Mười người của trận đoàn đội chiến và hai người của trận cá nhân chiến, trực tiếp đi vào hai chiến trường được ngăn cách bởi kết giới!
Diệp Thiên Dật không biết những người này là ai, hoàn toàn không biết.
Trận này đánh xong thì đến trận kia, dù sao khi cứ xem như vậy Diệp Thiên Dật cũng có chút nhàm chán, nhưng mà sau khi đánh xong, muốn đi chơi thì có thể đi chơi, nhưng có nhiều người vẫn tiếp tục xem, bởi vì mỗi một người ở đây đều có khả năng là đối thủ của bọn họ.
Mà thực ra người mà những những người này chú ý cũng chỉ có mấy người, họ đến đây chỉ vì muốn tìm đệ tử của Yêu Hậu mà thôi.
Yêu Hậu và Giang Khuynh Nguyệt không đến đây, bọn họ chỉ ngồi trong phòng để xem, tạm thời không cần đến đây. Có lẽ đợi đến năm ngày cuối cùng, cũng chính là năm ngày đặc sắc nhất sẽ thú vị hơn mới đến xem tận mắt.
“Tiếp theo, xin mời hai nhóm rút được số mười lên chiến trường!”
Năm người nhóm Diệp Thiên Dật bước lên.
“Đến rồi! Đến rồi! Chính là bọn họ!”
“CMN! Là người đàn ông tối qua sao? ĐM! Ta rất muốn xem xem thực lực của bọn họ thế nào.”
“Người anh em, chưa thấy bọn họ đánh nhau trong đấu trường tử vong chưa? Bọn họ chắc chắn không yếu, ngoại trừ cảnh giới hơi thấp, nhưng tuyệt đối là đối thủ mạnh trong những người cạnh tranh vị trí thứ nhất lần này đó!”
“Hả? Ngươi cảm thấy bọn họ có thể đánh bại m Nguyệt tông, Tiên Vương điện và Tà Vương điện sao?”
“…”
“Cuối cùng cũng đến lượt tên nhóc này rồi, không biết đối thủ của bọn họ…”
Y Hạo Thiên nhìn một cái.
Đối thủ của bọn họ, học viện Thánh Tâm Thiên của Đế quốc Thánh Tâm.
Bọn họ câm nín!
Tại sao?
Bởi vì đây là đội ngũ gồm năm người đứng đầu của đảo Thánh Tâm Thiên hợp thành. Trong đó còn có một người đã bị Diệp Thiên Dật đánh bại, Tiêu Vân!
“Học viện Thánh Tâm Thiên các ngươi vận may kém thật đấy!”
Phượng Dao liếc nhìn Hàn Nhã Nhi.
“Vậy thì biết làm sao được? Nhưng mà… bọn họ cũng không yếu!”
Hàn Nhã Nhi nhìn lên chiến trường.
Năm người bọn họ chắc chắn là những đối thủ mạnh trong top một trăm, dù sao cũng là một đội mạnh gồm năm Tiên Vương cảnh. Bọn họ tuyệt đối không phải là một đội yếu.
“Ồ, chúng ta thật là có duyên!”
Diệp Thiên Dật nhìn năm người trước mặt.
“Có thể có cách gì chứ? Vốn dĩ sư muội Tịch Thiên Vũ là một thành viên trong nhóm của bọn ta, nhưng nàng lại lựa chọn gia nhập vào nhóm của Diệp sư đệ, bọn ta cũng đành hết cách.”
Một người nói.
Hắn là một cường giả chỉ đứng sau Hoàng Lâm Vũ, ban đầu Hoàng Lâm Vũ cũng là thành viên của nhóm bọn họ, nhưng hắn đã chết rồi!
“Nên xem trận đấu này, đội ngũ của Đế quốc Thánh Tâm tối thiểu xếp ở top hai mươi trong tổng số một trăm hai mươi tư đội, thậm chí là top mười lăm. Nhóm này nên là nhóm đầu tiên thể hiện sức mạnh của mình ra!”
“Ừm, điều đó phụ thuộc vào số lá bài bọn họ lấy ra, ta luôn cho rằng vị đệ tử của Yêu Hậu tiền bối là người đàn ông tên Diệp Thiên Dật hoặc cô bé có mái tóc trắng kia.”
“Rõ ràng là cô bé đó! Diệp Thiên Dật thực sự không tệ, nhưng dựa trên đặc thù chọn đồ đệ của Yêu Hậu tiền bối thì cô gái đó mới là đặc biệt! Ta chưa từng thấy ai có năng lực hỗ trợ đến mức này, hơn nữa ta thực sự nghi ngờ rằng nàng được dùng để hỗ trợ cho Tà Đế.”
“…”
Vương Bình vặn cổ, ánh mắt lướt về phía mấy người Diệp Thiên Dật, nói: “Mặc dù chúng ta cùng một thế lực, nhưng chúng ta cũng phải chiến đấu thôi, vậy thì, khai chiến đi!”
Soạt − −
Trong nháy mắt, uy lực của năm người Tiên Vương cảnh bộc phát.
“Đánh thế nào?”
Thi Gia Nhất hỏi.
“Giao cho ta.”
Diệp Thiên Dật duỗi tay ra, tất cả mọi người nhìn chằm chằm tay của Diệp Thiên Dật một cách khó hiểu.
