“Thì ra là vậy, đây cũng là hiệu ứng cánh bướm sao?”
Vương Bình nhìn đến đây, ánh mắt lóe lên.
Nếu không có gì bất ngờ, vì lúc trước hắn đánh chết Thánh Nhân của Sát Lục Nhạc Viên, sau đó Nhược Lan cũng không chạy tới từ tiểu vũ trụ.
Vì thế, Mạch Thượng Ly cũng không có cơ hội nhờ cậy Nhược Lan, vẫn lăn lộn ở Thái Nguyên Cổ Tinh như cũ, thậm chí về sau còn có khả năng biến thành tán tu.
Cuối cùng, Mạch Thượng Ly gặp Bạch Thiên Hồng, nhận ra Bạch Thiên Hồng là người Tử Linh giới, lại còn là con cháu của Đoạn Tội Hoàng Giả, vì thế hắn giả làm tiền bối, có quan hệ với Đoạn Tội Hoàng Giả, đã từng cùng kề vai chiến đấu chống lại Huyết Ma giới, ở chung và Bạch Thiên Hồng rất tốt, nhận được sự tôn trọng của Bạch Thiên Hồng.
Về phần mấy lần nguy cơ sinh tử như lời Bạch Thiên Hồng kia, không biết có phải Mạch Thượng Ly tự biên tự diễn không.
Vương Bình cảm thấy, khả năng tự biên tự diễn vẫn có, dù sao Mạch Thượng Ly cũng chính là một tên lòng dạ độc ác, tâm cơ thâm trầm, thật sự để hắn liều mạng cứu Bạch Thiên Hồng là chuyện không có khả năng.
Thậm chí, hắn không hố chết Bạch Thiên Hồng đã là tốt rồi.
“Đúng rồi, tên nhãi này nhìn ra được Bạch Thiên Hồng có Thiên Đế kinh ta giao cho Diệp Tiểu Phàm và Bạch Thiên Hồng. Nói cách khác, ngay từ đầu tên nhãi này đã mưu tính những thứ kia, xử lý tốt quan hệ với Bạch Thiên Hồng, sau đó chính là cọ ké Đế kinh của Bạch Thiên Hồng và mượn quan hệ này gia nhập Đạo cung.”
“Khả năng cọ ké Đế kinh, hắn hẳn là biết rất khó thực hiện. Dù sao thứ đồ chơi Đế kinh này có kèm theo phương pháp bảo hiểm, trừ khi học từ người thật sự sẵn lòng dạy, nếu không thì người khác không có biện pháp cưỡng ép soát hồn tu luyện, sẽ bị cắn trả. Mà Bạch Thiên Hồng, đương nhiễn cũng không ngu đến mức dạy Thiên Đế kinh cho Mạch Thượng Ly.”
“Vậy nên, mục đích ngay từ đầu của hắn chính là để gia nhập Đạo cung, nhờ đó tự phong. Chỉ có Đạo cung, mới có hoàn cảnh tự phong an toàn nhất. Có Đế khi trấn nhiếp, cộng thêm còn có uy thế mô phỏng theo Vương Bình để lại, có thể nói là nơi an toàn nhất tại Thái Nguyên Cổ Tinh trong phạm vi ngân hà Cổ Tinh.”
Mắt Vương Bình lộ ra ánh sáng, nháy mắt đã phân tích ra được tâm tư của Mạch Thượng Ly.
Tên nhãi này, cũng coi như là một nhân tài, có thể từ Tử Linh giới phi thăng tới bước này, người bình thường thật sự không bì được.
Dù sao, ngay cả đứa con số mệnh gian lận như Diệp Thần dọc đường đi còn va chạm sứt đầu mẻ trán với hắn, chứ nói gì tới người phi thăng bình thường.
“Tiếp theo, đến phiên Bạch Thiên Hồng và Mạch Thượng Ly gặp Quỷ dị, nhận được thể chất đặc biệt và tu vi nhỉ. Cũng không biết, bọn họ gặp được ở đâu.”
Ánh mắt Vương Bình lóe lên, thu liễm tâm tư, tiếp tục chăm chú nhìn màn hình.
