Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 798 - Chương 798. Trấn Áp Lôi Vạn Thiên! Đối Diện Cấm Địa Lần Nữa! (4)

Chương 798. Trấn áp Lôi Vạn Thiên! Đối diện cấm địa lần nữa! (4)
Chương 798. Trấn áp Lôi Vạn Thiên! Đối diện cấm địa lần nữa! (4)

‘Phệ Tinh Châu có khả năng tự động ẩn nấp, theo phán đoán của hắn, không ai có thể phát hiện. Hiện giờ, nó lại bại lộ trong tầm mắt khắp nơi, hắn thật sự gặp nguy hiểm.’

‘Đang lúc Chúc Hỏa Vượng bối rối, U Minh Ma Tử cười mỉa, ánh mắt các đại thiên kiêu cũng lập lòe, dán mắt nhìn chằm chằm vào ngươi và Chúc Hoả Vượng.’

‘Không lâu sau đó, trong đầu ngươi xuất hiện thanh âm của Thiên Vũ Đại Đế. Phệ Tinh Châu là một đại cơ duyên, ngay cả Đại Đế cũng động tâm. Tuy vậy, những kẻ đã đột phá Chí Tôn sẽ không ra tay, ngươi có đoạt được hay không, tất cả đều dựa vào bản lĩnh của ngươi. Nếu gặp nguy hiểm, ngươi ngay lập tức buông tha.’

‘Nghe lời nói của sư tôn Thiên Vũ Đại Đế, ngươi khẽ thở nhẹ. Nếu Phệ Tinh Châu xuất hiện, khiến Chí Tôn, Chuẩn Đế, thậm chí cả Đại Đế rơi vào hỗn chiến, như vậy cũng vô cùng khủng khiếp, khiến ngươi phải hoài nghi đại lục Thông Thiên có bị đánh đến mức sụp đổ hay không.’

‘Hiển nhiên, tuy rằng Phệ Tinh Châu rất quý giá, nhưng không đến mức để Đại Đế buông mặt mũi tự mình cướp đoạt, cũng sẽ không vì vậy mà triển khai đế chiến khủng khiếp.’

‘Có lẽ, chỉ khi Phệ Tinh Châu, Phệ Hồn Châu, Phệ Pháp Châu cùng xuất thế hội tụ một chỗ, mới có thể khiến Đại Đế trở nên điên cuồng. Dù sao, tới cảnh giới Đại Đế, đồ vật có thể tăng sức tấn công của bọn họ trên diện rộng cũng không nhiều. Tiên khí có thể tăng cường sức chiến đấu Đại Đế trên phạm vi lớn, chắc chắn khiến Đại Đế mắt trông mà thèm.’

‘Trong khi ngươi đang suy tính kĩ lưỡng, các thiên kiêu không dấu vết vây quanh ngươi và Chúc Hỏa Vượng. Thậm chí, những Đại Thánh mạnh mẽ trên Đại Thánh bảng cũng bắt đầu rục rịch, ánh mắt lập lòe.’

‘Thấy thế, ngươi thầm than trong lòng, ngươi biết bản thân không có khả năng bảo vệ Chúc Hoả Vượng khỏi bàn tay của bọn họ. Tuy rằng, trong những người cùng cảnh giới, ngay cả khi phải đối mặt với Cố Huyền thần bí, ngươi cũng không sợ chút nào, nhưng nếu đối mặt với thiên kiêu có tu vi mạnh hơn ngươi rất nhiều hoặc là lão quái vật, ngươi cũng không phải đối thủ của bọn họ.’

‘Chưa nói đến, ngươi không chỉ chống lại một người mà là một đám người.’

‘Lúc này, U Minh Ma Tử mở miệng, hắn ra lệnh muốn ngươi cút ngay, nếu ngươi muốn tiếp tục độc chiếm, bọn họ nhất định giết chết ngươi.’

‘Ngươi nhìn U Minh Ma Tử, hừ lạnh một tiếng, hắn đã thua dưới tay ngươi lại còn dám kiêu ngạo, nếu đấu lại lần nữa, ngươi chỉ cần một bàn tay đã có thể tùy tiện đánh chết hắn.’

‘Lời này khiến U Minh Ma Tử tức nổ phổi, tức đến mức sắc mặt đỏ bừng, nhưng hắn không thể phản bác. Cuối cùng, hắn chỉ có thể tức giận ra lệnh người hộ đạo của mình động thủ với ngươi và Chúc Hoả Vượng.’

‘Thấy thế, người hộ đạo của ngươi cũng ra tay, cản lại tấn công của người độ đạo hắn.’

