Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật thật thoải mái!
Mọi người bây giờ đều nghi ngờ Tiểu Anh Vũ là đệ tử của Yêu Hậu. Thật ra, nhưng việc từ đầu đến cuối công thêm sức chiến đấu siêu mạnh của Tiểu Anh Vũ đã thể hiện trong Trận chiến chư thiên, ngoài năng lực hỗ trợ ra còn có năng lực thực chiến siêu mạnh, bao gồm năng lực siêu đặc biệt của nàng đã khiến mọi người nghi ngờ nàng chính là đệ tử của Yêu Hậu.
Nếu như nàng trưởng thành thì có thể vượt qua bốn đệ tử trước đó, thậm chí nàng có khả năng là Tà Đế.
Quả thực, sau khi đạt tới Thánh Đạo cảnh thì Tiểu Anh Vũ quá lợi hại. Thậm chí Diệp Thiên Dật còn nghĩ, nếu như nàng và hắn cùng cảnh giới, trong trường hợp không có hệ thống thì hắn có thể đánh được Tiểu Anh Vũ không?
Nhưng mà Tiểu Anh Vũ cũng có điểm yếu chí mạng, chính là linh lực.
Sự bùng nổ của nàng chẳng qua là sự tăng phúc gấp ba lần sức mạnh, tốc độ và các khía cạnh khác, và điểm mấu chốt nhất là năng lực mới có được sẽ làm cho nàng mạnh lên, cảnh giới tăng vọt lên một đại cảnh giới hoàn chỉnh.
Về cơ bản thì sau đó linh lực của nàng còn lại không nhiều.
Vốn dĩ tăng phúc là tiêu hao một lượng linh lực rất lớn, Song Trùng Tăng Phúc còn đỡ, Tam Trùng Tăng Phúc thì khiến cho lượng linh lực tiêu hao tăng vọt! Đặc biệt là chạy trốn thì còn tiêu hao nhiều hơn nữa.
Trước mắt về cơ bản, nếu như đánh thế này mà không thể giải quyết được trận chiến bằng linh lực của mình thì Tiểu Anh Vũ sẽ gặp nguy hiểm!
Nếu nàng chạm trán với võ giả có thuộc tính không gian hoặc thuộc tính phong thì cơ bản Tiểu Anh Vũ rất khó để thắng.
Thi Gia Nhất bị đánh bại một lần trong trận đấu cá nhân, thua m Ngấn, thiên tài của m Nguyệt tông, giành được hai mươi tám điểm! Anh vợ thua hai trận, nhưng mà không sao cả, thua hai trận trong mười lăm trận là đã xếp ở top đầu rồi. Đấu nhóm toàn thắng, đây chính là điểm cộng.
“Mọi người cố lên, đấu cá nhân và đấu đội vẫn còn năm trận nữa, đấu theo nhóm chúng ta toàn thắng, đấu cá nhân thì cố gắng hết sức giành thắng lợi, thua cũng đừng căng thẳng!” Diệp Thiên Dật nói.
“Từ đầu ta lo lắng nhất là Tiểu Anh Vũ, nhưng bây giờ xem ra nàng không có vấn đề gì nữa rồi!”
“Diệp Thiên Dật, hay là đưa Huyền Thiên Độc Khí cho ta dùng thử đi?” Bạch Thiên Hạo cười nói.
“Ngươi được rồi đó, tự thân vận động đi, Tiểu Anh Vũ mà cũng không cần dùng đến Huyền Thiên Độc Khí.” Triệu Phi Phi lườm Bạch Thiên Hạo một cái.
Ban đầu Diệp Thiên Dật cho rằng Tiểu Anh Vũ cần dùng, bây giờ không dùng nữa, Tiểu Thiên Vũ rất bướng bỉnh, các anh chị đều nỗ lực như vậy nên nàng cũng tự dựa vào bản thân!
“Chủ nhân papa, nhìn xem, cái này rất là ngon, Tiểu Anh Vũ rất thích.”
Tiểu Anh Vũ cúi đầu, cuốn vài lát thịt bò với rau diếp, sau đó chấm vào nước chấm rồi ăn.
