã nhắc nhở nhất định phải cân nhắc cẩn thận mà. Hơn nữa đây là nơi sau khi Thánh Nhân xuất hiện mới giải tỏa, luôn cảm thấy nếu không thành Thánh mà đi vào đây thì chính là mang đầu đi tặng.”
Vương Bình (66)@ Trương Tuấn: “Ngươi đoán đúng rồi. Mặc dù nói, không đến mức là đi vào liền tặng đầu người, nhưng cũng không phải nơi có thể tùy tiện du lịch.”
Vương Bình (66): “Nơi này, vẫn là chờ sau khi các ngươi thành Thánh rồi hẵng cân nhắc đi vào sau. Đương nhiên, nếu như ta và Viên Viên có thể sáng tạo một mảnh thiên địa trước, thì lúc đó các ngươi cũng có thể đi vào.”
Trương Nguyệt Anh (86): “Nguy hiểm như vậy sao. Thành Thánh mới có thể đi vào.”
Đinh hiên (88): “Hiểu rồi, phó bản cao cấp đúng không.”
Vương Bình (66): “Đúng thật là cao cấp, bên trong hội tụ đại lão chư thiên, lực lượng cấp độ Thánh Nhân ở trong đó chỉ có thể tính là lực lượng bình thường. Có điều, muốn xông xáo ở nơi này thì trí lực, năng lực cấp độ cao càng quan trọng hơn so với lực lượng mạnh yếu thuần túy. Có người nhỏ yếu kiếm được lượng lớn điểm tích lũy group ở trong đó, trực tiếp cất cánh, cũng có cường giả chết thê thảm trong đó.”
Thái Vĩnh Long (1): “Khủng bố, Vương ca nói kiểu này làm ta đột nhiên hơi ngo ngoe muốn động.”
Phương Vân (3): “Chậc chậc chậc, Thái ca ngươi hơi phiêu nha, thế mà cho là mình là trí giả.”
Thái Vĩnh Long (1): “Ngươi dẹp sang một bên, ta chỉ muốn nói là, ở đó, năng lực của ta rất hữu dụng thôi, ít nhất tốt hơn so với kẻ chỉ có thể tu luyện như ngươi.”
Phương Vân (3): “Đệt. Tâm hồn ta bị tổn thương nha.”
Vương Bình (66): “Các ngươi tiếp tục trò chuyện đi, ta offline trước.”
Vương Bình nhìn đám người này, sau khi lắc đầu thì offline.
Sau đó, Vương Bình cnhẹ thở phào một cái, mở miệng nới dưới đáy lòng: “Hệ thống, ta muốn tiến hành trả tiền mô phỏng.”
“Đinh, tiêu hao một ngàn cân Thần Nguyên trung phẩm, khởi động máy giả lập nhân sinh, đổi mới thiên phú bên trong.”
Thanh âm hệ thống vang lên.
“Đinh, thành công đổi mới thiên phú, chúc mừng ký chủ thành công đổi ra thiên phú màu đỏ - Phong Huyền thể; thiên phú màu lam - Ma Tu Loạn Thế.”
“Được rồi, xem ra vận may vẫn không có dấu hiệu chuyển biến tốt. Hệ thống, ta chọn thiên phú màu đỏ - Phong Huyền thể.”
Vương Bình nhìn hai thiên phú này, có hơi thất vọng, tùy tiện chọn một cái...
“Đinh, chọn thiên phú thành công, bắt đầu mô phỏng.”
Thanh âm hệ thống vang lên, Vương Bình cảm nhận được ý thức nhoáng một cái, biết được mình tiến vào trong trạng thái đắm chìm thức mô phỏng.
Sau đó, màn hình huỳnh quang xuất hiện, văn tự quen thuộc cũng nổi lên.
‘Ngày đầu tiên, sau khi ngươi suy nghĩ cũng không quyết định gia nhập Đạo cung, mà chọn tu hành ở bên ngoài.’
‘Trong nháy mắt, mười năm trôi qua. Ngươi tính thời gian, trực tiếp tiến về bên ngoài Thái Nguyên cổ tinh, định xử lý Nhược Lan. Đối với chuyện này, Nhược Lan dĩ nhiên là đuổi theo.’
‘Ngươi nhanh chóng dẫn dụ Nhược Lan đến một tiểu hành tinh không người. Mặc dù Nhược Lan hơi cảnh giác với hành vi kỳ quái này của ngươi nhưng ỷ có Chí Tôn khí hộ thân nên vẫn không sợ ngươi như cũ.’