Không phải chứ, Diệp Thiên Dật không quá hiểu được!
Chiến cá nhân, mười người cùng chiến đấu sống một người, người sống được một điểm, đoàn đội chiến, bốn đội ngũ cùng chiến đấu chọn ra một đội ngũ còn sống, cái khác trên cơ bản chính là đội ngũ của ngươi muốn thắng, kia cũng có thể giết chết đối thủ không chút kiêng kỵ!
Liền nói cái tỉ lệ sống sót này đi, quá thấp! Thế thì vì sao lại phải tham gia?
Sau đó Hàn Nhã Nhi sau đó nói: "Bởi vì đấu trường tử vong có toàn bộ tài nguyên khoa trương nhất ở Bát Hoang này, người xây dựng nên đấu trường tử vong là một cái thế lực đỉnh cấp ở Chúng Thần Chi Vực, Sát Thần điện, về phần nguyên nhân sáng lập, thì chỉ cần nghe tên của tông môn này hẳn là ngươi cũng có thể hiểu được rồi, tôn chỉ của bọn họ là, cường giả là một người trải qua vô số giết chóc và tử vong, cuối cùng đứng trên vô số thi thể mới có thể có được thành tựu! Cái này nhìn qua có vẻ cũng không sai."
"Cho nên Sát Thần điện kia mới không tiếc đưa ra phần thưởng vô cùng khoa trưởng để ủng hộ đấu trường tử vong, tăng thêm phần thưởng phong phú hấp dẫn để hấp dẫn người của Bát Hoang tới tham gia?"
Hàn Nhã Nhi gật gật đầu: "Đúng, phần thưởng này so với tưởng tượng của ngươi còn khoa trương hơn nhiều, cũng ví dụ như ngươi thắng hai mươi trận, có được hai mươi điểm, sẽ được nhận thần vật thiên địa cấp Thánh đạo!"
Diệp Thiên Dật: "..."
Mặc dù Diệp Thiên Dật cũng không để ý đến thần vật thiên địa cấp Thánh đạo cho lắm, nhưng mà thần vật thiên địa cấp Thánh đạo cũng là phẩm cấp cao nhất mà Diệp Thiên Dật từng được tiếp xúc cho đến bây giờ, đương nhiên Diệp Thiên Dật cũng từng tiếp xúc với cấp Thần Hư, nhưng đó là lấy trong hệ thống, mà mình lại không được sử dụng trực tiếp, cũng thấy qua ở Yêu Tâm Phong, nhưng đó là của Yêu Tâm Phong! Cho nên, thần vật thiên địa cấp Thánh đạo này mà cần hẳn hai mươi điểm, hơi cường điệu quá rồi chăng.
"Ba mươi điểm, linh khí cấp bậc Thánh Đạo, năm mươi điểm nhận được thần vật thiên địa cấp Thần Hư, bảy mươi điểm linh khí Thần Hư, mà phần thưởng của một trăm điểm là..."
"Là cái gì?"
"Đó chính là một vật mà toàn bộ đại lục đều điên cuồng muốn có được, gọi là Sát Thần Chi Tâm."
"Sát Thần Chi Tâm?"
Hàn Nhã Nhi gật gật đầu: "Ngươi có biết Tà Thần Chi Cốt không?"
Diệp Thiên Dật đương nhiên biết, hắn gật gật đầu.
"Tà Thần Chi Cốt sẽ mang lại cho cường giả một loại năng lực nghịch thiên nào đó, mà Sát Thần Chi Tâm là một loại nổi danh ngang với Tà Thần Chi Cốt, nhưng nó lại không giống Tà Thần Chi Cốt, Tà Thần Chi Cốt là Tà Thần tông, không... Là người thừa kế một trăm linh tám tông của Tà Tông có thể có được, là xương cốt của bọn họ, lấy ra khỏi người thì bọn họ cũng sẽ mất tác dụng, mà Sát Thần Chi Tâm cùng cấp bậc mặc dù không mang lại cho ngươi loại năng lực nào, nhưng có thể khiến lực lượng của một võ giả được tăng lên theo cấp số nhân, đồng thời Sát Thần Chi Lực cũng rất mạnh mạnh."
"Vậy cũng không sánh bằng Tà Thần Chi Cốt." Diệp Thiên Dật nói.
"Đúng, không sánh bằng, nhưng nổi danh ngang ngửa nhau, nguyên nhân nó không sánh bằng là bởi vì, Sát Thần Chi Tâm là ngoại trừ những người có huyết mạch trực hệ của Sát Thần điện có được, thì mỗi ba trăm năm người khác cũng có thể đi bí cảnh của Sát Thần điện một chuyến, thông qua đó để đạt được, nhưng mỗi một lần đi vào bí cảnh Sát Thần điện cũng sẽ chết rất nhiều người, cái giá phải trả cũng không nhỏ!"
Hàn Nhã Nhi nói.
Đối với một võ giả mà nói, lực lượng tăng lên mấy lần, thu hoạch được Sát Thần Chi Lực, sức hấp dẫn này là quá lớn!
"Nguyên nhân Sát Thần điện làm như thế là vì lôi kéo người có thể có được Sát Thần Chi Tâm đúng không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Đương nhiên, trả một cái giá lớn như vậy, Sát Thần Chi Tâm hi hữu như vậy, bọn họ đương nhiên là vì lôi kéo, nhưng người có thể đạt được một trăm điểm ở chỗ kia, hắn có thể cũng không thua kém gì đệ tử của Yêu Tâm Phong!" Hàn Nhã Nhi nói.
"Hiểu rồi, có quy định giới hạn gì đúng không?"