Đúng vậy, mọi người đang bàn luận chuyện này, còn Tiểu Anh Vũ một lòng chỉ có đồ ăn ngon mà thôi.
“Tiểu Anh Vũ rất thích ăn lẩu nha.”
Bạch Hàn Tuyết đang nhìn nàng.
“Chủ yếu là vì Tiểu Anh Vũ cơ bản chưa bao giờ ăn lẩu cả.” Thi Gia Nhất nói.
“Bỏ thêm nhiều thịt bò.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
Sau đó Hạ Ngữ Hàn bỏ thêm thật nhiều thịt bò vào.
“Cảm ơn chị gái xinh đẹp.”
“Diệp Thiên Dật, bên ngoài đều gọi Tiểu Anh Vũ là đệ tử của Yêu Hậu tiền bối, có phải không?” Bạch Thiên Hạo hỏi.
Nhắc đến chuyện này, trong số bọn họ còn có mấy người vẫn chưa biết, Diệp Thiên Dật chưa từng nói, cũng không cần phải nói!
“Haizaaaa, chuyện này thì cứ để cho bọn họ tự đoán đi, mặc kệ bọn họ.”
Diệp Thiên Dật trả lời một cách không rõ ràng.
“Yêu Hậu tiền bối cũng rất kỳ lạ, không đi ra xem trận đấu, nhưng mà người lại ở trong Bích Thủy sơn trang. Thường đi đến một số nơi xinh đẹp để ngắm phong cảnh, uống trà và chơi cờ.”
Thi Gia Nhất nói.
“Đó không tính là kỳ lạ. Ý nghĩ của cường giả chúng ta không hiểu được đâu, có cường giả có thể đứng ngẫn người ra tại một nơi trong vài tháng, cái này càng không hiểu nổi!” Hàn Nhụy nói.
Người đẹp ở bàn bọn họ mà cộng lại, nếu đăng ảnh lên mạng, chắc chắn sẽ oanh tạc.
“Hãy nói về trận đấu tiếp theo đi!”
Hàn Nhã Nhi lấy một bản danh sách ra.
“Đây là bổn… ta thống kê ra, các ngươi xem thử, nắm sơ lược tình hình.”
Bọn họ xem qua.
“Ta đã thống kê ra danh sách tương ứng những người có mười ba trận thắng, mười bốn trận thắng và mười lăm trận toàn thắng, cá nhân và đoàn đội đều có, các ngươi thấp nhất là mười ba trận thắng, cao nhất là mười lăm trận thắng liên tiếp, hãy xem đi, sẽ tốt hơn nếu có sự chuẩn bị trước.”
Diệp Thiên Dật phải công nhận, Hàn Nhã Nhi thực sự rất có tâm!
“Mười lăm trận thắng liên tiếp ngoại trừ Thiên Vũ, Diệp Thiên Dật và Tiểu Anh Vũ còn có mười ba người, thực sự rất mạnh!”
“Ừm, năm người m Nguyệt tông, hai người Tà Vương điện, bốn người Tiên Vương điện, còn có hai người đến từ các thế lực khác. Đáng sợ nhất chính là năm người của m Nguyệt tông, xác suất ba người các ngươi chạm trán bọn họ là rất lớn.”
Hàn Nhã Nhi gật đầu nói.
Thi Gia Nhất đang nhìn danh sách mười bốn trận thắng của mình, có ba mươi ba người, phạm vi sàng lọc quá lớn, nhưng trong lòng biết chắc đã rất tốt rồi.
“Đánh mười lăm trận, hễ ai có thể đạt được mười ba trận thắng thì đều không yếu, đều là đối thủ rất mạnh, về cơ bản đều tương đối nổi danh, nếu như các ngươi muốn hiểu thêm có thể tra trên mạng. Hầu hết có thể tra được một số sự tích và năng lực mà bọn họ đã thể hiện ra.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Đa tạ Nữ hoàng bệ hạ!”
“Đã nói rồi, không cần phải gọi Nữ hoàng.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Chị Nhã Nhi.”
