Người trước mặt bọn họ tự nhiên là Thần Đế của Thần Cung!
Chỉ có điều hắn đã dịch dung một chút!
Hắn đường đường là Thần Đế, lôi kéo bọn họ cũng không có gì, nhưng cũng có khả năng dẫn đến một vài phiền phức không cần thiết, cái hắn e ngại chỉ là tạo thành phiền phức đối với mấy người Diệp Thiên Dật!
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn qua hắn.
“Nói chuyện thì không cần đâu, chúng ta không có dự định gia nhập bất kì thế lực nào, đa tạ tiền bối ưu ái!”
“Ha ha ha, bản đế là chủ của Thần Cung, cũng không nói chuyện sao?”
Thần Đế mỉm cười nói.
Thi Gia Nhất, Tịch Thiên Vũ và Bạch Thiên Hạo đồng tử co rút!
Thần Cung? Sẽ không phải là Thần Cung kia chứ? Chủ của Thần Cung, vậy không phải là Thần Đế sao?
Diệp Thiên Dật nhìn hắn nhiều thêm một chút.
Đệt? Người của Thần Cung đều đến rồi! Còn là Thần Đế? Đây có lẽ là Thần Đế cùng lứa với Yêu Hậu nhỉ?
“Ngại quá, đa tạ tiền bối ưu ái.” Diệp Thiên Dật ôm quyền sau đó bọn họ rời đi.
Thần Đế khóe miệng ngậm cười.
“Thú vị, biết bản tôn là chủ của Thần Cung hắn thế nhưng còn cự tuyệt, đây ngược lại càng khiến cho bản tôn có chút không tưởng được, lẽ nào đã bị Yêu Hậu lôi kéo qua rồi?”
Hắn hơi trầm ngâm.
Vậy cũng không phải, bởi vì hắn căn bản là không gặp được! Hay là nói, trước đó hắn đã là người của Yêu Tâm Phong rồi?
Không cách nào xác định!
“Nếu ngay cả Thần Cung đều không gia nhập, như vậy sợ rằng thế lực khác hắn cũng không hứng thú, qua đoạn thời gian nữa xem thử hắn có thể đi đến bước nào, nếu như hắn còn có thể sống tiếp.”
Cùng với hắn đi về phương xa!
........
Trong Tà Vương điện, bây giờ đã hoàn toàn rối loạn rồi.
Đội hai, đội ba của Tà Vương điện toàn bộ đều bị giết, trong những người này bao gồm bốn người có Tà Thần Chi Cốt, đây cũng có nghĩa là thế lực thế hệ tiếp theo của Tà Vương điện bị suy yếu một nửa!
Cần phải biết, toàn bộ thế hệ tiếp theo của Tà Vương điện, tổng cộng cũng chỉ có mười người có Tà Thần Chi Cốt, bọn họ là trụ cột vững vàng trong tương lai của Tà Vương điện, giờ lại bị giết mất bốn người!
Tổn thất này nhìn như chỉ chết vài người, kì thực huyết mạch của Tà Vương điện đều sắp hết rồi!
“Phế vật! Tà Vương điện làm sao lại rơi vào trong tay đám phế vật các ngươi!”
Mấy vị cường giả thế hệ trước của Tà Vương điện nghe nói chuyện này cũng toàn bộ xuất thế rồi, dồn dập lộ ra biểu tình cực kì phẫn nộ!
“Lão tổ tông, mấy người kia quả thật quá quỷ dị, chúng ta cũng thật sự là không nghĩ đến!”
Đám người Đoan Mộc Nhật đứng ở đó.
“Đám người bọn họ đâu rồi?”
“Còn ở Tử Vong Chi Đô.” Đoan Mộc Nhật nói.
“Cái gì? Giết người của Tà Vương điện ta, bọn họ còn dám ở lại Tử Vong Chi Đô?”
Một lão giả tức đến mức râu muốn dựng ngược lên luôn rồi.
“Cho nên nói bọn họ càn rỡ đến không biên giới, thậm chí sau khi đánh xong còn nhục nhã Tà Vương điện ta!”
“Ngươi còn không biết xấu hổ ở đó mà nói nữa?” Lão giả kia thổi râu trợn trừng mắt nhìn chằm chằm Đoan Mộc Nhật!
Đoan Mộc Nhật nhất thời cúi đầu!
“Bọn họ gia nhập Sát Thần điện rồi sao?”
“Xem bộ dáng còn chưa gia nhập!”
Đoan Mộc Nhật nói.
“Còn chưa gia nhập nhưng người Sát Thần điện thế nào cũng bảo vệ bọn họ, trừ phi bọn họ cự tuyệt lời mời của Sát Thần điện, tối nay đi ám sát thử, sau khi ám sát thì truyền tin tức ra ngoài, cũng không sợ Sát Thần điện quy tội lên đầu Tà Vương điện, dám nhục nhã Tà Vương điện, bọn họ không cần thiết phải tồn tại! Về phần Sát Thần điện, bọn họ rốt cuộc là đồng ý hay là như thế nào, tối nay cũng có thể đủ để biết được!”
“Vâng!”
.....
Bên kia, mấy người Diệp Thiên Dật bọn họ đến một vùng ngoại ô không người.
Bọn họ chuẩn bị luyện hóa Sát Thần Chi Tâm thăng cấp Thánh Đạo cảnh!
Không thể không nói, thời gian gần hai tháng ở Tử Vong Chi Đô, đối với nâng cao của bọn họ quả thật quá lớn quá lớn rồi, cảnh giới trước không nói vượt qua lớn như vậy, sự nâng cao thực chiến, sức lực chiến đấu, ma sát kết hợp giữa bọn họ cũng là rất khó có khả năng ở nơi khác tôi luyện ra được.
