Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 803 - Chương 803. Lại Tìm Được Tàn Đồ! Thánh Dược Thời Không (4)

Chương 803. Lại tìm được tàn đồ! Thánh dược Thời Không (4)
Chương 803. Lại tìm được tàn đồ! Thánh dược Thời Không (4)

‘Chỗ quỷ dị như vậy, đừng nói là Đại Đế, cho dù là tiên trong truyền thuyết thì cũng chẳng thể tạo ra nó. Có lẽ, chỉ có những tồn tại đến từ chư thiên áp đảo cả tiên mới có thể tạo ra chỗ quỷ dị này.’

‘Ngươi cau mày, trong lòng suy nghĩ rất nhiều, nên khó mà bình tĩnh được.’

‘Trong lúc ngươi suy tính, sông Vong Xuyên lại bạo động, nước sông máu vàng dấy lên trận sóng lớn kinh khủng, ập về hướng bên này, vô số ác linh cũng nhanh chóng nhào về phía đó.’

‘Lần này, vẻ mặt của Thiên Vũ Đại Đế thay đổi, hắn bộc phát lực lượng kinh khủng để cản lại, đồng thời thi triển lực lượng để đưa ngươi tránh xa khỏi đó.’

‘Ngay vào thời khắc này, ngươi chợt thấy ở bên trong cơn sóng lớn của sông Vong Xuyên có một vật gì đó. Nó vậy mà lại là một tấm tàn đồ. Tấm tàn đồ này bị sóng lớn cuốn ra, và cộng hưởng với tấm tàn đồ của ngươi.’

‘Điều này khiến ngươi hết sức kinh ngạc, sau đó ngươi vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ, ngươi hoàn toàn không ngờ sẽ thấy tàn đồ khác ở ngay chỗ này. Cái này không thể nghi ngờ gì nữa, nó chính mà mảnh tàn đồ thứ hai dấu vị trí truyền thừa của Ám Thời Đại Đế Đế Kinh.’

‘Chỉ cần có được mảnh tàn đồ này, ngươi sẽ tìm được tấm tàn đồ thứ ba, sau đó có thể lập tức biết được vị trí truyền thừa của Đại Đế Đế Kinh! Đến lúc đó, sức chiến đấu của ngươi sẽ lại tăng vọt thêm một khoảng lớn. Khi đó, cho dù là Cố Huyền của Cố gia trường sanh có tu luyện tiên kinh như ngươi đoán, có được sức chiến đấu siêu việt thì ngươi cũng không sợ hắn.’

Nhìn dòng nội dung mô phỏng, Vương Bình cũng vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ, nhưng thân là một người xem, hắn cũng không có cảm giác khủng hoảng, thay vào đó là muốn chửi nhiều hơn.

“Mẹ nó! Hóa ra có một tấm tàn đồ ở trong sông Vong Xuyên, rất có thể là do một tu sĩ xui xẻo nào đó đã mang theo nó mà xông vào tử địa. Nếu không phải như thế, thì sao tàn đồ này có thể xuất hiện ở nơi như vậy được.”

“Nói cách khác, nếu không phải nhờ ta dùng thiên phú màu vàng - dịch chuyển tới chỗ này, rồi may mắn đi tới bên bờ sông Vong Xuyên - chỗ có tấm tàn đồ, thì ta ta sợ rằng cả đời sẽ khó có thể tìm được tàn đồ thứ hai, rồi việc có được Thời Ám Đế Kinh lại càng là chuyện không thể nào.”

“Không đúng, loại chuyện này phải nói là nếu không có máy giả lập nhân sinh, cho dù biết tấm tàn đồ thứ hai ở đâu, ta cũng sẽ không chạy tới đó để chịu chết, có thể nói là vĩnh viễn sẽ không tu luyện được Thời Ám Đế Kinh.”

Trong lòng Vương Bình điên cuồng trách móc, hắn vô cùng cảm thán.

Nhưng chung quy hắn vẫn có máy giả lập nhân sinh, chỉ cần để hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế cuốn tấm tàn đồ nằm trong sông Vong Xuyên tới, để hắn ghi nhớ nội dung của tàn đồ, hoặc là càn quét ra phần thưởng, vậy thì dễ rồi.’

