Tiếng nói của Alpha vang lên khiến Vương Bình hơi thất vọng.
“Ồ, như vậy à.”
Nhưng mà hắn cũng không để bụng lắm, rất nhanh đã quẳng những chuyện này ở sau đầu rồi.
Sau đó, ý niệm của Vương Bình chợt động, trực tiếp tiến vào trong trạng thái mô phỏng nhập vai của mô phỏng trả phí.
Sau đó, màn hình xuất hiện, chữ viết cũng hiện ra.
‘Ngày thứ nhất, ngươi lựa chọn tu hành. Lần này, sau khi suy nghĩ, ngươi định làm ra một số thay đổi, cũng muốn thí nghiệm một vài thứ. Vì vậy ngươi không có ý định lập tức tự phong, mà lựa chọn đến Thái Nguyên Cổ Tinh trước.’
‘Nhưng mà trước khi đến Thái Nguyên Cổ Tinh, ngươi hy vọng cung chủ Thái Nhất Đế cung có thể lấy ra bảo dược giúp ngươi ngưng luyện Chí Tôn thể.’
‘Cung chủ Thái Nhất Đế cung vô cùng kinh ngạc về điều này. Dù sao, theo hắn thấy ngươi còn cách Đại Thánh viên mãn rất xa, không cần tới đồ quý giá này.’
‘Chỉ là mặc dù hơi nghi ngờ và do dự, nhưng cung chủ Thái Nhất Đế cung vẫn sử dụng quyền hạn điều một phần bảo dược ngưng luyện Chí Tôn thể từ trong bảo khố ra giúp ngươi.’
‘Dù sao không nỡ bỏ con không bắt được sói. Ngươi vừa mới vào Thái Nhất Đế cung, nếu như không cho chút lợi ích, thì làm sao ngươi có cảm giác thuộc về Thái Nhất Đế cung chứ?’
‘Cung chủ Thái Nhất Đế cung hào phóng như vậy, ngươi cũng hài lòng gật đầu, sau khi cảm ơn đã rời đi rồi.’
‘Tiếp theo, ngươi đến Thái Nguyên Cổ Tinh, bắt đầu lặng lẽ chờ đợi. Rất nhanh, mấy chục năm đã trôi qua, bí cảnh Đại Thánh mở ra, ngươi lựa chọn tiến vào trong.’
‘Sau đó ngươi đã tìm được thiên kiêu Lâm Nham có Phệ Hồn Châu, muốn nhận hắn làm đồ đệ. Lâm Nham không hề vui vẻ đối với yêu cầu nhận đồ đệ của ngươi, còn không hề do dự lựa chọn từ chối.’
‘Thấy vậy ngươi cũng không bất ngờ. Dù sao thông qua những mô phỏng này, ngươi cũng biết Lâm Nham là một người vô cùng thận trọng, cũng thích giấu át chủ bài của bản thân, cho dù đến thời đại hoàng kim, hắn vẫn là tán tu, chỉ là hình như sau lưng có cường giả bảo vệ hắn.’
‘Vì vậy Lâm Nham có bí mật rất lớn, còn có loại tính cách này, không thể nào tùy tiện bái sư. Đừng nói ngươi là Đại Thánh hay là Bán Bộ Chí Tôn, cho dù ngươi là Chí Tôn chân chính thậm chí là Chuẩn Đế, thì hắn cũng không thể nào dễ dàng bái sư.’
‘Ngươi cũng không có ý cưỡng cầu đối với hành vi không bái sư của Lâm Nham, cưỡng cầu cũng không có tác dụng, chỉ cso thiên kiêu chân thành bái sư, ngươi mới có thể kích hoạt hiệu quả của thiên phú bảy màu - Nhận đồ đệ sẽ mạnh lên.’
‘Nhưng mà trong lần mô phỏng này, nhận đồ đệ để tăng tu vi là thứ yếu, mục đích chủ yếu của ngươi vẫn là để thí nghiệm một vài thứ. Vì vậy, ngươi không hề do dự ra tay với Lâm Nham, muốn cướp đoạt Phệ Hồn Châu.’
‘Lâm Nham vô cùng phẫn nộ đối với hành vi nhận đồ đệ không thành công thì ra tay cướp bóc của ngươi, hắn muốn kích hoạt Đế khí tiến hành phản kháng. Đáng tiếc, tu vi của hắn quá thấp, nên khó có thể kích hoạt được Đế khí.’
