‘Lời nói của Ám Thời Đế Quân làm ngươi cau mày. Ý tứ lời nói rất rõ ràng, Ám Thời Đế Quân so sánh bản thân mình là con cá có một chút xíu bản lĩnh, dốc toàn bộ sức lực mới có thể nhảy ra khỏi mặt nước, thấy được ít chân tướng.’
‘Tuy nhiên, rốt cuộc Ám Thời Đế Quân đã từng trải qua những gì, tại sao thái độ với hắn lại đặc biệt như thế, thật đúng là thích đánh đố người khác.’
‘Sau khi trầm tư, ngươi dứt khoát hỏi thăm, hy vọng Ám Thời Đế Quân có thể giải thích cho ngươi.’
‘Ảo ảnh của Ám Thời Đế Quân lặng im, đôi mắt biến thành màu xám tro, tựa như tro bụi của thời gian lưu lại, tang thương và cô độc. Cuối cùng hắn vẫn nói với ngươi một số chuyện.’
‘Khi hắn ở thời điểm đỉnh phong, hắn muốn nghịch thế thành Tiên. Đáng tiếc cuối cùng chuyện không theo ý người, hắn thất bại. Điều này khiến hắn bị thương nặng, tĩnh dưỡng rất nhiều năm cũng rất khó để khôi phục.’
‘Cuối cùng, hắn chịu đựng tới lúc già. Ám Thời Đế Quân khi về già khinh thường rơi vào Hắc Ám Chi Nguyên, cũng không cam lòng tọa hóa như vậy. Vì thế hắn đã quyết định.’
‘Hắn muốn dùng hết tất cả, nhìn tới tận cùng tương lai, muốn biết chân tướng của việc không thể thành Tiên rốt cuộc là gì. Cho dù làm như thế sẽ khiến hắn hoàn toàn ngã xuống, nhưng hắn vẫn phải làm, chính vì cầu đạo, cũng là vì hậu thế mà mở một con đường.’
‘Cuối cùng Ám Thời Đế Quân thiêu đốt căn nguyên của mình, dùng đại thần thông tự nghĩ ra thấy được một vài hình ảnh từ cổ chí kim cho tới tương lai.’
‘Tuy nhiên, hắn vẫn không thể nào biết nguyên nhân tại sao con đường đến Tiên Vực bị đóng lại, chỉ là đối mặt với một sinh linh xuyên qua thời không một lần mà thôi. Sắc mặt sinh linh trấn thủ ở con đường đến Tiên Vực kia vô cùng mệt mỏi, ánh mắt tang thương, thậm chí là chết lặng, hình như đã trải qua kiếp nạn khó có thể tưởng tượng.’
‘Sinh linh kia chắc chắn là Tiên, rất có thể là Tiên của Tiên vực. Tuy nhiên Ám Thời Đế Quân không hiểu rõ tại sao sinh linh kia lại mỏi mệt như thế, cũng không hiểu vì sao hắn lại trấn thủ trong con đường đến Tiên Vực, dường như hắn cố ý phong bế con đường đến Tiên Vực.’
‘Chính vào thời khắc Ám Thời Đế Quân rung động và không thể nào giải thích được, sinh linh kia thở dài một tiếng, phất tay liền đánh Ám Thời Đế Quân quay về thời điểm hiện tại, không để cho hắn tiếp tục tìm quá khứ.’
‘Sau khi Ám Thời Đế Quân im lặng, vào giây phút cuối cùng lại muốn xem tương lai sẽ phát sinh chuyện gì, Tiên vực có được mở ra hay không.’
‘Tuy nhiên rốt cuộc hắn vẫn không thể chứng kiến hình ảnh Tiên vực được mở ra nhưng hắn thấy được ngươi.’
‘Nói tới đây, ảo ảnh Ám Thời Đế Quân ngừng lại, ánh mắt thâm thúy nhìn ngươi. Cuối cùng hắn thở dài yếu ớt, tỏ ý Ám Thời Đế tộc phiền ngươi chiếu cố rồi. Nói xong những lời này, ảo ảnh Ám Thời Đế Quân biến mất.’
‘Chuyện này làm ngươi lấy lại tinh thần, không nói gì. Ảo ảnh của Ám Thời Đế Quân thật thích đánh đố người ta. Nói chuyện nói một nửa, cũng không sợ bị người đánh chết à.’
