‘Ngươi kinh ngạc rất nhiều nên bèn truyền âm cho hai người, tò mò hai người vì sao lại lựa chọn cùng ngươi tổ đội. Đối với việc này, hai người trả lời, những người này đại đa số không có ý tốt gì, mục đích không lại thuần khiết chút nào, nhưng ngươi lại khác biệt, hoàn toàn mang đến cho các nàng cảm giác rất tốt, rất dễ chịu, chỉ có thiện ý.’
‘Nhận được câu trả lời, ngươi nhịn không được cười ra tiếng, cảm thấy bản thân vẫn là đánh giá thấp bọn họ rồi, bọn họ không chỉ có thể cảm giác được ác ý mà còn có thể cảm giác được thiện ý.’
‘Kế tiếp, ngươi lựa chọn đáp ứng thỉnh cầu của hai người, dự định cùng các nàng lập thành tổ đội. Thấy thế, sắc mặt những người còn lại đều đã xảy ra biến hóa. Ngươi vốn là đủ biến thái, hôm nay còn cùng hai Thuần Huyết Phượng Hoàng tổ đội, quan hệ có thể tiến thêm một bước phát triển, tương lai uy hiếp đối với bọn họ sẽ càng lúc càng lớn.’
‘Nhất là tên thiên kiêu đứng thứ chín mươi tám trên Bảng Đại Thánh, hắn hừ lạnh một tiếng, hết sức khó chịu. Hắn bị ngươi đánh bại, thua tàn đồ, còn hao tổn thánh dược trị thương trân quý mới khôi phục được thương thế, hôm nay lại thấy được hai Thuần Huyết Phượng Hoàng nguyện ý đi theo ngươi, thật sự là làm cho người ta hâm mộ cùng căm tức.’
‘Mà Tần Nguyệt thấy hai Thuần Huyết Phượng Hoàng lựa chọn ngươi, nàng cảm thấy hâm mộ rất nhiều, đồng dạng cũng thở phào nhẹ nhõm. Ngươi xem như minh hữu của nàng, ngươi đạt được mối quan hệ hữu nghị với hai Thuần Huyết Phượng Hoàng dù sao cũng tốt hơn việc bị những người khác tranh thủ được mối quan hệ hợp tác hữu nghị với Thuần Huyết Phượng Hoàng.’
‘Kế tiếp, mọi người cũng không nói thêm gì nữa,lựa chọn tiến vào bí cảnh.’
“Không ngờ rằng bí cảnh lại ở Bạch Vụ cấm địa, lại lần nữa gặp lại Hoàng Âm và Hoàng Thanh, thật sự là vô cùng kinh ngạc.”
Vương Bình vừa nhìn nội dung mô phỏng chữ viết vừa nghĩ thầm.
Nhưng mà thật đáng kinh ngạc khi mà những lão già ấy lại bằng lòng thả Hoàng Âm và Hoàng Thanh ra.
Suy cho cùng, so với những thiên kiêu của họ thì hai người hiện giờ vẫn còn quá non trẻ, còn chưa lớn mạnh lên.
“Nói không chừng mấy lão già này có lẽ đã biết được một vài điều về bí cảnh này. Hoặc là họ tự tin rằng át chủ bài bảo mệnh mà họ đưa cho Hoàng Âm và Hoàng Thanh rất mạnh, đủ để khiến cho họ dù cho gặp phải bất cứ hiểm cảnh nào trong bí cảnh thì vẫn giữ được tính mạng.”
Trong đầu Vương Bình đột nhiên hiện lên ý nghĩ này, tiếp tục nhìn chăm chú vào màn hình.
‘Sau khi ngươi tự mình phong bế tu vi của mình tiến vào bí cảnh liền bị truyền tống vào trong một khu rừng rậm. Vừa bị truyền tống vào thì ngươi đã nhận thấy được linh khí trong bí cảnh này cực kỳ thuần khiết. Đồng thời, pháp tắc của thế giới này cũng vô cùng rõ ràng, vô cùng dễ dàng ngộ đạo.’
