“Cuối cùng chân tướng đã rõ, Cố Huyền có vấn đề. Lực lượng sau lưng bọn họ, cũng không mạnh là bao, thực sự là một chuyện vui. Nhưng, Cố Huyền, hắn rốt cuộc là thế nào, mặc dù nói, lần này ta hung hăng đánh chết hắn, là chuyện đáng vui mừng, nhưng nụ cười và lời nói của hắn thực sự có chút phần khiếp người.”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng chữ viết, nheo mắt.
Nếu Cố Huyền là kẻ chủ mưu sau màn, là chủ nhân của những bóng dáng hắc vụ này, hắn hình như không cần thiết vào trong bí cảnh này.
Rốt cuộc, đây là hành động có thể để lộ bản thân, bất kể một boss thận trọng nào, cũng sẽ không dễ dàng để lộ chính mình, đưa chính mình vào trong hiểm cảnh.
Hơn nữa tiếng cười như điên và lời nói của hắn thực sự khiến lòng người bất an, đây không giống phản ứng nên có của một boss trước khi chết.
Cố Huyền, cũng có hắc vụ, lẽ nào, hắn cũng chỉ là một thành viên của chiến sĩ hắc vụ, nhưng thân phận đặc biệt hơn một xíu so với hắc vụ khác tính cả trong Thời Không Đạo thể, cũng mạnh hơn một xíu, chỉ đến thế mà thôi?
“Nếu là như thế, vậy kẻ chủ mưu sau màn này cũng đáng sợ quá đi thôi, lại có thể lấy truyền nhân đương thời của Cố gia làm thuộc hạ? Điểm này, Cố gia có thể đáp ứng à? Nếu vậy, điều này lại sinh ra mâu thuẫn rất lớn với suy luận kẻ chủ mưu sau màn không mạnh của ngươi trước đó.”
Ánh mắt Vương Bình lấp loé không yên, trong lòng sinh ra càng nhiều nghi hoặc.
Nếu đối phương ngay cả Trường Sinh Cố gia cũng không để vào mắt, dám để thiếu chủ Cố gia làm thuộc hạ và quân cờ, vậy vì sao đối phương lại dùng phương thức này để giết hắn, trực tiếp ngang ngược tiêu diệt, thật sự hoàn toàn có thể giết chung cả Thiên Vũ Đại Đế.
“Giải quyết mấy nghi vấn, kết quả bí ẩn dường như càng lúc càng nhiều.”
Vương Bình lắc đầu, có hơi đau đầu.
“Lại nói, thiên kiêu vào bí cảnh lần này, chỉ có ta, Hoàng Âm, Hoàng Thanh còn sống, như thế này nếu ra ngoài, ta sẽ không bị xem là hung thủ đấy chứ.”
Vương Bình lại là nhớ tới vụ này, vẻ mặt nghiêm túc lên.
Đây cũng không phải chuyện không có khả năng. Vào bí cảnh, những người khác chết hết, chỉ có hắn và Hoàng Thanh Hoàng Âm còn sống, chuyện này quả thật đủ để chấn động cả thượng giới.
Rốt cuộc, thế lực cấp Đế và thế lực cấp Chuẩn Đế dính đến trong này thực sự quá nhiều, truyền nhân của bọn họ đột ngột bỏ mình, đủ khiến những thế lực này vì đó điên cuồng.
Vì vậy, cho dù hắn không có lỗi, cũng rất có thể bị nhằm vào.
“Thôi bỏ đi, đi một bước nhìn một bước, cùng lắm thì chết một lần, mô phỏng lại lần nữa là được.”
Vương Bình thở phào một hơi, sau khi khôi phục tâm trạng, bèn tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình ảo.
‘Tiếp đó, ngươi bắt đầu tính toán đồ vật đám thiên kiêu Cố Huyền tuôn ra. Không thể không nói, Cố Huyền không hổ là người của Trường Sinh Cố gia, thứ tốt trên người thật nhiều, có thể nói là giàu đến chảy mỡ.’