‘Nhưng ngươi chợt nhớ lại, Ám Thời Đế Quân đã chết rồi, không khỏi lắc đầu, không muốn so đo với hắn làm gì.’
Tuy nhiên lời nói của Ám Thời Đế Quân vẫn làm lòng ngươi ngứa ngáy như trước. Ngươi không hiểu trong tương lai mà Ám Thời Đế Quân nhìn thấy, ngươi sắm vai nhân vật gì, tương lai mà hắn thấy là tuyến nào.’
‘Hơn nữa vị Tiên ở trong con đường đến Tiên Vực kia đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại mệt mỏi và chết lặng đến thế. Nên biết rằng đây là tồn tại kinh khủng cách thời không phát hiện ra Ám Thời Đế Quân rồi xua đuổi. Tồn tại bậc này ở trong Tiên cũng tuyệt đối là tồn tại vô cùng mạnh.’
‘Sau đó ngươi lại nghĩ tới một việc. Nếu vị Tiên kia mạnh đến thế, vậy có lẽ hắn biết Thượng giới đã xảy ra chuyện gì. Tuy nhiên, ở trong tương lai, hắn không ra tay bảo vệ Thượng giới. Chuyện này chứng tỏ hắn không thèm để ý đến việc vị diện dưới phụ thuộc Tiên Vực sẽ biến thành dạng gì, cũng không thèm để ý đến việc có Tiên sinh ra hay không.’
‘Hay là nói hắn không thể thoát thân, không thể rời khỏi con đường đến Tiên Vực, thậm chí còn không cách nào lộ ra thần thông ở Hạ giới, chỉ có thể lặng im chứng kiến tất cả. Như vậy, nếu sau khi các chủ Cửu Tinh các thành Tiên, hắn mạnh mẽ xông vào con đường đến Tiên Vực, muốn tiến vào Tiên vực, liệu hai người có chiến đấu với nhau hay không, người bảo vệ Tiên vực có thể đánh bại các chủ Cửu Tinh các hay không?’
‘Trong đầu ngươi xuất hiện vô vàn suy đoán, rất tò mò chuyện gì sẽ phát sinh trong tương lai.’
‘Cuối cùng, ngươi lắc đầu, đè nén những tâm tư này xuống, rời khỏi Thời Gian Cổ lộ. Sau đó, ngươi bắt đầu nói chuyện tài nguyên với Ám Thời Đế tộc, muốn biết Ám Thời Đế tộc có thể cung cấp cho ngươi bao nhiêu tài nguyên.’
‘Thấy ngươi nói đến chuyện này, Đại trưởng lão Ám Thời Đế tộc tỏ ý nếu ngươi muốn, tất cả Ám Thời Đế tộc ngươi đều có thể lấy đi. Chẳng qua Ám Thời Đế tộc bọn họ lánh đời đã lâu, tài nguyên có thể lấy ra cũng không nhiều, Thần nguyên cực phẩm chỉ có năm nghìn vạn cân, còn về bảo dược gì đó cũng không có được bao nhiêu.’
‘Nghe câu trả lời, ngươi cảm thấy cũng hết cách, không ngờ Ám Thời Đế tộc chỉ có vẻn vẹn năm nghìn vạn cân Thần nguyên cực phẩm. Tuy nhiên ngươi cũng hiểu Ám Thời Đế tộc. Suy cho cùng bọn họ vẫn luôn lánh đời, rất ít khi ra ngoài, bên trong tộc mình cũng cần tu hành. Nhiều năm như vậy đều dựa vào việc khống chế nhân số trong tộc mới có thể chống đỡ tới ngày hôm nay, có thể lấy ra năm nghìn vạn cân Thần nguyên cực phẩm đã là không tệ rồi, ngươi không thể cưỡng cầu.’
“Năm nghìn vạn cân, mặc dù thoạt nhìn có thể cho ta mười lần mô phỏng, nhưng một khi ta đột phá cấp Chí Thiên Chí Tôn, mô phỏng sẽ tiêu hao gấp đôi, đoán chừng khó có thể đủ cho mấy lần mô phỏng.”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, cau mày, thầm nghĩ.