“Sư tôn, là ngươi sao?”
Giang Khuynh Nguyệt ngồi ở đó, đôi mắt đẹp lấp lánh.
“Sư tôn, là ngươi biết ta muốn tấn công Đế quốc Thánh Tâm nên ngăn cản ta sao?”
Giang Khuynh Nguyệt thì thào thự nói.
Nếu không? Tà Đế, lại ngăn chặn nàng tấn công Đế quốc Thánh Tâm, là sư tôn?
Giang Khuynh Nguyệt mắt đẹp lưu chuyển, không biết là đang nghĩ gì.
Bên kia...
“Làm xong chưa?”
Diệp Thiên Dật nhìn thấy Phượng Dao đi đến hỏi.
“Ừm.”
Phượng Dao gật đầu.
“Thật ngoan.”
Diệp Thiên Dật cười ôm lấy eo nàng.
“Ngươi có buông tay hay không?”
Nàng lạnh lùng nói một câu.
“Không buông.”
“Vậy chặt đứt đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật quyết đoán buông tay ra.
“Thật là, con gái mấy người, thật sự là động vật cố tình gây sự.”
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ lắc đầu.
“Đa tạ.”
Hàn Nhã Nhi nhìn Diệp Thiên Dật sau đó lại nhìn về phía Phượng Dao nói một câu.
Không sai, đương nhiên Đế quốc Thiên Khải các thế lực lớn là Phượng Dao liên lạc, cũng không nói cái gì, chính là nói Đế quốc Thánh Tâm bây giờ là bạn của Đế quốc Thiên Phượng, câu nói này là đủ rồi, bọn họ đều là một đám lão hồ ly, rất lợi hại, bọn họ làm sao có thể không biết, đây là đang uy hiếp bọn họ, nếu ngươi dám động, vậy chính là phải cẩn thận Tà Đế một chút, vậy trận tiếp theo chính là phải cẩn thận trở thành giống như Hoàng Thiên Các, Bích Hải Điện.
Hàn Nhã Nhi cũng là thở phào một hơi.
Nếu như chỉ có m Nguyệt tông, chỉ cần chính mình không phạm phải phải sai lầm to lớn nào, vậy tuyệt đối không có khả năng xảy ra vấn đề gì.
“Ngươi muốn cảm ơn thì cảm ơn Diệp Thiên Dật đi.”
Phượng Dao nhàn nhạt nói một câu.
“Đa tạ.”
Hàn Nhã Nhi nhìn Diệp Thiên Dật.
“Haizz, nếu như ta là ngươi, làm sao có thể chỉ nói một câu cảm ơn, giúp nhiều việc lớn như vậy? Cứu mạng ngươi, có thể còn có mạng em gái của ngươi, còn có toàn bộ Đế quốc Thánh Tâm, thế mà chỉ nói cảm ơn?”
Phượng Dao ngồi xuống lắc đầu.
“Ngươi muốn cái gì ta đều sẽ đưa.”
Hàn Nhã Nhi mắt đẹp nhìn Diệp Thiên Dật nói.
“Người ta là Tà Đế, người ta thiếu cái gì?”
Phượng Dao nói.
Hàn Nhã Nhi: “....”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta cảm thấy cũng phải, ta cũng không thiếu cái gì.”
“Haizz..... không cho được người ta đồ, ân tình này ngươi làm sao trả đây? Nếu là ta, ân tình lớn như vậy, bản đế không có cách nào hoàn lại, vậy bản đế tình nguyện lấy thân báo đáp, dù sao ân tình này quá lớn rồi.”
Phượng Dao thở dài một hơi nói.
Hàn Nhã Nhi: ???
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ, tốt lắm tốt lắm!
Mà Phượng Dao cũng không phải là vì giúp Diệp Thiên Dật theo đuổi Hàn Nhã Nhi, nàng chỉ là vì vấn đề thể diện của mình!
Ngươi xem, nàng là người phụ nữ của Diệp Thiên Dật, ừm, có lẽ là thế đi? Dù sao đều làm chuyện chồng vợ rồi mà, tuy rằng nàng không muốn thừa nhận, nhưng nàng chính là rất không thoải mái có thể làm sao?
Dễ làm thôi, Hàn Nhã Nhi này cũng là Nữ hoàng nha, còn là đối thủ cạnh tranh của nàng, chính mình và Diệp Thiên Dật có nảy sinh chuyện kia rồi, đó là chuyện không thể nghịch chuyển, nhưng nếu như Hàn Nhã Nhi cũng thành thì sao? Vậy Hàn Nhã Nhi sẽ không có tư cách cười nhạo Phượng Dao nàng rồi.
“Ừm, ta cảm thấy Nữ hoàng Thiên Phượng nói có lí.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Đúng không, vậy ý của Nữ hoàng Thánh Tâm ngươi thì sao?”
Hàn Nhã Nhi: “…….”
Thấy Hàn Nhã Nhi không có phản ứng, Phượng Dao âm thầm líu lưỡi: “Không phải chứ không phải chứ? Đường đường là Nữ hoàng Thánh Tâm của Đế quốc Thánh Tâm không phải sẽ không đồng ý báo đáp ân nhân của mình chứ? Không phải chứ, sẽ không vô sỉ như vậy đi?”
Hàn Nhã Nhi: ???
Không phải……. cho dù như thế nào đi chăng nữa, cũng phải là nàng đơn độc nói chuyện với Diệp Thiên Dật, nàng cũng không thể nào ở trước mặt Phượng Dao lại…
“Thời gian không còn sớm nữa, bản đế đi nghỉ trước, ngày mai sáng sớm liền quay về Đế quốc Thánh Tâm đi.”
