“Thế nhưng ta nghe nói là tông chủ ra tay trước, suýt chút nữa giết chết ông lão kia, ngăn cản ông lão đó báo thù. Lập trường Kiếm Linh tông chúng ta là trung lập, tông quy có ghi không cho phép tham gia vào tranh chấp của thế lực khác, như vậy thì là tông chủ làm trái môn quy rồi.”
Vương Bình lắc đầu nói.
“Vương trưởng lão, ngươi có ý gì? chẳng lẽ muốn nói đỡ thay cho Xích gia sao?”
Thái Thượng nhị trưởng lão quát lớn.
“Ta chỉ ăn ngay nói thật thôi.”
Vương Bình bình tĩnh nói.
“Vương trưởng lão, ý của ngươi là, không tán thành dùng lực lượng của cả tông tiến công Hắc Phong sâm lâm?”
Ánh mắt Thái Thượng đại trưởng lão lấp lóe, mở miệng nói.
“Trước không nói đến vấn đề ân oán đúng sai, chỉ duy hành động dùng lực lượng cả tông đánh vào Hắc Phong sâm lâm đã không phải là hành động sáng suốt. Dù sao, ở Hắc Phong sâm lâm có đông đảo yêu thú mạnh mẽ, đánh vào Hắc Phong sâm lâm, ra tay với Song Vĩ Xà Hổ có thể khiến yêu thú cấp cao phẫn nộ. Đến lúc đó, Kiếm Linh tông có thể sẽ thương vong thảm trọng. Kiếm Linh tông nguyên khí đại thương, địa vị ở Đại Hạ có khả năng sẽ bị lung lay. Chớ nói chi là có quá nhiều cường giả xâm nhập Hắc Phong sâm lâm, cũng có thể gây nên thú triều, tác động đến trăm ngàn vạn người. “
Vương Bình liếc nhìn đám người, chậm rãi mở miệng.
“Vương Bình nói rất có lý.”
Thái Thượng đại trưởng lão gật đầu nhẹ.
Kiếm Linh tông, tính cả Vương Bình mới gia nhập cũng mới chỉ có mười hai vị cường giả Linh Nguyên cảnh.
Chết một Trương Nguyên, chỉ còn lại mười một vị.
Trong đó có một vị, cũng chính là vị luyện đan sư tứ phẩm ngoài Vương Bình ra, đã lâu không ở tông môn, cũng không biết là sống hay đã chết.
Nếu đánh vào Hắc Phong sâm lâm, lại tổn thất mấy vị cường giả Linh Nguyên cảnh vậy thì thật sự là trọng thương nguyên khí.
Dù sao, nơi như Hắc Phong sâm lâm cũng không phải là nơi cường giả nhân loại có thể tùy ý giương oai.
Đi xuyên qua Yêu Thú sâm lâm của tam quốc, nơi sâu nhất của Hắc Phong sâm lâm không chỉ có một yêu thú sức chiến đấu Linh Nguyên cảnh đại viên mãn.
Cộng thêm những yêu thú thất giai, bát giai khác, xâm nhập Hắc Phong sâm lâm quá nguy hiểm.
Mặc dù nói, hắn dựa vào tu vi Linh Nguyên cảnh tầng chín, dùng ra Thanh Linh Kiếm, có thể đối đầu với cường giả Linh Nguyên cảnh đại viên mãn, thậm chí có thể chém chết người đó, nhưng đây cũng chỉ là tình huống một chọi một, một khi thu hút những yêu thú khác thì rất nguy hiểm.
Chớ nói chi là, hiện tại tất cả thế lực đều đang dòm ngó, một khi bọn họ dốc toàn bộ lực lượng, thậm chí mang đi linh khí, một số thế lực chỉ e đều sẽ có ý đồ xấu.
Đến lúc đó, Kiếm Linh tông sẽ gặp nguy hiểm.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này đều được đặt trên tình huống Song Vĩ Xà Hổ co đầu rút cổ tại nơi sâu nhất trong Hắc Phong sâm lâm.
Nếu ở khu vực sâu bên trong, ngược lại bọn họ cũng đi được.
“Đại trưởng lão, ý của ngươi là bỏ qua như vậy sao?”