‘Có thể nói rằng chỉ cần tu hành trong bí cảnh này, chỉ cần không ngu như heo thì cơ bản là đều có thể lĩnh ngộ pháp tắc. Pháp tắc của thế giới này thật sự là rõ ràng đến mức độ như vậy, dường như rõ ràng ở ngay trước mặt ngươi, để cho ngươi chép bài. Nếu như ngay cả chép bài mà cũng không chép được thì nói rằng ngươi ngu như heo thì cũng không phải là quá đáng.’
‘Ngươi cảm thấy vô cùng kinh ngạc trước tình hình của thế giới này, ngay lập tức liền phân tích ra giá trị của bí cảnh này. Cho dù trong bí cảnh này không có thiên tài địa bảo nào vô cùng trân quý, nhưng chỉ riêng việc pháp tắc của nơi này lộ rõ một cách kỳ lạ thì cũng đủ để lay động thế lực Đế cấp, có thể khiến cho những thế lực lớn bồi dưỡng ra một số lượng lớn tu sĩ Thánh cảnh một cách dễ dàng.’
‘Mặc dù với những người ở cảnh giới Chí Tôn, Chuẩn Đế và Đại Đế thì Thánh cảnh cũng giống như là những con kiến mà thôi, nhưng kiến nhiều cắn chết voi cũng không phải là một câu nói suông. Chỉ cần số lượng tu sĩ Thánh cảnh nhiều đến một trình độ nhất định thì việc tạo nên một đại trận khủng bố, tập hợp lực lượng cùng nhau giết chết Chí Tôn, Chuẩn Đế và ngay cả Đại Đế cũng không phải là việc không thể xảy ra.’
‘Ngươi biết rõ rằng nếu người nào có thể có được quyền khống chế bí cảnh này thì thật sự phát đạt rồi, có thể đổi lấy những tài nguyên tu hành cực kỳ trân quý, vô cùng có ích cho việc tu hành trong tương lai của bản thân. Thứ này đủ để khiến cho những thiên kiêu trong bí cảnh điên cuồng vì nó mà chém giết nhau không lưu tình.’
‘Nhưng mà ngươi cũng không sợ hãi, cũng dự định tham gia vào cuộc chiến tranh đoạt này. Mặc dù ngươi cũng không biết làm thế nào để có thể có được quyền khống chế bí cảnh này, cũng không biết có thể khống chế được bí cảnh này hay không, nhưng vẫn phải cố gắng tìm kiếm thôi.’
‘Sau đó, sau khi ngươi ngắt lấy thánh dược liền bắt đầu hành động. Chỉ là sau khi ngươi hành động không lâu liền bị mấy trăm tu sĩ mặc quần áo làm bằng da thú vây quanh. Trong tay mỗi người họ đều cầm những cây gậy làm bằng xương cốt, nhìn chằm chằm vào ngươi, nói một loại ngôn ngữ mà ngươi không hiểu được.’
‘Đối với điều này, vẻ mặt của ngươi vô cùng nghiêm trọng. Bởi vì ngươi phát hiện tu vi của mấy trăm tu sĩ này đều là Thánh cảnh. Trong đó hơn phân nửa là Thánh Nhân cảnh, nhưng cũng có gần trăm người là Thánh Vương cảnh. Thậm chí còn có 20 người là Thánh Vương cảnh đại viên mãn.’
‘Đội ngũ như vậy không thể nói là không phô trương. Có thể nói cho dù là những thiên kiêu đã từng leo lên bảng Thánh Vương và bảng Đại Thánh, gặp phải đội ngũ như vậy cũng chắc chắn sẽ chịu không nổi. Cũng chỉ có kẻ yêu nghiệt như ngươi mới có thể ứng phó được.’
‘Đương nhiên nếu như là những kẻ Bán Bộ Chí Tôn như Tần Nguyệt, cho dù đã tự mình phong bế tu vi cũng có thể dễ dàng giết chết đội ngũ này. Suy cho cùng Tần Nguyệt với cảnh giới Bán Bộ Chí Tôn, còn chính là người đã lĩnh ngộ đạo văn. Cho dù tu vi tự phong nhưng đạo văn là lực lượng mà bản thân lĩnh ngộ ra nên vẫn có thể sử dụng được.’