“Tên đồ đệ ngu ngốc này, vừa có hành động đã tạo ra phiền toái lớn như vậy, hắn thực sự nghĩ tất cả tu sĩ đều như ta, là sư tôn của hắn sao, đều tốt đến mức trưng cái cơ duyên lớn ngay trước mắt mà cũng không đoạt sao.”

Vương Bình nhìn thấy nội dung dòng chữ trong mô phỏng, thở dài một tiếng, cũng hơi nghi ngờ rốt cuộc Chúc Hoả Vượng có phải khí vận chi tử hay không.

Nếu Chúc Hỏa Vượng là khí vận chi tử, vì sao rơi vào hoàn cảnh chắc chắn phải chết như vậy, nếu không có hắn, Chúc Hỏa Vượng thật sự toi rồi.

Phải nói, mặc dù lần này có hắn, Chúc Hoả Vượng cũng rất khó sống sót.

Tuy vậy, Diệp Thần cũng từng chết rất nhiều lần ở hạ giới.

Được rồi, vậy thì cũng không đến nỗi.

Vương Bình lắc đầu, tiếp tục chăm chú nhìn màn hình, hắn sợ rằng lần này Chúc Hoả Vượng cũng khó mà thoát chết được.

Trước mặt nhiều đại lão như vậy, cũng không thể dùng thiên phú màu vàng - Truyền Tống được, Thiên Vũ Đại Đế cũng không bảo vệ được hắn.

‘Cùng lúc, ngươi trực tiếp tóm lấy cánh tay của Chúc Hoả Vượng, sau đó ngươi tiến hành di động thời không, cao chạy xa bay.’

‘Thấy bản thân rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, dường như còn liên lụy đến ngươi, Chúc Hoả Vượng cũng biết chính mình gây ra sai lầm lớn, hắn miễn cường cười, tỏ ra vô cùng không cam lòng, lại rất áy náy giải thích và nói lời cảm tạ với ngươi.’

‘Đối với chuyện này, ngươi vẫn chưa nói thêm gì, liều mạng chạy trốn khỏi nơi này. Dù sao, những vị trên Đại Thánh bảng cũng không phải tồn tại ngươi có thể đối kháng được. Nhất là Bán Bộ Chí Tôn chỉ cần tùy tay tung ra một đại chưởng đã có thể giết chết ngươi.’

‘Dù thế nhưng không phải ngươi không có ưu thế nào. Thời Không chi đạo của ngươi có sở trường là chạy trốn, ngay cả Bán Bộ Chí Tôn cũng không chắc chắn có thể bắt được ngươi trong thời gian ngắn.’

‘Vì thế, chỉ cần ngươi liều mạng chạy trốn, thành công chạy thoát khỏi lục địa này, vậy là có cơ hội vừa mang theo Chúc Hoả Vượng vừa sống sót. Dù sao, khoảng cách càng xa, thời gian phản ứng của các Chuẩn Đế càng lâu hơn, ngươi mới có hy vọng sử dụng thiên phú màu vàng - Truyền Tống mang theo Chúc Hoả Vượng biến nguy thành an.’

‘Mặc dù nếu ngươi bỏ rơi Chúc Hoả Vượng, chắc chắn ngươi sẽ không gặp nguy hiểm, những người khác sẽ lựa chọn tranh đoạt Phệ Tinh Châu, mà sẽ không tiếp tục đuổi giết ngươi. Nhưng, chỉ cần còn cơ hội sống sót, ngươi cũng không muốn vứt bỏ đồ đệ được ngươi tán thành.’

‘Rất nhanh, vô số cường giả bắt đầu điên cuồng đuổi giết ngươi, không có ai muốn bỏ qua đại cơ duyên này. Nếu giành được Đế khí trời sinh Phệ Tinh Châu, sức chiến đấu được tăng cường đến mức tương đương với Chuẩn Đế, điều này đối với đa số tu sĩ đều là cơ duyên trời cho, tạo hóa của trời đất.’

‘Nếu không phải vì ba điều quy ước của Đại Đế, không cho phép Chí Tôn ra tay thì ngay cả các Chí Tôn cũng đồng loạt xuất thủ cướp đoạt.’

‘Ngươi mang theo Chúc Hoả Vượng điên cuồng chạy trốn, rất đông tu sĩ truy sát ngươi, họ thi triển Thần Thông tấn công. Đối phó với công kích của họ, ngươi chỉ có thể tận lực trốn tránh. Tuy nhiên, chênh lệch tu vi rất lớn, lại có nhiều tu sĩ như vậy, mặc dù ngươi tinh thông Thời Không chi đạo, cũng không thể né tránh toàn bộ công kích, tìm cơ hội tẩu thoát.’

Hết chương 798.
Bình Luận (0)
Comment