Thân là phụ thân, cũng là sư tôn, Thiên Vũ Đại Đế không thể nghi ngờ là rất xuất chúng.
“Nhưng, đi rồi gặp chuyện ngoài ý muốn, cũng không biết là sống hay chết. Vì vậy, không thể để cho Thiên Vũ Đại Đế đi được.”
Vương Bình khẽ lắc đầu, tiếp tục chăm chú nhìn màn huỳnh quang.
‘Ngươi biết được tiền căn hậu quả, biểu cảm cũng nghiêm nghị, thần thái nghiêm tục nói cho Thiên Vũ Đại Đế một số chuyện. Ngươi có thủ đoạn biết trước tương lai, nếu Thiên Vũ Đại Đế đi, thì sẽ không rõ sống chết, ngày Tiên phủ mở ra cũng chưa từng trở về, hoàn toàn mất liên lạc.’
‘Ngươi vừa mới nói ra lời này, Thiên Vũ Đại Đế im lặng, xem như đã biết vì sao ngươi muốn hỏi hắn kế tiếp muốn đi đâu. Nhưng, hắn lâm vào suy nghĩ.’
‘Cuối cùng, Thiên Vũ Đại Đế vẫn lắc đầu, bày tỏ hắn phải đi. Vũ Đạo Y là nữ nhi hắn yêu thương nhất, cũng là tồn tại hắn gửi gắm kì vọng trước đây, hắn cần phải đi.’
‘Nghe thấy lời nói của Thiên Vũ Đại Đế, ngươi cười khổ một tiếng, biết mình không khuyên được. Hiện tại ngươi và Thiên Vũ Đại Đế cũng không có cảm tình sâu đậm gì, tuy rằng ngươi có cảm tình rất sâu đối với Thiên Vũ Đại Đế, vô cùng tôn kính, nhưng đối với Thiên Vũ Đại Đế, ngươi chỉ là một đệ tử thân truyền mới thu nhận mà thôi. Ý kiến của ngươi, không thể dao động ý chí của hắn.’
‘Thấy ngươi cười khổ, Thiên Vũ Đại Đế lắc đầu bày tỏ ngươi hãy yên tâm, hắn sẽ để lại át chủ bài đủ cho ngươi và Thái Nhất Đế cung, dù cho hắn xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không khiến ngươi chịu thiệt khi tranh phong cùng những thiên kiêu khác.’
‘Cuối cùng, ngươi chỉ có thể gật đầu, không thể thành công khuyên nhủ Thiên Vũ Đại Đế. Lúc này, ngươi chỉ có thể vứt chuyện này ra khỏi đầu, tiếp tục bế quan tu hành.’
‘Lúc này đây, ngươi chuẩn bị đi con đường khiêm tốn, cho đến khi Tiên phủ mở ra, xem xem có thể thay đổi một chút gì đó hay không.’
‘Từ khi quyết định đi theo con đường khiêm tốn ngươi lựa chọn bế quan tu luyện, ngay cả việc khiêu chiến Vũ Đạo Hồng cũng không làm.’
‘Có thể nói, đối với người ngoài, ngươi cũng chỉ là một Đế tử bình thường nhất của Thái Nhất Đế Cung mà thôi, chỉ có lão quái vật Thái Nhất Đế Cung mới biết được mức độ yêu nghiệt của ngươi, đủ để xử đẹp hết thảy nhân vật yêu nghiệt lúc bấy giờ, cũng là hi vọng của Thái Nhất Đế Cung bọn họ.’
‘Thời gian nháy mắt qua đi khoảng trăm năm, sau khi tu vi đã ổn định ngươi lựa chọn xuất quan, dẫn theo Lâm Thanh Hòa đi tới nơi truyền thừa của Thôn Tiên Ma Thể.’
‘Sau khi ngươi mang theo Lâm Thanh Hòa đến truyền thừa, thấy nơi này trông y như nghĩa trang lớn với hàng dài ngôi mộ nối tiếp nhau. Tình trạng này, cũng làm cho ngươi nhớ đến nơi kỳ quái trong Sinh Tử giới. Nhưng ngươi biết nơi này tuy rằng khá giống Sinh Tử giới, nhưng cũng không phải Sinh Tử giới, chỉ là hơi âm u nguy hiểm thôi.’
