Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1007 - Chương 1005: Chị À, Ta Nói Đầu Óc Ngươi Bị Úng Nước Rồi À??

Chương 1005: Chị à, ta nói đầu óc ngươi bị úng nước rồi à??
Chương 1005: Chị à, ta nói đầu óc ngươi bị úng nước rồi à??

Kỷ Điệp và Bắc Manh Manh nghe nàng nói thế, hai người đều sửng sốt một chút.

Diệp Thiên Dật? Thật sự là Diệp Thiên Dật sao?

Xoạt ——

Bắc Manh Manh vội vàng đứng lên, sau đó chạy lên lầu hai.

"Nè, ngươi không đi gặp Diệp Thiên Dật sao?"

"Ta đi thay quần áo."

Giọng nói Bắc Manh Manh vọng xuống từ lầu hai.

Kỷ Điệp cười cười, sau đó đi ra ngoài.

Bên ngoài có năm người đứng ở đó.

"Nè, đừng nói với ta là Nữ hoàng đế quốc của khu vực của tám đế quốc này cũng là cô gái của ngươi nha?"

Thi Gia Nhất dùng cùi chỏ huých huých Diệp Thiên Dật hỏi.

Bạch Thiên Hạo: ???

Cái vẹo gì? Diệp Thiên Dật này trâu bò như vậy sao?

Nữ hoàng! Đậu móe?

Hâm mộ phát khóc luôn rồi!

"Khụ khụ khụ —— "

Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.

"Vậy xem ra, tiểu Thiên Vũ, ngươi phải kiềm chế một chút nha." Thi Gia Nhất nhìn Tịch Thiên Vũ nói.

Tịch Thiên Vũ biểu thị, nàng có thể làm sao?

"Nè, Diệp Thiên Dật, cùng Nữ hoàng có cảm giác như nào?"

Bạch Thiên Hạo lặng lẽ đi tới cạnh Diệp Thiên Dật hỏi.

"Nữ hoàng, thoải mái chứ sao! Ngươi suy nghĩ một chút là biết có cảm giác gì."

Diệp Thiên Dật cười nói.

"Định mệnh! Vô địch! Vô địch nha!"

Bạch Thiên Hạo thèm giỏ giãi luôn rồi!

"Nè! Ngươi đừng có dạy hư người khác, tra nam!"

Thi Gia Nhất trừng Diệp Thiên Dật một cái.

"Khụ khụ."

Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.

Thật phục Diệp Thiên Dật, hắn vậy mà dám nói mấy loại chuyện này ngay trước mặt bạn gái mình một cái ngang nhiên như vậy, thật đúng là đồ cặn bã!

Nhưng mà, thử tưởng tượng một chút cảnh tên cặn bã này và Nữ hoàng bạch bạch, dường như nàng là một cô gái mà cũng cảm giác rất kích thích.

"Diệp Thiên Dật Diệp Thiên Dật Diệp Thiên Dật!"

Bên trong vang lên một giọng oanh vàng, Bắc Manh Manh chạy nhanh ra!

Tuy nói muốn thay một bộ quần áo đẹp đẹp chút, nhưng mà nàng chạy lên lầu rồi lại chỉ tùy tiện mặc vào cái áo khoác vào rồi lại chạy ra ngoài!

Sốt ruột muốn chết, không thay nữa!

"Đồ lưu manh!"

Sau đó Bắc Manh Manh thả người nhảy lên nhào vào lòng Diệp Thiên Dật, quấn ở trên người Diệp Thiên Dật như con bạch tuộc.

"Sao ngươi lại nặng như vậy."

Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.

"Đi chết đi, hừ!"

Bắc Manh Manh trừng Diệp Thiên Dật một cái, lúc này mới phát hiện bên cạnh Diệp Thiên Dật còn có những người khác!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ lên, vội vàng nhảy xuống, sau đó nhìn thoáng qua Thi Gia Nhất, Tịch Thiên Vũ.

Thật xinh đẹp!