Hàn Nhã Nhi nói xong đứng dậy, ưu nhã cao quý mà rời đi.
“Xem ra người này có khả năng đắc thủ nha.”
Phượng Dao khóe miệng mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật.
“Đắc thủ phát lì xì cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Hừ, nghe nàng nói ngươi phải quay về?”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Tùy ngươi thôi, tốt nhất vĩnh viễn đừng quay lại Đế quốc Thiên Phượng này của bản đế.”
Phượng Dao nói một câu sau đó rời đi.
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai.
Không đến?
Không đến vậy ngươi liền đi Đế quốc Thánh Tâm đi, đi đến trên giường Hàn Nhã Nhi, ân, cùng nhau.
Cái gì? Cùng nhau làm gì?
Lật bài nha.
……
Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Nhã Nhi đã đứng ở hậu hoa viên đợi Diệp Thiên Dật, Thi Gia Nhất và tiểu Anh Vũ đứng bên cạnh nàng, là tối hôm qua Diệp Thiên Dật gửi tin nhắn cho các nàng gọi các nàng tới.
Diệp Thiên Dật ngáp đi ra từ trong phòng Phượng Dao.
Phượng Dao lười biếng duỗi cái eo mệt mỏi, cũng không đi ra, nhìn thoáng qua bóng lưng Diệp Thiên Dật rồi ngủ tiếp.
Mệt chết đi được.
“Chủ nhân papa….”
Tiểu Anh Vũ nhìn thấy Diệp Thiên Dật, sau đó vui vẻ mà chạy về phía Diệp Thiên Dật nhào vào lòng Diệp Thiên Dật.
Hàn Nhã Nhi: ???
Hàn Nhã Nhi bên cạnh ngây ngẩn cả người.
Cái gì? Chủ nhân baba?
Người này sao lại có loại ham mê biến thái này?
Thi Gia Nhất cả người đều không tốt.
Tên Diệp Thiên Dật này, quả nhiên là người thu hoạch Nữ hoàng.
Nữ hoàng Cửu Thiên của đại lục Thiên Lam Thường Hi, đến bên này, hắn có vẻ như quan hệ với Nữ hoàng Thánh Tâm và Nữ hoàng Thiên Phượng đều không bình thường, thật sự phục luôn.
Có điều quan hệ không bình thường với Diệp Thiên Dật, nàng cũng là không có quá nhiều kiêng kị, chính là giống với bạn bè?
Thi Gia Nhất cười nói với Hàn Nhã Nhi: “Hắn chỉ là xem Tiểu Anh Vũ giống như là em gái của mình, về phần Tiểu Anh Vũ xinh đẹp như vậy sau này lớn lên người này có ăn luôn hay không, vậy có lẽ không cần hoài nghi, là việc chắc chắn.”
“Ngươi và hắn quen biết rất lâu rồi?”
Hàn Nhã Nhi nhìn thoáng qua Thi Gia Nhất hỏi.
“Ừm, khi bản tiên nữ vừa mới quen biết hắn hình như mới là Minh Khiếu cảnh, Luyện Thể cảnh gì đó.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Vậy khá là lâu rồi.”
“Thực ra cũng không lâu, một năm?”
“Một năm? Hắn từ Minh Khiếu cảnh tăng lên Thiên Đạo cảnh?”
Hàn Nhã Nhi kinh ngạc một lúc.
“Đúng vậy, nhưng ta còn chưa từng thấy hắn tu luyện.”
“Các ngươi là từ hạ vị diện đến, đúng không?”
Thi Gia Nhất gật đầu: “Ừm, rất nhiều bạn bè đều đến, nhưng sau khi chúng ta đến nơi này toàn bộ đều phân tán rồi, dường như là tùy theo đến mỗi một nơi khác nhau, có điều hắn đã tìm được rất nhiều người rồi, đều là những cô gái xinh đẹp.”
“Hắn quả thật rất đẹp trai, có điều phụ nữ của hắn rất nhiều?”
“Phải nói thật sao?”
“Ừm.”
Thi Gia Nhất cười nói: “Chính là theo những gì ta biết có thể không dưới mười người rồi.”
“Vậy có lẽ phải tăng gấp đôi.”
Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt nói.
“Có lẽ.”
Thi Gia Nhất cười cười.
“Nữ hoàng bệ hạ cũng phải sao?”
Thi Gia Nhất sau đó nhìn về phía Hàn Nhã Nhi.
“Không phải.”
Hàn Nhã Nhi thản nhiên lắc đầu nói.
“Ta nói mà, làm gì mà dễ dàng như thế.”
“Ngươi hiểu hắn sao?” Hàn Nhã Nhi hỏi.
“Coi như là thế đi, cho dù ta quen biết hắn khá lâu rồi, thế nhưng lại cảm thấy…. Ta không hiểu hắn.”
Thi Gia Nhất lắc đầu nói.
“Quay về Đế quốc Thanh Tâm thì tu luyện cùng hắn đi, tuy rằng nơi này chỉ là Bát Hoang, nhưng Trận chiến chư thiên của Bát Hoang cũng tuyệt không đơn giản.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Ừm.”
Thi Gia Nhất gật đầu .
Diệp Thiên Dật dẫn tiểu Anh Vũ đi qua.
“Chúng ta quay về thôi!”
“Ừm, quay về!”
Một con yêu thú giống như phượng hoàng bay đến bên cạnh bọn họ, sau đó bọn họ bước lên, hướng về chân trời bay đi như tên bắn.