Lâm Viên Viên dựa tích góp từng chút điểm tích lũy group, lại cường hóa bàn tay vàng của nàng lần nữa.
Sau khi cường hóa bàn tay vàng của mình, hiệu quả bàn tay vàng của Lâm Viên Viên tăng lên kinh người, giống như trong dự đoán của Vương Bình, nó có thể cắn nuốt cảm ngộ của người khác đối với tu hành.
Cũng tức là, sự phân phối của Lâm Viên Viên đã theo kịp rồi.
Thậm chí, Vương Bình cảm thấy nếu như hắn tiếp tục giúp đỡ Lâm Viên Viên, hoặc là vận may của Lâm Viên Viên tốt hơn chút, biết được định vị của bản thân, tốc độ trưởng thành của nàng chưa chắc đã kém hơn hắn, thậm chí có thể còn vượt qua hắn trong thời gian đặc biệt.
Bàn tay vàng của Lâm Viên Viên chính là bá đạo như vậy, sau khi lại tối ưu hóa, tốc độ thăng cấp sức chiến đấu chắc còn mạnh hơn Lâm Thanh Hòa mà Vương Bình nhìn trúng rất nhiều.
Đương nhiên, Lâm Thanh Hòa cũng có ưu thế Lâm Viên Viên không có, đó chính là Lâm Thanh Hòa có thể cắn nuốt căn nguyên, có được đủ các loại thể chết, cuối cùng rất có thể sẽ ngưng tụ ra Hỗn Độn Thể.
Còn Lâm Viên Viên ngược lại không thể nào ép lấy thể chất, coi như là một thiếu sót.
Nhưng mà Vương Bình cảm thấy nếu Lâm Viên Viên lại tối ưu hóa lần nữa chắc sẽ có thể làm được.
Chỉ đáng tiếc, cho dù là Vương Bình bây giờ cũng không tiếp tối ưu hóa được nữa, càng đừng nói là Lâm Viên Viên.
Một nghìn tỷ điểm tích lũy group, quy tắc thạch, điều kiện tối ưu hóa này dọa người quá rồi.
Cho dù trong ba năm này Vương Bình tiến hành các loại nhiệm vụ, cộng thêm phần thưởng có thể bốc lợi nhuận trong nhiệm vụ của thành viên khác, cũng chỉ tích góp được năm tỷ điểm tích lũy group.
Theo Vương Bình thấy, hắn muốn tích đủ nghìn tỷ điểm tích lũy group, sợ rằng vẫn cần thời gian trăm năm trở lên.
Đây còn là cân nhắc tới hình huống sau này hắn mạnh lên, hơn nữa còn thường xuyên xuất hiện nhiệm vụ độ khó cao.
Nếu không muốn tích đủ nghìn tỷ điểm tích lũy group sẽ tốn thời gian dài hơn.
Ngoài ra, nghìn tỷ điểm tích lũy group đều là thứ yếu, phiền phức nhất vẫn là quy tắc thạch.
Thứ này chỉ có Chư Thiên Nhạc Viên mới có, hơn nữa chắc chắn cũng là thứ vô cùng quý giá.
Đương nhiên cho dù là Vương Bình, hay là Lâm Viên Viên bây giờ đều không cần thiết gấp gáp với vấn đề tối ưu hóa bàn tay vàng lần nữa.
Dù sao, bàn tay vàng bây giờ của hai người cũng đủ dùng rồi, chỉ cần không hoàn toàn chết giữa chừng, thì ít nhất đều có thể giúp bọn họ trưởng thành đến cấp bậc Đại Đế.
Ngoài Lâm Viên Viên ra, tiến độ của thành viên group cũ khác cũng đều rất lớn.
Trong đó, Trần Dao, Trương Hổ dựa vào tính đặc biệt của bàn tay vàng, chỉ xếp sau Lâm Viên Viên.
Dưới tình huống có được tài nguyên, Trần Dao cũng đã đạt đến cấp bậc Thánh Nhân. Trương Hổ cũng có sức chiến đấu đó dựa vào thu phục tọa kỵ cấp bậc Thánh Nhân.
Thấp hơn một bậc nữa chính là Trương Tuấn, mặc dù có thể giết chóc để trở nên mạnh mẽ, nhưng cho dù là chạy đến thế giới này của Vương Bình, dưới môi trường thời đại Mạt Pháp cũng không có nhiều cường giả cho hắn giết như vậy.
