“Hiện tại Kim Thủ Chỉ của Thái tử đã được tối ưu hóa một lần rồi, thời gian duy trì phòng ngự tuyệt đối đã tăng lên một phút. Thời gian phòng ngự vô địch một phút đã rất kinh khủng rồi. Mặc dù khách quan mà nói tiềm lực của Kim Thủ Chỉ nguyên bản của hắn tốt hơn nhiều.”
Vương Bình lắc đầu, nhẹ thở ra một hơi, chuyển sự chú ý lên trên người Thái Vĩnh Long.
Nếu như không phối hợp được với Thái Vĩnh Long, vậy Vương Bình coi như hoàn toàn hết cách rồi.
“Nếu làm như vậy lại có thêm một vấn đề, đó là nếu Thái Vĩnh Long tiến vào trong đó thì phải làm cho Cơ gia có thêm một danh ngạch.”
Ánh mắt Vương Bình lóe lên, thì thào nói.
“Nhưng với thân phận địa vị của ta, chắc chắn Cơ gia sẽ nể mặt ta.”
Nghĩ đến đây, Vương Bình thu lại tâm tư, tiếp tục chăm chú nhìn màn hình.
‘Sau khi ngươi truyền tống rời đi, bí cảnh đóng lại, Cơ Băng Nhan kinh ngạc phát hiện ngươi không bị truyền tống ra ngoài, khó tránh khỏi lo lắng. Thậm chí, ngay cả Cơ gia cũng ngạc nhiên. Nếu như ngươi rơi vào trong bí cảnh, đó là một tin tức vô cùng xấu đối với Cơ gia.’
‘Ngươi là Đế tử đệ nhị của Thái Nhất Đế cung, thân phận tôn quý, tiềm lực kinh người, nếu không ngã xuống ngoài ý muốn, tương lai nhất định có thể là nhân vật chứng đạo Chí Tôn, thậm chí trở thành Chuẩn Đế cũng chưa biết chừng.’
‘Nhân vật bậc này, cho dù là ở Thái Nhất Đế cung thì cũng là sức chiến đấu vô cùng quan trọng, là nhân vật cao tầng của Thái Nhất Đế cung tương lai. Nếu như lúc đó ngươi gặp chuyện không may, e rằng Cơ sẽ sẽ bị Thái Nhất Đế cung chỉ trích, dù không diệt tộc thì cũng phải giao ra một cái giá thật lớn mới được.’
‘Nhưng dù Cơ gia nôn nóng cỡ nào đi nữa, ngươi cũng không biết chuyện. Lúc này ngươi thông qua thiên phú màu vàng - truyền tống, được đưa đến một chỗ thần bí.’
‘Nơi này sương mù dày đặc làm cho người ta không rõ đang ở chốn nào. Ngươi dùng thủ đoạn nào cũng không thể chạy thoát khỏi tầng sương mù này. Việc này làm ngươi cau mày, cảm thấy có khả năng bị rơi vào trong huyễn trận.’
‘Thoáng chốc ngươi cảm thấy bất đắc dĩ, thấy địa điểm truyền tống lần này hình như hơi lừa bịp. E rằng ngươi sắp đi đời rồi.’
‘Vào lúc ngươi dâng lên cảm giác bi quan, ý thức của ngươi đột nhiên vụt qua, bắt đầu thoát ra từ trong sương mù, đi vào trong một thôn xóm kỳ quái.’
‘Ở trước mặt ngươi có một vị lão nhân một mắt. Hắn đang dùng một mắt còn lại liếc nhìn ngươi, tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ.’
‘Ngươi thấy lão giả một mắt, hơi sửng sốt, nhận ra hắn không hề đơn giản. Đây chắc chắn không phải là tồn tại mà ngươi có thể chống lại. Nghĩ thế, ngươi bắt đầu hành lễ của vãn bối, bày tỏ mình vô ý bị truyền tống đến đây, không có ý định quấy rầy tiền bối, hy vọng tiền bối chớ trách.’