‘Mặc dù nói, thiên kiêu khác cũng có lai lịch bất phàm, thứ tốt tuôn ra cũng làm người hưng phấn, nhưng Cố Huyền lại tốt hơn người khác rất nhiều, Thần nguyên thượng phẩm vậy mà có đến bốn mươi triệu cân, Thần nguyên cực phẩm cũng có chừng triệu cân. Còn những bảo dược và đạo cụ trang bị thượng vàng hạ cám thì không cần nói nhiều, khiến người ta hoa cả mắt.’
‘Phải biết rằng, đồ Hắc Uyên Ma Tôn lúc trước cho ngươi, cũng chỉ có hai mươi triệu cân Thần nguyên thượng phẩm và năm trăm ngàn cân Thần nguyên cực phẩm thôi. Ngoài ra thứ tốt khác, cũng không có bao nhiêu.’
‘Hắc Uyên Ma Tôn, là Thiên Tôn, là loại Thiên Tôn đứng đầu có thể tranh phong với Thanh Trúc Đại Đế lúc ở Chí Tôn cảnh, tài sản của hắn lại không bằng một nửa của Cố Huyền, các loại kỳ trân dị bảo cũng không sánh được, chuyện này quả thật quá không hợp lẽ thường.’
‘Mặc dù nói, trong này cũng có thể có nguyên nhân là bản thân Hắc Uyên Ma Tôn tiêu hao rất nhiều tài nguyên, nhưng cũng làm Vương Bình vì đó thán phục. Ngươi cảm thấy, ngươi so với tên Cố Huyền này, đúng là quá nghèo. Rất nhiều thiên kiêu khác, đều không bằng ngươi, vậy thì kém càng xa hơn nữa.’
‘Lúc này, hai mắt Hoàng Thanh và Hoàng Âm đều toả sáng, nhìn chằm chằm những thứ tốt này, đều sắp chảy nước miếng. Mặc dù nói, bọn họ có một đống sư phụ Chuẩn Đế, nhưng sư phụ của bọn họ cũng chưa từng cho bọn họ nhiều thứ tốt như vậy. Mặc dù nói các loại đồ vật bảo mệnh đều có, nhưng nhiều’tiền’ như vậy, bọn họ đúng là chưa từng thấy, trực tiếp làm cho bọn họ trở thành tiểu tham tài.’
‘Đối với mấy thứ này, ngươi dọn sạch đồ vật dưới ánh mắt của hai người, sau khi phân loại nó, trực tiếp bỏ vào trong thế giới trữ vật của mình.’
‘Điều này, khiến cho Hoàng Thanh và Hoàng Âm có phần mắt thèm và luyến tiếc, chỉ có thể nuốt nước miếng, để bản thân đừng suy nghĩ nhiều. Rốt cuộc, đây là thành quả chiến đấu của cá nhân ngươi, bọn họ không chỉ không giúp được gì, trái lại còn được ngươi cứu, đừng nói chia tài nguyên, bọn họ nên nghĩ phải báo đáp ngươi thế nào.’
‘Tiếp đó, ngươi bắt đầu thảo luận với Hoàng Âm Hoàng Thanh vấn đề nên tiếp tục tìm kiếm từng bộ lạc người bản địa, sau khi cướp sạch sẽ rồi rời đi, hay trực tiếp rời khỏi bí cảnh này.’
‘Bí cảnh xuất hiện trên đại lục Thông Tiên, bình thường đều bị người ta thăm dò quy tắc trong đó, có nhiều chỗ khi thời gian đến, sẽ tự động đá người ra, có chỗ lại đến thời gian nhất định thì sẽ tự động đóng lại, một khi đóng lại, ngươi muốn ra ngoài, thì chỉ có thể đợi lúc mở ra vào lần kế.’
‘Nhưng, khi đó, có lẽ tu sĩ bị nhốt trong đó sớm đã chết rồi. Rốt cuộc, loại bí cảnh mười vạn năm mở ra một lần lại không hiếm thấy. Thời gian mười vạn năm, thực sự quá lâu.’
‘Mà bí cảnh này, bởi vì là bí cảnh chưa từng gặp, là bí cảnh đám người Cố Huyền dùng để bố cục, ngươi không xác định là loại tình huống nào, cũng hoặc là còn có loại tình huống thứ ba, vì vậy không thể ở lâu, nên sớm rời đi thì tốt hơn.’