Sắc mặt của Vương Bình thay đổi liên tục, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
“Chẳng lẽ Tần Nguyệt đang tính kế những thiên kiêu này? Cô ta có gan lớn như vậy sao? Cô ta không thể làm vậy, ngay cả Tần gia Đại Đế cũng không dám làm việc này, cô ta không thể nào sẽ làm như vậy. Vậy thì, nếu không phải là Tần Nguyệt và Tần gia thì đó là ai cơ chứ? Ai đang tính kế những thiên kiêu trên ba bảng Thánh của đại lục Thông Tiên, muốn một lưới bắt hết bọn họ, sau đó giá họa cho Tần gia?”
“Manh mối quá ít, hoàn toàn không nghĩ ra được. Xem ra chỉ có thể thông qua mô phỏng để thu thập manh mối vậy. Nhưng đối phương một khi đã dám tính kế như vậy thì đại khái sẽ không lộ diện ra rồi để lại tai họa ngầm.”
“Kẻ đứng sau này thật sự ác độc, như vậy là muốn quét sạch hầu hết đối thủ cạnh tranh tranh đoạt tiên duyên trong tương lai trong một lần ư?”
Vương Bình im lặng, áp xuống những suy nghĩ của mình, liền chủ động tiến vào trạng thái mô phỏng nhập vai, sau khi truyền những suy nghĩ của mình cho Vương Bình trong mô phỏng, liền khiến cho hắn lại lần nữa hành động.
‘Sau đó, sắc mặt ngươi rất nghiêm trọng, từ bỏ dự định ban đầu, bắt đầu tìm kiếm Hoàng Âm và Hoàng Thanh, muốn bảo vệ tính mạng của họ.’
‘Cũng chính vào lúc ngươi bắt đầu hành động, Hoàng Âm và Hoàng Thanh cũng gặp phải cường địch. Tuổi của hai người còn quá nhỏ, tu vi còn yếu, pháp tắc còn chưa đạt tới cấp độ đại viên mãn. Do vậy hai người rất bất lợi trong bí cảnh này.’
‘Mặc dù thiên phú của hai người cực cao, hiểu được pháp tắc trong cuộc đại chiến, khiến trình độ lĩnh ngộ pháp tắc của bản thân liên tiếp đề cao, nhưng chống đỡ được cũng là nhờ vào sinh mệnh lực mạnh mẽ và năng lực Niết Bàn trùng sinh của Phượng Hoàng thuần huyết, nhưng địch nhân quá nhiều quá mạnh, dưới sự tấn công của họ, hai người cũng khó có thể chống đỡ được lâu.’
‘Suy cho cùng, vạn vật đều có cực hạn, cho dù là Phượng Hoàng thuần huyết cũng không thể thoát khỏi quy tắc này. Càng đừng nói là lực lượng huyết mạch của hai người còn chưa thực sự thức tỉnh, tu vi cũng chưa đạt tới cấp độ Đại Đế, liền càng dễ chạm đến cực hạn của bản thân mình.’
‘Ngay khi hai người dần dần cảm thấy tuyệt vọng thì ngươi cuối cùng cũng đã chạy tới nơi, bộc phát ra thực lực mạnh mẽ, trấn áp tất cả những thổ dân này, cứu được Hoàng Âm và Hoàng Thanh.’
‘Đồng thời, ngươi cũng lựa chọn bắt sống một thổ dân cảnh giới Thánh Nhân, muốn tiến hành sưu hồn người này. Nhưng ngay khi ngươi vừa tiến hành sưu hồn người này thì đối phương liền bị chết bất đắc kỳ tử ngay tại đó, linh hồn hoàn toàn biến mất.’
‘Điều này khiến cho sắc mặt của ngươi càng trở nên nghiêm trọng hơn, nhận định rằng chắc chắn có một kẻ đứng sau đang thao túng hết thảy. Chỉ là ngươi không thể đoán được kẻ đứng sau đó rốt cuộc là ai.’
