Dịch: Cỏ Dại Team
Nói xong, quần áo Diệp Thiên Dật nhảy múa điên cuồng, toàn bộ sân đấu võ lần nữa nổi lên hoa tuyết, hàn lực lạnh lẽo lấn ra khiến võ giả tương đối gần liên tục lui về phía sau, còn những võ giả phát hiện hơi trễ một chút thì phát hiện trên người mình đã phủ một tầng sương lạnh.
"Băng Phong...Thiên Lý!"
Xoát--
Hàn lực kinh khủng làm đóng băng toàn bộ sân đấu võ, ngay lập tức nhắm về phía Bạch Thiên Hạo.
"Vô dụng."
Bạch Thiên Hạo lắc đầu, sau đó vận khởi tự thân Linh lực, đột nhiên đồng tử hắn hơi co lại.
Tại sao? Diệp Thiên Dật phóng thích võ kỹ Băng thuộc tính ở Luyện Thần cảnh thập giai, theo lý mà nói hắn là Huyền Thiên cảnh ngũ giai, chỉ cần vận khởi Linh lực, cho dù đây là võ kỹ Địa giai phi thường hiếm có thì hắn hẳn là cũng có thể ngăn cản! Bởi vì chênh lệch cảnh giới quá xa, mấu chốt là chênh lệch đại cảnh giới, nhưng trong nháy mắt, hắn cảm nhận được thân thể mình đang bị đông cứng!
Những hoa tuyết lơ lửng trên bầu trời xuyên thấu lớp phòng ngự bằng Linh lực của hắn, mỗi một mảnh đều giống như một con dao, trong khoảnh khắc quần áo Bạch Thiên Hạo xuất hiện một vết rách.
Phanh--
Trong khoảnh khắc tiếp theo, hắn giống như bị tác động bởi một lực lượng nào đó, thân thể liên tục lảo đảo về sau! Hắn bị đóng băng một chút, chưa kịp phóng thích Linh lực cường đại hơn! Hắn đã ôm ngực đứng ở đó!
Hàn lực của Diệp Thiên Dật này, cực kỳ khủng bố!
Hắn thường xuyên rèn luyện với em gái mình là Bạch Hàn Tuyết, hắn có một loại cảm giác, cảnh giới của Diệp Thiên Dật so ra kém Bạch Hàn Tuyết, thế nhưng mà hàn lực của hắn lại mạnh hơn nàng!
Cảnh tượng này cũng làm cho mọi người không rõ ràng cho lắm, khiếp sợ.
Xì xì xì---
Tiếp theo trong một chớp mắt, toàn thân Bạch Thiên Hạo quấn quanh lôi đình màu xanh, Băng Phong Thiên Lý của Diệp Thiên Dật cũng vô dụng!
"Là ta xem thường ngươi rồi!"
Bạch Thiên Hạo ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Còn có ... ta có chút tức giận rồi, như vậy tiếp theo, ta sẽ nghiêm túc chiến đấu với người đối thủ là ngươi!"
Bạch Thiên Hạo nói xong, lôi đình mãnh liệt, chỉ ngón tay lên trời, sau đó hai ngón tay hắn chỉ về phía Diệp Thiên Dật, một đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống.
Đồng tử của Bạch Hàn Tuyết co rút lại!
Hắn vì sao lại muốn dùng võ kỹ bực này để công kích Diệp Thiên Dật? Hắn làm sao có thể đỡ được?
Diệp Thiên Dật ngẩng đầu, cau mày!
"Đổi, phòng ngự, lực lượng!"
Thương thành cấp 0 của Diệp Thiên Dật có tứ đại thuộc tính để đổi, có thể khiến thuộc tính hắn đổi tăng lên gấp bội ! Luyện Thần cảnh thập giai tăng lên gấp bội, căn bản là lực lượng, tốc độ, phòng ngự của hắn đều gần như là Huyền Thiên cảnh nhất giai!
Tránh là tránh không được, chỉ có thể cứng đối cứng!
"Băng Sương Mạch Trùng!"
Diệp Thiên Dật vung tay lên, hàn lực màu xanh lam ngưng tụ thành sóng xung kích màu xanh trong lòng bàn tay hắn, sau đó nghênh tiếp lôi đình.
Băng Sương Mạch Trùng, là võ kỹ Diệp Thiên Dật học với Mộ Thiên Tuyết, Địa giai nhất tinh, hắn có thể học được trong đoạn thời gian ngắn, nên ngộ tính của Diệp Thiên Dật cũng làm Mộ Thiên Tuyết kinh ngạc!
Ầm--
Trong phút chốc, hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, toàn bộ mặt đất chấn động! Chấn động cả sân đấu võ bụi bay mù mịt.
"Kết thúc rồi."