Hàn Nhã Nhi gật gật đầu: "Ừm, cảnh giới phải cao hơn Tiên Vương cảnh, lớn hơn hai mươi sáu tuổi cũng không được tham gia, cho nên trên cơ bản những người đã từng đi trong quá khứ đều không yếu, người dám đi đều có lòng tin đối với chính mình, thậm chí hắn vốn chính là nhân vật tàn bạo coi nhẹ sinh tử, với lại... mấy vị đệ tử trước của Yêu Hậu đều đi rồi, ta cũng không biết là Yêu Hậu tiền bối bảo bọn họ đi hay là tự bọn họ lựa chọn đi."
"Hẳn là tự lựa chọn đi, bởi vì vi sư tôn cũng không bảo ta đi." Diệp Thiên Dật nói.
"Vậy bọn họ hẳn là cũng rõ ràng ở nơi đó kinh lịch một trận một trận sinh tử chắc chắn sẽ có lợi nhiều như thế nào đối với mình! Một khi còn sống ra, có được nhiều điểm, chắc chắn có nhiều chỗ tốt."
Hàn Nhã Nhi nói.
"Nói vậy làm bản tiên nữ thật là nôn nóng muốn đi."
Thi Gia Nhất xoa xoa đôi bàn tay.
"Đi chịu chết à?"
Diệp Thiên Dật liếc mắt.
"Thế không đi à?"
"Đi chứ!"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
"Xí."
Thi Gia Nhất trừng Diệp Thiên Dật một chút.
"Đúng là một nơi có thể làm võ giả thăng hoa." Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhã Nhi gật gật đầu: "Ừm, các thế lực lớn đều tương đối hay đề cử người của bọn họ đi đấu trường tử vong, nói không chừng, ngươi có khả năng gặp được người của Thiên Tà điện và Tiên Vương điện."
"Trở về nghỉ ngơi một chút rồi chúng ta sẽ xuất phát." Diệp Thiên Dật nhìn Thi Gia Nhất nói.
"Được thôi!"
"Nhưng mà cũng phải nhớ kỹ, lượng sức mà làm nhé." Hàn Nhã Nhi nhắc nhở.
"Hiểu rồi!"
Liên quan tới Giang Khuynh Nguyệt của m Nguyệt tông, tạm thời Diệp Thiên Dật cũng không có tâm trạng nào mà để ý đến nữa, mà Đế quốc Thánh Tâm của Hàn Nhã Nhi sẽ không có nguy hiểm, toàn bộ Bát Hoang đều không có thế lực nào cố tình đối phó hắn, đều kiêng kị cái thân phận Tà Đế này, mấu chốt nhất là, Bích Hải điện, Hoàng Thiên Các sau khi biết rõ cường giả của bọn họ đã chết, vậy bọn họ đương nhiên không dám lỗ mãng!
Thời gian không nhiều lắm, cảnh giới của Diệp Thiên Dật thậm chí còn chưa tới Thần Đạo cảnh, Thi Gia Nhất cũng là Thiên Đạo, tiểu Anh Vũ mới chỉ là Thánh Quân cảnh, anh vợ cũng chỉ là Thiên Đạo cảnh, cũng mới chỉ có Tịch Thiên Vũ tấn cấp đến Thánh Đạo cảnh, trình độ này tham gia đấu trường tử vong hẳn là vẫn tạm được, bởi vì tối thiểu ở nơi đó Diệp Thiên Dật còn có thể dùng một chút đồ trong hệ thống để bảo vệ mọi người, nhưng mà...
Đến trận chiến chư thiên, linh khí cái gì cũng không thể dùng, có một vài thứ trong hệ thống của Diệp Thiên Dật sẽ mang lại cho người ta cảm giác giống tác dụng của linh khí cho nên cũng không thể dùng, cho nên nhất định phải tăng thực lực cá nhân lên!
Rất nhanh, bọn họ đi tới đảo Thánh Tâm Thiên.
"Chị ơi!"
Hàn Nhụy chạy về phía Hàn Nhã Nhi.
Hàn Nhã Nhi không nói gì đã đi, nàng cũng không biết Hàn Nhã Nhi đi đâu, thật sự rất lo lắng, thấy nàng trở về Hàn Nhụy cũng thở phào nhẹ nhõm!
"Không có gì."
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói.
Hàn Nhụy nhìn Diệp Thiên Dật.
"Nhớ ta không?" Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
Thi Gia Nhất: "..."
Á đù! Lại thêm một cô? Còn là em gái của Nữ hoàng nữa chứ? Woaaa! Cẩu vật!
"Xí."
Hàn Nhụy lườm Diệp Thiên Dật một chút, sau đó đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía tiểu Anh Vũ.
"Woaaa! Đáng yêu quá!"
Sau đó nàng đưa tay véo véo má của tiểu Anh Vũ.
"Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp tiểu Thiên Vũ với anh vợ." Diệp Thiên Dật nói với Thi Gia Nhất.
"Đi!"
"Tiểu Anh Vũ, ngươi ở lại đây chơi với chị đẹp này nhé."
Diệp Thiên Dật cười nói.
Tiểu Anh Vũ cuối cùng dùng ánh mắt bất lực nhìn Diệp Thiên Dật... Sau đó bị Hàn Nhụy lôi đi.
Bên trong học viện Thánh Tâm Thiên, bọn họ tập trung trong ký túc xá của Diệp Thiên Dật và Bạch Thiên Hạo.
"Đã lâu không gặp."
Thi Gia Nhất và Tịch Thiên Vũ ôm chầm lấy nhau.
Các nàng đã quen nhau ở Đế quốc Cửu Châu rồi, cũng không thể nói là thân thiết với nhau bao nhiêu, nhưng có Diệp Thiên Dật làm người trung gian, các nàng tuyệt đối có thể trở thành những người đồng đội tin cậy nhất của nhau.