‘Cũng chính vào lúc ngươi khó có thể bình tĩnh được thì Hoàng Âm và Hoàng Thanh cũng nói lời cảm ơn với ngươi, cảm ơn sự cứu viện của ngươi. Đối với việc này, ngươi khẽ cười một tiếng, bày tỏ rằng nếu đã là đồng đội thì cũng không cần thiết cảm ơn một cách nghiêm túc như vậy, giúp đỡ lẫn nhau là việc nên làm.’
‘Nghe thấy lời này, Hoàng Âm và Hoàng Thanh đều nhìn ngươi cười dịu dàng, rất có thiện cảm với ngươi. Sau đó, hai người buồn khổ bày tỏ những dã nhân này quá phiền phức rồi, không thể cắt đuôi được. Ngoài ra, át chủ bài bảo mệnh mà sư tôn cho hai người họ cũng hoàn toàn không dùng được, dường như là bị phong ấn vậy, vô cùng kỳ lạ.’
‘Ngươi không hề cảm thấy ngoài ý muốn khi nghe lời này. Suy cho cùng, lúc trước ngươi cũng từng thử kích hoạt hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế hiện thân nhưng lại phát hiện hoàn toàn không thể khiến cho hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế hiện thân. Đương nhiên, Thiên Vũ Đại Đế đã biến mất hơn trăm năm, sợ rằng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi. Nếu như bản thể xảy ra chuyện thì hóa thân cũng có thể sẽ biến mất, do đó không thể làm đối tượng tham khảo được.’
‘Do đó, tiếp đó ngươi dẫn theo Hoàng Âm và Hoàng Thanh tiếp tục hành động, muốn tìm được những thiên kiêu khác để xác nhận việc này.’
‘Nhưng ngươi thi triển bí pháp, đi về phía trước cả một đoạn đường, tìm đến một vài chỗ có lưu lại khí tức của thiên kiêu, nhưng kết quả đều khiến cho ngươi phải im lặng. Bởi vì chỗ này có một số lượng lớn dấu vết chiến đấu, nhưng lại không thấy một thiên kiêu nào cả, ngay cả thi thể của thổ dân bí cảnh cũng không thấy đâu.’
‘Điều này chỉ có thể chứng minh được một việc, cuộc chiến này chấm dứt với chiến thắng của thổ dân bí cảnh, thiên kiêu đã bị thổ dân bí cảnh vây đánh đến chết rồi. Nếu không phải là như vậy thì những thiên kiêu lại không có thói quen thu thập thi thể của thổ dân.’
‘Mặc dù đối với những tu sĩ Thánh cảnh tầm thường thì thi thể của thổ dân Thánh Nhân và Thánh Vương chính là tài liệu vô cùng trân quý, nhưng đối với những thiên kiêu trên ba bảng Thánh thì lại không là gì cả, để thi thể vào thế giới trong cơ thể thì chắc chắn là vô cùng đen đủi.’
‘Càng đừng nói là cho dù có những thiên kiêu keo kiệt muốn đem đi thì cũng không thể thu thập sạch sẽ như vậy. Cách làm này cũng chỉ có những thổ dân khi nhặt xác đồng bào của mình thì mới dọn dẹp sạch sẽ như vậy, mang cả thi thể đi.’
‘Nhìn thấy ngươi im lặng, Hoàng Âm và Hoàng Thanh cũng biết tình hình dường như còn nguy hiểm hơn so với tưởng tượng của họ, không kiềm được mà hỏi ngươi. Ngươi đưa ra một lời giải thích và nói ra phỏng đoán của mình về kẻ đứng sau cho họ.’
‘Điều này khiến cho Hoàng Âm và Hoàng Thanh vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi, không thể tưởng tượng được đó rốt cuộc là ai mà lại có gan lớn như vậy.’
‘Sau đó, hai người liền đề nghị ba người trước hết phải rời khỏi bí cảnh quay về thế giới bên ngoài để công bố tình hình, gọi viện binh vào đây. Nếu không chỉ dựa vào bọn họ, nếu bị càng nhiều thổ dân bao vây, thậm chí nếu như dẫm vào cạm bẫy mà bọn họ bố trí thì thật sự sẽ vô cùng nguy hiểm.’