Thi Gia Nhất cười he he nói một câu.
“Những trận chiến trong vài ngày tới mới gay cấn hơn chút, nửa tháng này coi như là đi du lịch, không tệ lắm, vô cùng thú vị, xung quanh cũng đã đi dạo rất nhiều nơi rồi, đã lâu rồi không được như thế này!”
Phượng Dao lười biếng duỗi eo.
Hàn Nhã Nhi cũng như vậy, ngay cả đảo Thánh Tâm Thiên nàng cũng rất ít khi qua đó, trong nửa tháng này, mấy người bọn nàng thậm chí còn đi xem phim lúc nhàn rỗi nữa, danh lam thắng cảnh và di tích cổ ở xung quanh cũng đi dạo hết rồi, vô cùng thú vị, về cơ bản thì xem mấy người Diệp Thiên Dật đánh xong là bọn họ có thời gian rảnh rỗi.
Mà bây giờ những người kia vẫn chưa rời đi, căn bản bọn họ đều đã xác định Tiểu Anh Vũ là đệ tử của Yêu Hậu, đã nhắm đúng mục tiêu rồi thì tìm hiểu thêm một chút, xem thử người đệ tử này rốt cuộc còn có khả năng gì nữa!
Ngay cả Y Hạo Thiên và Y Nhân Tuyết đều nhanh chóng bị những người kia làm cho bọn họ cảm thấy cô gái này thực sự là đệ tử của Yêu Hậu, nhưng cũng không nói chắc được. Suy cho cùng Diệp Thiên Dật tới Yêu Tâm Phong rốt cuộc là thành công hay thất bại, mấy nàng cũng không chắc chắn được việc Yêu Hậu có thu nhận Diệp Thiên Dật làm đệ tử hay không.
…
Vào lúc này, dưới bầu trời đêm tuyệt đẹp, bên ngoài Bích Thủy sơn trang được bao quanh bởi ánh đèn, có rất nhiều người đang ngồi trên mặt đất, đốt lửa trại, thậm chí có người còn đang tổ chức tiệc nướng, nói chuyện say sưa!
Đối với nhiều người, đây quả thực là khoảng thời gian nửa tháng nhàn hạ hiếm hoi trong những năm này, gió đêm đang thổi, rất thoải mái.
Một cô gái mặc váy trắng đến trước Bích Thủy sơn trang.
Sự xuất hiện của nàng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
“Woww… nàng, nàng thật xinh đẹp.”
Khi những người đó nhìn thấy cô gái cao quý không mang mạng che mặt, bọn họ đều trợn tròn mắt và chết lặng!
“Đẹp quá! Đúng là đẹp quá! Ta… ta cảm thấy… nàng thực sự không kém hơn bất kỳ ai trong mười đại mỹ nhân đương thời ở Chúng Thần Chi Vực của chúng ta, thậm chí… cảm thấy nàng còn đẹp hơn bọn họ.”
“Rất có tiên khí, thực sự nàng rất có tiên khí, trời ơi, đây là ai chứ?”
“…”
Mọi người đang nhìn nàng.
Cô gái đi thẳng đến Bích Thủy sơn trang, duỗi tay ra, một ly trà sữa xuất hiện trong lòng bàn tay, sau đó ôm lại bằng hai tay, vừa hút vừa bước đi.
“Xin lỗi cô gái, ngươi không thể vào Bích Thủy sơn trang mà không có lệnh bài.”
Một cường giả chặn nàng lại.
Cô gái nhíu mày, đôi môi đỏ mọng buông ống hút ra, nói nhỏ một tiếng.
“Không thể vào sao…”
“Đúng vậy, bây giờ Bích Thủy sơn trang đang trong thời kỳ đặc biệt, không tiếp nhận người ngoài đến ở lại và du ngoạn, ngươi có chuyện gì không?”
Lão giả là Thiên Thần cảnh, nhưng lão cảm thấy cảnh giới của cô gái này nhất định là cao hơn lão.
“Ta tìm người.”
Nàng nói một câu.
“Người nào?”
“Diệp Thiên Dật, hắn có ở đây không?”