“Mọi người chú ý, cẩn thận cái tên Diệp Thiên Dật, các ngươi hẳn là đã nhìn thấy Thiên Đạo cảnh như hắn đánh bại Tiêu Vân! Đừng bất cẩn!”
Vương Bình nói một câu.
“Được!”
“Giải quyết cô gái tóc trắng trước đi!”
Có thể dễ dàng nhận thấy, Tiểu Anh Vũ chính là mục tiêu của bọn họ.
“Diệp Thiên Dật, vậy thì đừng trách bọn ta vô tình.”
Năm người trực tiếp phóng ra toàn bộ hỏa lực! Mà mấy người Diệp Thiên Dật lại đứng đó không hề nhúc nhích.
Diệp Thiên Dật nói giao cho hắn, không cần bọn họ ra tay, vậy bọn họ nhất định sẽ lựa chọn tin tưởng Diệp Thiên Dật!
“Tại sao bọn họ không dùng linh khí?”
Trong tay đám người Vương Bình đang nắm linh khí cường đại, linh lực cũng bộc phát ra rồi, nhưng năm người Diệp Thiên Dật ngay cả khí thế cũng không phóng ra, đặc biệt là Tiểu Anh Vũ ở sau cùng kia còn đang chớp chớp đôi mắt to gặm dưa hấu.
Có ý gì?
Mấy người khác cũng đang ngờ vực!
Tại sao đều không phóng ra linh lực chứ?
Mà mấy người Diệp Thiên Dật càng như vậy thì mấy người Vương Bình càng không hiểu vì sao nên không dám ra tay.
CMN! Thật kỳ dị!
“Các người tại sao không ra tay thế?”
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
“Diệp Thiên Dật, có chiêu thức gì thì chúng ta cứ đánh ra đi, đừng có dùng âm mưu quỷ kế được không?”
Vương Bình thực sự rất sợ Diệp Thiên Dật.
“m mưu quỷ kế? Có sao? Tại sao mấy người còn chưa dám đánh nữa?”
Vương Bình nhíu mày.
“Giả uy dọa người! Lôi Động Cửu Thiên!”
Vù vù vù − −
Trong phút chốc, sấm sét kinh hoàng của Vương Bình bắn phá qua đây!
Hắn không dám xông qua đây, hắn sợ hãi! Mà Diệp Thiên Dật rất kỳ dị, nhất là sau khi ngươi đã nhìn thấy hắn chiến đấu thì đặc biệt kiêng kị và sợ hãi.
Diệp Thiên Dật đứng ở đầu tiên, nhếch khóe miệng, sau đó trực tiếp duỗi tay ra!
Vù vù vù − −
Sấm sét khủng khiếp trực tiếp tiêu tan khi chạm vào tay của Diệp Thiên Dật.
Mọi người: ???
“Lại là thế này? Sao lại là thế này? Ta nhớ lúc trước khi tên nhóc này ở đấu trường sinh tử đối mặt với kết cục phải chết cũng đã chèn ép võ kỹ của người khác một cách khó hiểu như vậy. Đôi tay của hắn có ý nghĩa gì?”
“Chưa từng gặp, linh khí sao? Thật khó nói, hắn đã đưa ra đề nghị thay đổi quy tắc để có thể dùng linh khí, như vậy có nghĩa là nó có lợi đối với hắn, nhưng mà ta không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra với đôi tay này? Nếu như linh khí, ít nhất cũng cần linh lực đúng không? Ta không cảm nhận được linh lực phóng ra, dường như hắn thực sự chỉ đơn giản dùng tay để chặn lại.”
“Kỳ lạ, thật kỳ lạ!”
“…”
Mấy người Thần Đế cũng nhíu mày.
Thực ra bọn họ rất khó lý giải rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra.
“Thi Bảo Bảo, Tiểu Thiên Vũ, anh vợ, các ngươi chỉ cần ném bom từ xa là được, bọn họ không dám đến đâu, sau đó chúng ta sẽ chiến đấu, Tiểu Anh Vũ, Tam Trùng Tăng Phúc!”
“Vâng, chủ nhân papa!”
Sau đó…
Bọn họ chết lặng nhìn vào chiến trường!
CMN đây là trận chiến kỳ lạ nhất mà bọn họ từng thấy!
Hai nhóm, mười người, võ kỹ phóng thích bắn phá không ngừng từ phía xa, đội của Vương Bình thối lui không ngừng, trong khi đội của Diệp Thiên Dật thì Diệp Thiên Dật bay tới bay lui, thoải mái dùng tay không ngừng cản lại… căn bản không đến gần được chút nào.”
Các ngươi CMN đang chơi đấu súng sao?
“Chết tiệt! Tiêu hao mãi thế này cũng không phải là cách, tiếp cận người.”
Thực sự Vương Bình không thể chịu đựng được nữa nếu cứ tiếp tục như vậy. Không biết tại sao hai tay của Diệp Thiên Dật có thể chặn được các đòn tấn công dù mạnh đến đâu. Nếu không có hiệu lực thì sẽ tiêu hao cực kỳ nhiều sức lực và rất nhiều thể lực, bởi vì đối phương chỉ đứng rồi xuất chiêu thôi, mà bọn họ lại phải né tránh!
“Vâng!”
Năm người lao tới với uy lực khổng lồ!
Nhưng mà màn tiếp theo…