Mặt mũi Thái Thượng nhị trưởng lão tràn đầy phẫn nộ.
“Tông chủ Kiếm Linh tông bị đánh chết, nếu cứ để như vậy thì người trong thiên hạ sẽ nhìn Kiếm Linh tông chúng ta như thế nào. Đến lúc đó, chỉ sợ mấy con chó mèo gì đó cũng có thể cưỡi lên đầu lên cổ chúng ta!”
Sau khi Thái Thượng nhị trưởng lão mở miệng, lại có bốn vị Thái Thượng trưởng lão khác phụ họa.
Trong đó có ba vị là theo phe của Thái Thượng nhị trưởng lão.
“Ta sẽ xâm nhập vào Hắc Phong sâm lâm đánh chết một vài yêu thú thất giai. Không nhất định sẽ đánh chết Song Vĩ Xà Hổ, nhưng mặt ngoài nhất định phải làm.”
Thái Thượng đại trưởng lão liếc nhìn đám người Thái Thượng nhị trưởng lão, bình tĩnh mở miệng.
“Muốn báo thù thật sự thì đợi đến khi có đủ lực lượng rồi lại nói sau.”
“Nói cho cùng, lần này là Trương Nguyên làm trái quy củ của tông môn khiến chúng ta tiến thoái lưỡng nan. Những năm này, phe phái các ngươi liên hệ mật thiết với bên ngoài, khiến Kiếm Linh tông chúng ta cũng có hơi khó mà giữ được lập trường trung lập. Nhớ kỹ, từ này về sau ta không hi vọng có chuyện như vậy phát sinh nữa, nếu không ta cũng không ngại quét sạch nội bộ Đại Hạ trước đâu.”
Dừng một chút, Thái Thượng đại trưởng lão quét mắt qua đám người Thái Thượng nhị trưởng lão, mặt đầy lạnh lùng nói.
Sở dĩ Kiếm Linh tông đã từng cao cao tại thượng, địa vị siêu nhiên, lại đông đảo cường giả, có thể trở thành tông môn ngàn năm, nguyên nhân không chỉ là vấn đề nội tình mà còn là lập trường trung lập.
Mà bây giờ Kiếm Linh tông lại có hơi mục nát. Người một phái của Thái Thượng nhị trưởng lão bây giờ lại tinh thông nội đấu, tranh giành phe phái, càng có liên hệ khá sâu với thế lực bên ngoài, dẫn đến tập tục của toàn bộ Kiếm Linh tông có hơi biến chất.
Cho nên, nhân tài Kiếm Linh tông luân lạc tới quẫn cảnh chỉ có khoảng mười vị cường giả Linh Nguyên cảnh.
Đổi lại là hai trăm năm trước, Kiếm Linh tông há lại heo hút như thế.
Mặc dù Kiếm Linh tông lúc đó so ra cũng kém trong quá khứ nhưng cũng có được mười hai vị cường giả Linh Nguyên cảnh.
“Ngươi!” Thấy Thái Thượng đại trưởng lão cảnh cáo mình, Thái Thượng nhị trưởng lão tức giận, nhưng sau khi hắn cảm nhận được khí tức của Thái Thượng đại trưởng lão kia mạnh hơn khí tức của hắn thì chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi: “Nếu ngươi đã không muốn đến chỗ sâu trong Hắc Phong sâm lâm tìm người báo thù thì lão phu tự đi.”
Thấy Thái Thượng nhị trưởng lão rời đi, ba vị Thái Thượng trưởng lão khác thuộc phe hắn cũng theo sát phía sau, rời khỏi đại điện với sắc mặt âm trầm.
“Àiii.” Nhìn bóng lưng bốn người rời đi, Thái Thượng đại trưởng lão thở dài một hơi thật sâu.
Trước kia, hắn cũng không chèn ép người phe phái của Thái Thượng nhị trưởng lão.
Dù sao, bây giờ cường giả Linh Nguyên cảnh của Kiếm Linh tông quá ít.
Chỉ ít người trong một phái của nhị trưởng lão kia có năm vị cường giả Linh Nguyên cảnh, nếu chèn ép bọn họ toàn bộ Kiếm Linh tông sẽ bị lộn xộn, sợ là sẽ thành họa diệt môn.