Có thể lấy được tấm tàn đồ thứ hai, hắn tin chắc rất nhanh sẽ lấy được tấm tàn đồ thứ ba.

Nếu có một tấm tàn đồ, có lẽ thần toán tử cũng không thể đoán ra được vị trí của nó, nhưng có được hai tấm, vậy chỉ cần thần toán tử không phải là hỗn tử thì có thể tính ra rồi.

Mà thần toán tử có thể trở thành nhân vật quan trọng của Tiên Phủ, thì không thể nào là một hỗn tử được.

“Mặc dù lần này nhất định chết chắc, nhưng ở lần mô phỏng sau, Thời Ám Đế Kinh sẽ thuộc về ta.”

Ánh mắt Vương Bình lóe lên tia sáng, nghĩ tới đây mà hắn tràn đầy sự mong đợi.

Lúc hắn suy nghĩ, moi phỏng tiếp tục được tiến hành, cũng không có gì hồi hộp nữa.

‘Tiếp theo, ngươi sốt ruột bày tỏ trong Cầu Nại Hà có tàn đồ ghi lại vị trí của Thời Ám Đế Kinh, hy vọng hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế có thể lấy nó tới.’

‘Nghe ngươi nói, hóa thân Thiên Vũ Đại Đế cũng chú ý tới tàn đồ ghi chép lại truyền thừa của Thời Ám Đế Kinh, hắn rất kinh ngạc. Đồng thời, hắn cũng hơi bất lực. Bởi lúc này, ngươi không mau chóng nắm bắt tia cơ hội chạy thoát thân cuối cùng, mà còn lo nghĩ tới tấm tàn đồ này, lá gan của ngươi cũng quá lớn rồi, đơn giản là ngươi muốn cơ duyên chứ không muốn sống.’

‘Nhưng hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế cũng không nói gì thêm, lựa chọn túm lấy tàn đồ ghi lại vị trí của Thời Ám Đế Kinh kia rồi quăng tới cho ngươi.’

‘Sau đó, hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế lại vung tay, trực tiếp ném ngươi bay ra xa khỏi sông Vong Xuyên.’

‘Ngươi được một lớp ánh sáng bao quanh lấy, do tốc độ quá kinh khủng, dù là với thị lực động hiện tại của ngươi, thì cũng không thể thấy rõ cảnh tượng bên ngoài. Nhưng ngươi không quan tâm đến điều đó, thay vào đó là lấy tấm tàn đồ ra và điên cuồng liếc nhìn nội dung trên đó để ghi nhớ lại.’

‘Dẫu sao, ngươi cũng chưa chắc sau khi mô phỏng lần này kết thúc, có được đổi mới ra phần thưởng này hay không. Nếu không thể đổi mới ra nó, vậy thì đúng là quá khốn nạn, lại phải tới đây để lấy tàn đồ, chắc chắn là một việc rất khó.’

‘Rất nhanh, ngươi ghi nhớ lại toàn bộ nội dung trên tàn đồ, sau đó cất vào. Cũng chính vào lúc này, lớp ánh sáng biến mất, bóng người của ngươi xuất hiện ở trong khu vực mồ mả.’

‘Nơi này cũng không khác gì nhiều so với nơi ngươi tới trước đó, nhưng vẫn là một nơi khác. Ngươi không biết hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế có thể chống đỡ được bao lâu, vì thế ngươi chọn bỏ chạy ra xa để đề phòng bị ác linh trong sông Vong Xuyên lao tới, và kéo ngươi quay về sông Vong Xuyên.’

‘Chẳng qua là, ngươi còn chưa kịp bước được mấy bước, những bia mộ kia đồng loại vỡ vụn, sau đó có lượng lớn đầu lâu vùng dậy khỏi mặt đất, con ngươi thoáng hiện lên tia u hỏa, bọn chúng nhìn chằm chằm vào ngươi.’

‘Kế đến, toàn bộ bọn chúng đều lao tới tấn công ngươi.’

‘Điều này làm sắc mặt của ngươi trở nên rất nghiêm trọng, ngươi cũng không có ý định đối đầu trực diện với đám đầu lâu này, mà mượn thần thông Thời Không để né tránh, và mau chóng chạy khỏi chỗ đó.’

Hết chương 803.
Bình Luận (0)
Comment