“Ê nhóc.”
Bách Lý Không hạ xuống trước mặt Diệp Thiên Dật.
“Nhị sư huynh.”
Diệp Thiên Dật cười ôm quyền.
“Làm tốt lắm! Cảm ơn nhé.”
Bách Lý Không vỗ vỗ vai Diệp Thiên Dật.
“Ha ha ha, người một nhà không cần phải nói nhiều!”
“Ha ha ha, hay cho một câu người một nhà, ta còn có việc, đi trước nhé, các ngươi chú ý một chút người Tà Vương điện trả thù!” Bách Lý Không nói!
“Ờm..... Nhị sư huynh.”
“Hửm?” Bách Lý Không nhìn Diệp Thiên Dật.
“Người một nhà không nói hai lời, nhưng mà phải làm chuyện hai nhà đúng không? Cái gì nhỉ....... Trước đó cái kia.....”
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng chà chà tay!
“Móe!”
Bách Lý Không bật cười, sau đó hắn lật tay ném một thanh kiếm cho Diệp Thiên Dật.
“trực tiếp nhận chủ là được, thanh kiếm này nếu như không cần thiết thì cũng đừng mang ra.” Bách Lý Không nói.
“Vì sao?”
Diệp Thiên Dật kinh ngạc một lúc.
“Đây là sư tôn nhờ ta đưa cho ngươi, muốn ngươi giữ lại làm vật bảo mệnh, đây là thanh kiếm xếp thứ chín của Huyền Thiên Thánh Khí, tên là Yêu Tâm, cũng là bội kiếm của sư tôn, người có thể nhận ra nó cũng không nhiều, trừ người của Yêu Tâm Phong thì cũng không vượt quá năm người, nhưng nếu như một khi uy lực của nó bộc phát ra, khó tránh khỏi có vài người sẽ đoán ra được đây là Huyền Thiên Thánh Khí! Ngươi tự mình giữ cẩn thận đó! Lấy máu nhận chủ càng tốt! Trong thanh Yêu Tâm này tồn tại một hồn phách cực kì đáng sợ của mãnh thú thượng cổ, ngươi có thể hiểu là khí linh cũng được, dù sao vẫn là câu nói kia, không đến lúc một mất một còn, hoặc là lúc ngươi không có năng lực bảo vệ tốt chính mình và thanh kiếm này, thì đừng dùng!”
“Đúng rồi, đại khái nếu như thanh kiếm này dựa vào sức mạnh của ngươi bạo phát ra, có lẽ có thể thoải mái chém giết Thần Hoàng cảnh.”
Nói xong hắn biến mất tại chỗ!
Diệp Thiên Dật nhìn thanh kiếm màu nâu đỏ thoạt nhìn có chút yêu dị trong tay, âm thầm kinh hãi!
Mẹ kiếp!
Huyền Thiên Thánh Khí?! Bội kiếm của Yêu Hậu?
Woaaa! Sư tôn vẫn là thương hắn nha!
Tuy nói nàng không xem trọng trợ lực bên ngoài, nhưng mà vì sự an toàn của hắn, nàng thậm chí cho hắn Yêu Tâm, tràn đầy yêu thương, cảm thấy chuôi kiếm này đều có mùi hương thơm ngát của Yêu Hậu.
“Huyền Thiên Thánh Khí! Mẹ kiếp!”
Bạch Thiên Hạo xúm lại.
“Cút! Không phải của ngươi!”
Diệp Thiên Dật trợn trắng mắt sau đó thu kiếm lại!
“Nè! Ngươi cũng quá keo kiệt rồi, ta chỉ nhìn chút chút thôi mà!”
Bạch Thiên Hạo bất đắc dĩ nói!
“Nhanh nhanh nhanh luyện hóa Sát Thần Chi Tâm đi, mấy viên Dẫn Lôi Đan này đều cầm lấy, lúc thăng cấp có thiên lôi, cái này có thể bảo vệ an toàn của các ngươi!”
Sau đó, Diệp Thiên Dật cầm Sát Thần Chi Tâm ra bắt đầu luyện hóa!
Không lâu sau đó, mấy luồng lực lượng cường đại nối tiếp nhau bộc phát ra, trên hư không, mấy đám lôi vân dần dần tập hợp ngưng tụ lại!
Những người khác đều đã thành công thăng cấp, Tịch Thiên Vũ lên Tiên Vương cảnh, Bạch Thiên Hạo, Thi Gia Nhất lên Thánh Đạo cảnh, Tiểu Anh Vũ cách Thánh Đạo cảnh một chút chút nữa!
Sau đó bọn họ cứ như vậy mở to mắt nhìn một màn Diệp Thiên Dật không hề phòng ngự, bị từng đạo từng đạo thiên lôi không ngừng bổ lên người!
Bọn họ đều choáng váng rồi!
Tên này đang làm gì thế?
Diệp Thiên Dật đang làm gì? Hắn nghe lời Yêu Hậu, mỗi một lần thăng cấp, tẩy luyện thiên lôi đều là tôi luyện cực đại đối với thể phách, hắn không muốn lãng phí! Lúc thăng cấp Thần Đạo trước đó cũng là như vậy, chỉ là các nàng không có nhìn thấy mà thôi!
Thân ảnh Giang Khuynh Nguyệt xuất hiện cách đó không xa! Nàng ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nhìn lên hư không.
Đối với nàng mà nói, một màn này rất kì quái nhưng lại rất quen thuộc! Dùng thiên lôi tôi luyện cơ thể? Lẽ nào???