Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 89 - Chương 89. Chém Bằng Một Kiếm (4)

Chương 89. Chém bằng một kiếm (4)
Chương 89. Chém bằng một kiếm (4)

Nó cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ không gì sánh được của Vương Bình.

Mặc dù gen của nó khát vọng có được máu thịt của Vương Bình, đang nói với nó nếu như ăn Vương Bình thì nó nhất định có thể tiến hóa một lần nữa.

Nhưng trong lòng nó lại càng nhiều sự sợ hãi về cái chết hơn.

Loài người trước mắt này có thể giết chết nó.

Nó vừa đến thế giới này không lâu, dấy lên đại kiếp diệt thế, hi vọng tiến hóa một cách hoàn mỹ nhất chứ không hề muốn chết.

Ngay sau khi áp chế sự run rẩy của cơ thể và sự sợ hãi ở trong lòng xuống, zombie quỷ dị dưới đất lại bắt đầu nhúc nhích, muốn thoát khỏi nơi này.

“Muốn chạy thoát sao?”

Vương Bình nhìn xuống mặt đất, ánh mắt lạnh lẽo, vung lên trường kiếm trong tay.

Trong phút chốc, một luồng kiếm ý mạnh mẽ đan chéo trên mũi kiếm của Vương Bình khiến cho khoảng không trung này cũng trở nên sắc bén.

Cho dù là Thái Vĩnh Long hay Phương Vân đều cảm thấy khuôn mặt đau đớn khi bị gió thổi qua, giống như bị kiếm chém hàng trăm nghìn lần, sắc mặt của bọn họ bắt đầu trở nên trắng bệch.

Đặc biệt là đao ý trên trường đao của Thái Vĩnh Long đã trực tiếp bị áp chế đến mức không còn cuồng bạo như trước nữa, giống như đang run rẩy.

Điều này khiến cho Thái Vĩnh Long càng trở nên khó chịu hơn, đáy lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Hắn vốn cho rằng Vương Bình chỉ có tu vi mạnh thôi, còn những thứ khác thì cũng không ra làm sao, nhưng hắn thế nào cũng không ngờ được chỉ trong thời gian ngắn như vậy Vương Bình không chỉ đạt đến tu vi Linh Nguyên cảnh đại viên mãn, lại lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa mức độ lĩnh ngộ còn cao hơn cả đao ý của hắn.

Vương Bình không hề để ý đến suy nghĩ của Thái Vĩnh Long, chiêu kiếm đã chuẩn bị xong chợt bùng nổ vào lúc này.

Ánh kiếm xuyên thấu bầu trời bao trùm cả khoảng trời, che phủ cả mặt trời.

Khoảnh khắc này, mặt trời cũng không chói mắt bằng luồng ánh kiếm này.

Vào lúc ánh kiếm thông thiên triệt địa, xé toạc bầu trời rồi rơi vào mặt đất.

Nơi nào ánh kiếm đi tới, mặt đất rạn nứt, hình thành một cái rãnh khổng lồ rộng tới nghìn mét, dài đến mười mấy nghìn mét, toàn bộ các tòa nhà cao tầng dọc theo nó đều biến mất không thấy đâu.

Mà trong cái rãnh khổng lồ đó, zombie quỷ dị chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã trực tiếp bị ánh kiếm xé toạc, chết không toàn thây.

“Thế này, thế này là xong rồi sao?”

Phương Vân bị Vương Bình xách cổ, ngơ ngác nhìn một màn này, cả người đều đờ ra.

Từ lâu đã biết Vương Bình rất mạnh, nhưng ra tay trong nháy mắt đã tạo thành sức hủy diệt đáng sợ như vậy, suýt nữa dọa tâm can của hắn nhảy ra ngoài.

Thái Vĩnh Long cũng bị chấn động như vậy, nói không nên lời.

Mà năm người ở cứ điểm tạm thời càng không phải nói nữa, toàn bộ đều cảm thấy sợ hãi.

Thực lực hiện giờ của hắn quá mạnh mẽ, cho dù là bảo kiếm được tạo thành từ trân kim, có thể khiến cho cường giả Linh Nguyên cảnh bình thường toàn sức chiến đấu, thì cũng không thể chịu được sức mạnh của hắn.