‘Mặc dù nơi này cũng được coi là một nơi nguy hiểm đối với người có tu vi từ Thánh cảnh trở xuống, nhưng đối với tu vi Thánh cảnh trở lên thì cũng không phải nguy hiểm quá lớn. Vì vậy thường xuyên sẽ có không ít cường giả tu vi Thánh cảnh trở lên đi vào nơi này để tìm kiếm cơ duyên, săn giết cương thi, thu hoạch tài nguyên tu hành.’
‘Ngươi và Lâm Thanh Hoa không chút do dự đi vào bên trong, bởi vì tu vi của ngươi đủ mạnh, hơn nữa có Phá Nguyên Thiên Nhãn trợ giúp, ngươi càn quét một đường mà không có gì có thể ngăn cản. Cuối cùng, các ngươi đi thẳng đến nơi sâu nhất, tìm tới một cái bia mộ.’
‘Sau khi Lâm Thanh Hòa nhỏ máu xuống bia mộ, bia mộ bắt đầu phát sáng, không gian vặn vẹo hút ngươi và Lâm Thanh Hòa vào trong đó. Trong lúc này, ngươi cũng thử phản kháng, nhưng phát hiện không có chút tác dụng nào.’
‘Nháy mắt tầm nhìn thay đổi, ngươi nhìn thấy một tòa cung điện tối đen như mực, ở phía trên cung điện có một nam tử không có hơi thở sự sống đang ngồi, chắc hẳn hắn đã chết từ rất lâu rồi.’
‘Tuy nhiên ngươi cũng không bất cẩn, cẩn thận lấy ra Đế khí, chuẩn bị tốt tinh thần để nghênh chiến bất cứ lúc nào. Ngươi rất rõ ràng, khả năng cao nam tử trước mắt chính là chủ nhân của nơi này, cũng là kẻ đã từng có được Thôn Tiên Ma Thể. Người như vậy, cho dù chết rồi chắc chắn cũng có thể lưu lại tàn linh, xác chết vùng dậy cũng không phải là chuyện không có khả năng xảy ra.’
‘Rốt cuộc, không cần phải là Thôn Tiên Ma Thể, dù là cường giả Hoàng cảnh ở hạ giới cũng có thể làm được chuyện này dễ dàng.’
‘Đúng như dự đoán, trong lúc ngươi đang đề phòng, nam tử này đột nhiên mở mắt ra, tròng mắt đỏ tươi nhìn Lâm Thanh Hòa một chút, rồi lại nhìn ngươi một chút. Hắn hơi ngoài ý muốn, bày tỏ không ngờ Thôn Tiên Ma Thể đời này cũng không tệ lắm, tới nhận truyền thừa còn mang thêm món điểm tâm nhỏ có thiên phú xuất chúng như thế cho hắn, có thể nói là rất có thành ý.’
‘Nghe vậy, sắc mặt Lâm Thanh Hoa biến đổi, hắn lập tức đứng trước mặt ngươi.’
‘Thấy vậy đồng tử ngươi cũng hơi co lại, ngươi bắt đầu kích hoạt Đế khí. Quả nhiên tên Thôn Tiên Ma Thể này không phải người hiền lành gì mà, muốn trực tiếp nuốt luôn ngươi. Nhưng sau đó ngươi bình tĩnh trở lại, suy cho cùng tên Thôn Tiên Ma Thể trước mắt này cũng chỉ là tàn linh còn sót lại, có lẽ sức mạnh để lại không ít nhưng trải qua thời gian làm hao mòn, có thể phát huy sức mạnh cấp Chuẩn Đế cũng đã rất tốt.’
‘Mà ngươi, không chỉ có Đế khí mà còn có hóa thân của Thiên Vũ Đại Đế, hai thứ này cộng lại chỉ có Đại Đế đích thân ra tay, hoặc sở hữu một loại kinh khủng đạo cụ và dị năng nào đó đến từ Chư Thiên mới có thể giết chết ngươi. Nếu không, dù là những Đại Đế phổ thông lớn tuổi kia, cũng khó mà giết chết ngươi.’
‘Ngươi không cần thiết phải lo sợ Thôn Tiên Ma Thể này nữa. Nghĩ vậy, ngươi cười lạnh một tiếng, ngươi cười lạnh một tiếng, hắn xem ngươi là điểm tâm, cũng không sợ vỡ răng sao.’