Tên khốn Diệp Thiên Dật này! Nàng biết ngay hắn ra ngoài khẳng định là đi tán gái! Bây giờ còn mang về trước mặt nàng,!! Khốn nạn khốn nạn khốn nạn!

"Thật là đáng yêu."

Sau đó đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn thấy tiểu Anh Vũ.

Chờ chút!

Bắc Manh Manh nhìn lại Diệp Thiên Dật.

"Đừng nói với ta nàng là con gái của ngươi nha??"

Bắc Manh Manh chỉ vào tiểu Anh Vũ rồi hòi Diệp Thiên Dật.

Tên này háo sắc như vậy, rất có thể hắn đã sớm có con gái tư sinh rồi cũng nên! Hắn đẹp trai như vậy, khẳng định sinh con ra cũng rất xinh đẹp, gen tốt như vậy, sinh ra một cô con gái xinh đẹp như vậy cũng là điều rất dễ hiểu.

"Chủ nhân papa."

Tiểu Anh Vũ kéo tay Diệp Thiên Dật.

Bắc Manh Manh: "..."

"Ngươi đúng là đồ khốn!"

Bắc Manh Manh phồng mang trợn má.

"Ta nói này chị à, ngươi không nghĩ lại xem ta bao nhiêu tuổi à? Ta mới hai mươi tuổi mà thôi, nhóc ngốc này nhìn qua ít nhất cũng phải mười tuổi rồi chứ? Chẳng lẽ ta lại có thể có con năm mười tuổi được à?"

Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ phủ trán vỗ đầu.

"Ai mà biết được."

"Mười tuổi thì họa mi của ta cũng mới chỉ nhỏ chút xíu bằng ngón tay ít à bà chị ơi."

Đám người: "..."

"Quá thô bỉ."

Thi Gia Nhất vỗ trán.

"Ta quen rồi."

Tịch Thiên Vũ thản nhiên nói.

Lúc này Kỷ Điệp thướt tha đi tới, đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Thiên Dật.

Thi Gia Nhất các nàng cũng nhìn về phía Kỷ Điệp.

Tên khốn Diệp Thiên Dật! Đúng là một tên khốn! Một người không đủ còn hai người mới chịu?

"Quả nhiên mặc kệ như thế nào đều không thay đổi được cái thói háo sắc này của ngươi mà." Kỷ Điệp cười một tiếng rồi nhìn về phía Thi Gia Nhất các nàng, đưa tay ra nói: "Chào các ngươi, ta là Kỷ Điệp!"

Các nàng bắt tay nhau.

Bạch Thiên Hạo: ???

Đại ca à! Ngươi thật là siêu nha!

"Mọi người cùng đi vào đi."

Kỷ Điệp khẽ cười nói.

"Chị Kỷ Điệp, ngươi cũng là bạn gái của hắn sao?"

Thi Gia Nhất chạy lên hỏi một tiếng.

"Ừm, nếu như hắn không phủ nhận, thì là đúng rồi."

"Đệch!"

Thi Gia Nhất trừng mắt liếc Diệp Thiên Dật bên cạnh.

Diệp Thiên Dật lúng túng sờ lên chóp mũi.

Ngươi nói ngươi ở bên ngoài làm loạn coi như xong, bây giờ ngươi đều đã lớn gan đến loại trình độ này rồi sao?

Bọn họ đi tới biệt thự, Kỷ Điệp cho người rót trà cho mọi người.

"Trong khoảng thời gian ngắn như thế mà cảnh giới của ngươi tăng lên rất nhanh."

Kỷ Điệp nhìn Diệp Thiên Dật một chút.

"Thôi không nói nhảm nữa, chúng ta dự định đi đấu trường tử vong lịch luyện một chút, trước đó tới đây tăng cảnh giới lên một chút, cũng có thêm chút lực lượng."

Diệp Thiên Dật nói.

Kỷ Điệp: ???

"Đấu trường tử vong?"