‘Cuối cùng, Bạch Thiên Hồng do dự một hồi, vẫn lựa chọn đi Đạo cung trước, tìm chỗ dựa ở đó. Vì nguyên nhân Bạch Thiên Hồng tu luyện Đạo Thiên Đế kinh, trải qua kiểm tra của Đạo cung, cung chủ Đạo cung phát hiện Bạch Thiên Hồng có thể có quan hệ với ngươi, nên nhận hai người bọn họ vào.’
‘Vì vậy, hai người thành công mượn tài nguyên của Đạo cung tiến hành tự phong, thành công đợi đến thời đại Hoàng Kim.’
‘Sau khi đợi được đến thời đại Hoàng Kim, hai người dự định bôn ba một đường, lưu lạc trên thượng giới, tìm kiếm cơ duyên. Trên đường, hai người gặp phải nguy hiểm không thể tưởng tượng được. Chẳng qua, bọn họ lại may mắn gặp được một cô gái tự xưng là Lâm Thanh Hòa. Vì Bạch Thiên Hồng tu luyện Đạo Thiên Đế kinh, Lâm Thanh Hòa vẫn hơi thiện cảm với Bạch Thiên Hồng. Nên, Lâm Thanh Hòa cứu bọn họ.’
‘Cuối cùng, hai người tiếp tục lưu lạc, trên một Cổ Tinh nào đó gặp được một hồi cơ duyên, mới có thành tựu như ngày hôm nay. Nghe câu trả lời của hai người, Diệp Tiểu Phàm cũng không nhịn được cảm thán vận may của hai người.’
‘Sau đó, Diệp Tiểu Phàm lại lần nữa hỏi Bạch Thiên Hồng đã gặp được cơ duyên gì. Đối với câu hỏi này, Bạch Thiên Hồng hơi do dự, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng, cười khổ bày tỏ không thể nói.’
‘Diệp Tiểu Phàm cũng không ngoài ý muốn với kết quả này, lại hỏi thăm lần nữa, ngỏ ý Bạch Thiên Hồng gặp được cơ duyên ở đâu. Đối với vấn đề này, Bạch Thiên Hồng chần chờ hồi lâu, cuối cùng vẫn tiết lộ một chút, đó chính là Lôi Nguyên Cổ Tinh.’
‘Theo những chữ Bạch Thiên Hồng nói ra, Diệp Tiểu Phàm rơi vào trầm tư. Cũng vào thời điểm Diệp Tiểu Phàm suy nghĩ, Bạch Thiên Hồng lựa chọn cáo từ, mà Diệp Tiểu Phàm cũng đem nội dung cuộc trò chuyện nói cho ngươi.’
“Vậy mà còn dính líu tới Lâm Thanh Hòa, thật sự là duyên phận, kỳ diệu không tả được.”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, vẻ mặt hơi kỳ quái.
Không có gì bất ngờ xảy ra, lý do hai người có thể xuất hiện trong mô phỏng lần này, cũng là vì Lâm Thanh Hòa rời khỏi đội ngũ, rời khỏi Thái Nhất Đế cung, lại một lần nữa trở thành tán tu.
Nếu không nhờ Lâm Thanh Hòa ngoài ý muốn cứu hai người, kết cục của hai người trong mô phỏng đều là chết.
Không chết trong tai họa Hắc Ám, cũng chết trên đường lưu lạc tại thượng giới.
Không có biện pháp, hai người thật sự là quá yếu.
Đương nhiên, Mạch Thượng Ly có chết hay không, Vương Bình lại không thèm để ý, còn Bạch Thiên Hồng, chết thì hơi đáng tiếc.
“Trước kia, ta cũng không để mắt đến Bạch Thiên Hồng, mặc dù cho một chút tài nguyên, để hắn tại hạ giới tu luyện cho tốt, nhưng lại quên mất sớm muộn gì hắn cũng phi thăng. Trong mô phỏng trước kia, kết cục phi thăng của hắn chắc chắn là cái chết.”
Vương Bình lắc đầu, nói thầm một tiếng, vì Bạch Thiên Hồng mặc niệm một chút.
Đương nhiên, đây là mô phỏng, hắn không đặc biệt để ý là được rồi.
Nếu thật sự như thế, hắn nhất định sẽ không để loại chuyện này xảy ra.
Chẳng qua, lần mô phỏng lần này, cũng coi như giúp hắn ngộ ra, còn phải chú ý tới sự phát triển của một số người trong thực tế.
Ví dụ như, thời điểm mà người Xích thôn biến mất, khoảng cách cũng càng ngày càng gần.