Kiếm tu mà không có một thanh bảo kiếm phù hợp thì không được.

Xem ra phải quay về làm một thanh trường kiếm chuẩn linh khí mới được.

Đương nhiêu nếu có thể làm ra được linh kiếm thì càng tốt.

Nhưng điều này có khi phải suy nghĩ thêm.

Dù sao hiện giờ linh khí cũng mới xuất hiện có hai món.

Một món là Thanh Linh kiếm của Kiếm Linh tông.

Trong mô phỏng, một món là Băng Ngưng Kính do Nữ đế Hạ Uyển sau khi trải qua cửu tử nhất sinh mang ra từ trong cấm địa nào đó.

“Ting, zombie quỷ dị đã chết, nhiệm vụ đoàn thể hoàn thành, phần thưởng đã cấp phát riêng, phần thưởng của các thành viên của group có thể nhận được ở trang phần thưởng group. Xin lưu ý, phần thưởng nhiệm vụ nhiều hay ít là căn cứ vào đóng góp của các thành viên trong group trong nhiệm vụ đoàn thể.”

“Ting, nhiệm vụ đoàn thể đã hoàn thành, các thành viên có thể mặc niệm trở về trong lòng, trở về thế giới của chính mình. Nếu trong vòng hai mươi bốn giờ mà không trở về, hệ thống sẽ cưỡng chế trở về thế giới ban đầu.”

Nghe thấy âm thanh vang lên trong đầu, ánh mắt của Vương Bình sáng lên, khuôn mặt lộ ra nụ cười.

Nhiệm vụ đoàn thể cuối cùng coi như cũng thành công hoàn thành.

Lần này có thể yên tâm rồi.

Đồng thời, điều khiến cho Vương Bình hài lòng đó là phần thưởng của nhiệm vụ đoàn thể được phát dựa theo mức độ cống hiến.

Nếu chia đều thì Vương Bình thực sự sầu chết mất.

Hắn bỏ sức nhiều nhất, những người khác không làm mà cũng được hưởng, còn phần thưởng còn giống như hắn thì đến người bình thường cũng sẽ cảm thấy không cân bằng trong lòng.

“Zombie quỷ dị đã chết rồi, trở về thôi.”

Ngay lập tức, Vương Bình liếc nhìn hai người rồi trực tiếp xách theo Phương Vân bay về hướng cứ điểm tạm thời.

Thái Vĩnh Long gật đầu rồi cũng đi theo ngay sau Vương Bình.

Đợi đến khi hai người quay về cứ điểm tạm thời, vẻ mặt của mọi người đều đã vui mừng khôn xiết.

“Đại lão Vương Bình, lần này thực sự cảm ơn ngươi.” Ngô Quân mở lời đầu tiên.

Những người khác cũng vội vã gật đầu cảm ơn.

“Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, các ngươi muốn ở lại thế giới này hay trực tiếp rời đi?”

Vương Bình gật đầu rồi nói với mọi người.

“Ta muốn quay về, nếu như quay về muộn, ta có thể sẽ gặp nguy hiểm.”

Lưu Mai vội vàng nói.

Những người khác cũng nhìn nhau rồi đều bày tỏ muốn quay về ngay lập tức.

Thế giới zombie vừa hoang vắng vừa nguy hiểm này, bọn họ không có hứng thú ở lại lâu.

Rất nhanh, một luồng ánh sáng xuất hiện, ngoại trừ Thái Vĩnh Long, Trương Tuấn và Vương Bình ra thì những người khác đều biến mất không thấy đâu nữa.

“Vương ca, nếu cùng một thế giới mà có thể gặp mặt thì có thời gian cùng nhau đi phó bản nha, ta có thể tìm được không ít bí cảnh.”

Thái Vĩnh Long nhìn về phía Vương Bình, mặt mũi trản đầy nghiêm túc nói.

Vương Bình nhíu mày.

Rõ ràng, sau khi Thái Vĩnh Long nhìn thấy thực lực của hắn cũng không dám tiếp nhận một tiếng ca.

Có điều chuyện này cũng rất bình thường.

Hết chương 89.
Bình Luận (0)
Comment