‘Cuối cùng, Lâm Nham bị ngươi trấn áp, ngươi cũng lấy mất Phệ Hồn Châu trên người hắn. Chỉ là Phệ Hồn Châu này ở trong tay ngươi đã bắt đầu đấu tranh kịch liệt, Đế uy khủng bố đang khôi phục, khiến ngươi nảy sinh cảm giác nguy hiểm chí mạng, nhất là thần hồn, có loại cảm giác bị cắn nuốt.’
‘Rõ ràng, Phệ Hồn Châu này không có ý định nhận ngươi làm chủ, cưỡng chế bắt lấy nó, chỉ sẽ bị phản phệ. Ngươi vô cùng cạn lời, biết Lâm Nham có được Phệ Hồn Châu này là ông trời thưởng miếng cơm, không phải ai cũng có thể cướp đoạt cơ duyên của hắn.’
‘Có lẽ cho dù là Lâm Nham, hay là những người Chúc Hoả Vượng được thiên đạo thưởng miếng cơm này, tương lai bọn họ đều có thể làm áo cưới cho người nào đó. Nhưng hiện giờ, ai cũng đừng hòng cưỡng chế cướp được viên châu này. Có lẽ Chuẩn Đế và Đại Đế có thể dựa vào thế lực mạnh mẽ phong cấm Đế khí bẩm sinh, nhưng có thể khiến bọn nó nhận chủ hay không thì vẫn còn là một nghi vấn.’
‘Sau đó, ngươi cũng lười nói gì nhiều, trực tiếp ném trả Phệ Hồn Châu cho Lâm Nham, thả hắn ra. Điều này khiến Lâm Nham vô cùng kinh ngạc, không hiểu ngươi đang nghĩ cái gì. Dù sao, nếu như ngươi muốn giết hắn, thì hoàn toàn có thể giết chết dễ dàng. Thế nhưng ngươi lại không hề có ý giết hắn.’
‘Ngươi không định giải thích nghi ngờ của Lâm Nham, lướt qua rời đi. Còn về việc tương lai Lâm Nham có trả thù ngươi hay không, ngươi không quan tâm. Dù sao cho dù Lâm Nham trưởng thành, thì vẫn không phải đối thủ của ngươi ở thời đại hoàng kim, không có gì phải sợ.’
‘Càng đừng nói không qua được cửa ải Cố Huyền, sớm muộn vẫn phải chết, sau đó tiếp vào lần mô phỏng tiếp theo. Cho dù Lâm Nham ôm thù hận ở trong lần mô phỏng này, thì trong lần mô phỏng sau cũng không có.’
‘Vì vậy so với mạo hiểm giết chết Lâm Nham, cho giận Phệ Hồn Châu, có thể khiến cho nó bạo tẩu, lãng phí một số át chủ bài của ngươi, còn không bằng thả Lâm Nham.’
‘Tiếp theo, ngươi tiếp tục lang thang ở Thái Nguyên Cổ Tinh, đi qua rất nhiều nơi, nhìn cấm địa Thái Nguyên Cổ Tinh từ xa, cuối cùng đã dừng lại trước Đạo cung.’
‘Sau khi suy nghĩ, ngươi vẫn lựa chọn bước vào Đạo cung. Sau khi đến Đạo cung, ngươi không có ý che giấu thân phận. Vì vậy lúc ngươi để lộ thân phận Đế tử tương lai của Thái Nhất Đế cung, hơn nữa tự để lộ tu vi đã đạt đến Thánh Vương tầng tám, cung chủ Đạo cung đã bị làm cho khiếp sợ, để ngươi ngồi ở vị trí đầu, vô cùng thấp thỏm.’
‘Thậm chí, hai lão tổ tự phong ở sâu trong Đạo cung cũng khó có thể bình tĩnh, đã nhận được truyền tin, quan sát bên này.’
‘Dù sao, Thái Nhất Đế cung là thế lực cấp Đế, nhìn khắp cả thượng giới, có thể sánh ngang với nó vô cùng ít ỏi. Bây giờ, Đế tử của nó đến Đạo cung của hắn, thật sự là ý vị sâu xa.’