‘Thấy ngươi tạ lỗi, lão giả một mắt cười ha ha, chứng tỏ hắn cũng chẳng thèm để ý chuyện ngươi đột nhiên đến đây, chỉ tò mò ngươi gặp phải chuyện gì mà lại truyền tống đến nơi này. Nên biết đây là nơi mà ngay cả Chí Tôn cũng không thể tiến hành dịch chuyển không gian.’
‘Lời nói của lão giả một mắt làm ngươi mừng rỡ trong lòng, biết rằng lão giả này có khả năng cao là một vị Chuẩn Đế. Nói dối trước mặt hắn cũng không có kết quả gì tốt, nhất định là không thể gạt được hắn.’
‘Vì thế ngươi chỉ có thể dùng phương thức bảy phần thật ba phần giả nói ra bí mật của mình, ngươi có một lá bùa dùng một lần, sau khi dùng thì tới nơi này.’
‘Nghe ngươi nói, lão giả một mắt nhìn chằm chằm ngươi hồi lâu, cuối cùng mới cười ha ha, coi như đã tin ngươi.’
‘Thấy thế, ngươi thở phào nhẹ nhõm, khiêm nhường hỏi thăm nơi này là đâu, tiền bối là người phương nào.’
‘Được ngươi hỏi thăm, lão giả một mắt cười híp mí, nói nơi này là Cúc thôn, là thôn xóm của kẻ lánh đời. Nói xong, lão giả một mắt ra hiệu tiểu tử ngươi chớ hỏi quá nhiều chuyện, nếu không phải vì ngươi là đệ tử của Thái Nhất Đế cung thì ngươi đã sớm chết một vạn lần rồi.’
‘Ngươi hơi ngạc nhiên, không ngờ đây là một thôn xóm của những kẻ lánh đời. Vậy chẳng phải là thôn làng này không chỉ có mình lão giả một mắt là một vị Chuẩn Đế mà có khi còn có những Chí Tôn khác, thậm chí cả Chuẩn Đế.’
‘Đồng thời, cuối cùng ngươi đã hiểu nguyên nhân lão giả một mắt chẳng phải người lương thiện này không thủ tiêu ngươi. Đó chẳng qua là vì nể mặt Thái Nhất Đế cung thôi. Nếu không, dựa theo ý tứ của lão giả một mắt, người tự ý xông vào nơi này, dù là Chí Tôn đi nữa e rằng cũng sẽ chết.’
‘Sau đó, ngươi bày tỏ chính mình vô ý quấy rầy các vị tiền bối lánh đời, muốn rời đi ngay, hy vọng lão giả một mắt thành toàn.’
‘Nghe ngươi nói, lão giả một mắt cười ha ha, định tiện tay đưa ngươi rời đi. Đúng lúc này, ngươi thấy một cặp bé gái song sinh bay trên trời, phồng má trợn mắt, cùng kêu gào các nàng đã lớn rồi, không cần uống sữa thú nữa.’
‘Ngươi thấy cảnh này, hơi sửng sốt. Bởi vì ngươi phát hiện tu vi của hai bé gái này có lẽ đã đạt đến cấp Thánh Nhân. Tuy nhiên vẻ ngoài hai người non nớt như thế, thật sự làm cho người ta kinh ngạc.’
‘Mặc dù tuổi thọ của tu sĩ không thể dùng bề ngoài để phán đoán, nhưng ngươi tu hành đã xem qua ít bí thuật linh tinh, có thể thông qua tướng mạo và khí tức sinh mệnh để đoán đại khái số tuổi của đối phương.’
‘Cặp sinh đôi trước mắt mặt mũi non nớt, thoạt nhìn là dáng vẻ mười một mười hai tuổi, khí tức sinh mệnh tràn đầy, số tuổi thực sự tầm hai mươi tuổi. Khoảng hai mươi tuổi là Thánh Nhân, dù kém xa Thánh Nhân thiên sinh của vũ trụ là ngươi nhưng cũng đã vô cùng khủng bố rồi.’
‘Thánh Nhân trời sinh này hoàn toàn là quà từ trên trời rơi xuống, nhưng cặp sinh đôi trước mắt rõ ràng là tự mình tu hành đến cấp Thánh Nhân. Rõ ràng cặp sinh đôi trước mặt có quan hệ vô cùng thân mật với lão giả một mắt và những người lánh đời khác.’