Bắc Manh Manh ở đó đá đá Diệp Thiên Dật, cũng ngừng lại.

"Đây không phải là một cái đấu trường đi vào hẳn là phải chết sao?"

Bắc Manh Manh nói.

"Ai nói hẳn phải chết? Tỉ lệ tử vong cao một chút mà thôi."

Kỷ Điệp gật gật đầu: "Nhưng lại có thể khiến võ giả có được rất nhiều lợi ích thực tế, mà trận chiến chư thiên chính là đoàn đội chiến, cá nhân chiến, cũng có thể voi như là một sự chuẩn bị cho trận chiến chư thiên, ngươi có nắm chắc thì cũng không có vấn đề gì, như vậy các ngươi cũng đừng lãng phí thời gian nữa, đi thôi!"

Kỷ Điệp quay người đi ra.

Thi Gia Nhất, Tịch Thiên Vũ và Bạch Thiên Hạo bọn họ một mặt ngơ ngác.

"Đuổi theo nàng là được rồi!"

Diệp Thiên Dật cười nói.

Sau đó một đám người đi theo sau lưng Kỷ Điệp, Kỷ Điệp mở cửa bí cảnh ra.

"Các vị, mời vào."

Đám người mang theo biểu lộ kinh ngạc đi vào!

Thật sự là kỳ quái, trong này có thể có thứ gì có thể giúp bọn họ tăng cảnh giới lên sao?

Sau khi bọn họ đi vào, cả người choáng váng!

Linh lực thiên địa cuộn trào...

"Cái này... linh lực thiên địa ở đây còn đáng sợ hơn mấy lần so với đảo Thánh Tâm thứ nhất!"

Tịch Thiên Vũ giật mình nói!

"Đậu móe! Nơi này là có chuyện gì thế? Đây là chỗ nào? Sao lại có linh lực thiên địa cấp bậc này?!"

Bạch Thiên Hạo trừng to mắt.

Kỷ Điệp mỉm cười nói: "Nơi này có hàng trăm hàng ngàn gốc linh vật thiên địa và độc vật thiên địa Thiên giai, Thần giai, Thánh giai, cấp Thánh đạo và cấp Thần Hư đều có, bên kia là độc vật thiên địa, nơi này toàn bộ đều là thần vật thiên địa, đủ các loại thuộc tính, trên cơ bản những cái nào trên đại lục có ghi chép, nơi này toàn bộ đều có."

Đám người: ???

"Đừng nhìn ta, là hắn làm."

Kỷ Điệp mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật.

Đám người nghẹn họng nhìn trân trối!

Ngươi nói có một hai gốc bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng mà số lượng hàng trăm ngàn?

"Kia là... Cửu Thiên Lôi Thần Đằng!"

Tịch Thiên Vũ nhìn thấy một gốc thần vật thiên địa tản ra lôi đình đầy trời nơi xa! Lộ ra biểu lộ rung động.

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Cửu Thiên Lôi Thần Đằng cấp Thần Hư, sẽ có tác dụng lớn đối với ngươi đó, đi luyện hóa đi."

Tịch Thiên Vũ: ???

"Được... được chứ?"

Diệp Thiên Dật cười nói: "Đồ ngốc, các ngươi chỉ cần thấy được cái nào thích hợp với mình thì cứ tùy ý luyện hóa, nhưng mà nhớ kỹ, đừng đi qua bên kia, bên đó toàn bộ đều là độc vật thiên địa!"

"Cảm ơn ngươi!"

Tịch Thiên Vũ đi tới!

"Thật sự quá khoa trương, ngươi đây là cướp sạch tông môn nào ở Chúng Thần Chi Vực rồi sao? Vậy bản tiên nữ cũng đi, mấy lời cảm ơn sến súa thì không cần phải nói nữa rồi ha."

"Diệp Thiên Dật, ta cũng đi luyện hóa đây!"

Bọn họ đi vào, tìm kiếm thần vật thiên địa thích hợp với bản thân!

Bình Luận (0)
Comment