Bạch Thiên Hạo phủi phủi bụi bặm trên người nói một câu.
Hắn thừa nhận là bản thân khinh địch, nhưng võ kỹ này phóng thích ra, dưới tình huống cách biệt cảnh giới quá lớn, Diệp Thiên Dật không có khả năng thắng được.
Lớp bụi tan đi, bóng dáng của Diệp Thiên Dật nửa quỳ ở đó! Quần áo tả tơi, toàn thân đều là dấu vết bị điện giật đen thui, khóe miệng rướm máu tươi.
Sau đó hắn chậm rãi đứng dậy lau vết máu nơi khóe miệng.
Thuật pháp tắc đại phá đã triệu tiêu phần lớn võ kỹ của hắn, phòng ngự tăng gấp bội, lực lượng tăng gấp bội, bản thân vẫn bị thương, mức độ chênh lệch cảnh giới này quá khó bù đắp rồi!
"Cái gì!"
Tất cả mọi người đều kinh hoàng trước tình cảnh này!
Một chiêu này trong mắt bọn họ chính là có thể miểu sát Diệp Thiên Dật, nhưng bọn họ biết Bạch Thiên Hạo có chừng mực, cho nên Diệp Thiên Dật nhiều nhất cũng chỉ là bị thương, nhưng hắn nhất định sẽ không còn sức chiến đấu nữa, nhưng mà bây giờ...
Bạch Hàn Tuyết kinh hãi! Nàng và Bạch Hạo Thiên cũng thường xuyên luận võ, nàng biết võ kỹ này mạnh đến mức nào, Diệp Thiên Dật đã đỡ nó bằng cách nào thế?
Đồng tử của Bạch Thiên Hạo hơi co lại.
"Ngươi làm ta chấn động quá!"
"Đừng nói nhảm! Đánh tiếp!"
Diệp Thiên Dật nghiến răng giận dữ hét lên, sau đó xông tới.
Không sai, hắn bị đánh đau quá nên lúc này có chút bực bội rồi! Cũng giống như vừa rồi Bạch Thiên Hạo bị Diệp Thiên Dật đánh nên mới bực bội như thế!
Ầm ầm ầm--
Ở trong mắt mọi người, Diệp Thiên Dật giống như đã biến thành tên điên, điên cuồng công kích, còn Bạch Thiên Hạo đang không ngừng lùi về phía sau, tránh né công kích của hắn!
Ầm--
Hai người lại là song quyền đối lập! Lần này Diệp Thiên Dật không bị đánh bay ra ngoài! Bởi vì hắn đã đổi lực lượng gấp bội!
"Phá Diệt pháp tắc!"
Diệp Thiên Dật phóng thích.
Phốc--
Một tia máu tươi đột nhiên phun ra từ trong miệng Bạch Thiên!
"Cái gì?"
Mọi người trừng to mắt! Bạch Thiên Hạo cũng là không dám tin...làm sao hắn lại bị thương?
Ầm--
Bởi vì thương thế này, khí tức của hắn trong nháy mắt tán loạn, bay ra ngoài, sau đó nửa quỳ trên mặt đất.
Diệp Thiên Dật cũng nhảy lùi lại, có chút lảo đảo mới đứng vững.
"Làm sao... làm sao có thể ... Diệp Thiên Hạo vậy mà làm Bạch Thiên Hạo bị thương?"
"Tình huống gì đây? Khi nào mà Luyện Thần cảnh thập giai lại có thể đả thương được Huyền Thiên cảnh ngũ giai? Nếu hắn là người khác chúng ta còn có thể cảm thấy là phế vật, nhưng hắn là Bạch Thiên Hạo cơ mà!",
"..."
Bạch Thiên Hạo lau đi vết máu tươi trên khóe miệng đứng dậy.
"Đây là lực lượng gì?"
"Ngươi đoán xem!"
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi co giật, có thể là bị thương khiến biểu cảm co quắp một chút .
"Vậy ta cũng không đoán! Ngươi thật sự rất lợi hại, ít nhất ta đánh với Tần Triều, hắn cũng không đả thương ta được, mà ngươi là một Luyện Thần cảnh lại đả thương được ta, tuy rằng rất khó hiểu, nhưng ngươi thật sự rất mạnh, nếu cùng cảnh giới ta tuyệt đối không phải là đối thủ của ngươi, hàn lực của ngươi là mạnh nhất trong tất cả võ giả Băng thuộc tính mà ta đã thấy, ngươi muốn chứng minh bản thân không phải là phế vật sao? vậy ngươi đã thành công rồi! Nhưng...".
Bạch Thiên Hạo vừa nói, lôi đình trên người lần nữa bạo phát!
"Kết thúc rồi! Ngươi thắng đủ rồi!"