Hơn nữa nếu thật sự làm bừa, cũng rất dễ xảy ra chuyện, bị cường giả nào đó tiện tay đánh chết.
“Cuối cùng cũng đến cổ tinh Hắc Uyên Ma Tôn ở rồi.”
Trong tinh không, Vương Bình cúi xuống nhìn cổ tinh khổng lồ cách đó không xa, ánh mắt lóe sáng.
Sau đó, hắn lại xé rách không gian lần nữa, đã đến cổ tinh này rồi.
Lúc hắn đến cổ tinh này, Hắc Uyên Ma Thương bắt đầu chấn động, chỉ dẫn hắn đến chỗ bí cảnh Hắc Uyên Ma Tôn bài trí.
Đương nhiên không cần Hắc Uyên Ma Thương chỉ dẫn, hắn đã có thể dễ dàng tìm được vị trí qua hiểu biết trong ký ức.
“Xem ra là đến lúc tạm biệt ngươi rồi.”
Vương Bình nhìn Hắc Uyên Ma Thương, thở dài.
Tất nhiên hắn không nỡ Chí Tôn khí Hắc Uyên Ma Thương này.
Nhưng mà có được ắt có mất.
So với tài nguyên có thể có được sau đó, thì Hắc Uyên Ma Thương cũng không tính là gì.
Dù sao theo mô phỏng của hắn, thứ như Chí Tôn khí này chắc chắn có thể kiếm được, thậm chí Chuẩn Đế khí cũng không phải không có khả năng.
Đương nhiên, cái Vương Bình thèm nhất vẫn là Đế khí của Đạo cung.
Nếu như có thể có tư cách nắm giữ Đế khí của Đạo cung, vậy mới là sướng thật sự.
Tiếp theo, Vương Bình thu tâm trạng lại, đến bí cảnh truyền thừa của Hắc Uyên Ma Tôn, dùng Hắc Uyên Ma Thương làm chìa khóa bước vào bên trong.
Sau đó, Vương Bình đã gặp được tàn niệm của Hắc Uyên Ma Tôn giống như trong mô phỏng nhân sinh.
Mặc dù thời gian Vương Bình gặp tàn niệm của Hắc Uyên Ma Tôn sớm hơn chút, nhưng phát triển tiếp theo vẫn không có thay đổi gì.
Vương Bình vẫn có được tài khuyển khổng lồ kia.
Đồng thời hắn cũng mất đi Hắc Uyên Ma Thương.
“Tiếp theo, nên đi tìm tên nhóc Vạn Dục này rồi.”
Sau đó Vương Bình rời khỏi bí cảnh, ánh mắt lấp lóe, rồi thi triển bí pháp, lục soát chỗ của Vạn Dục.
Rất nhanh Vương Bình đã khóa vị trí của Vạn Dục, trực tiếp xé rách không gian, chạy tới điểm đích.
Cùng lúc này, trong đồng ruộng nào đó, một đứa trẻ chỉ có năm tuổi vui vẻ nghịch bùn, nặn ra các loại người nhỏ, dáng vẻ trong không lo không nghĩ.
Còn cha mẹ của hắn rõ ràng là dáng vẻ cày bừa mệt mỏi, đang uống nước.
Vương Bình nhìn cả nhà ba người này, khẽ lắc đầu.
Ai có thể ngờ rằng gia đình nông dân nghèo khổ này lại xuất hiện một Hắc Uyên Ma thể chứ.
Nếu như để mặc không quản, thì cả nhà ba người hơi nghèo khổ, nhưng lại hạnh phúc này sẽ bị người bắt nạt trong tương lai, cuối cùng người lớn chết thảm, trẻ con thức tỉnh Hắc Uyên Ma thể, tương lai rất có thể sẽ đi vào ma đạo vô tình.
Có lẽ sau khi trả thù, Vạn Dục sẽ không có sát niệm mạnh mẽ nữa.
Nhưng Vương Bình cảm thấy sau khi trả thù, Vạn Dục hãm sâu vào ma đạo, tính khả năng tàn sát chúng sinh sẽ càng lớn hơn.
Bởi vì nếu như không thể khống chế loại thể chất như Hắc Uyên Ma thể, thì sẽ trở nên càng ngày càng thích giết chóc, sát niệm sâu như vực thẳm đen tối, đây chính là nguồn gốc cái tên của Hắc Uyên Ma thể.