Không sai!
Thế giới quan của những người chứng kiến cảnh này đã hoàn toàn sụp đổ!
Họ vừa nhìn thấy cái gì vậy?
Một chục nghìn phân thân của Diệp Thiên Dật đang... chiến đấu?!
Đúng vậy! Những phân thân này không chỉ làm làm xao nhãng mà còn khiến cho đối thủ phân biệt không được ai là thật, ai là giả. Chúng còn có sức chiến đấu nữa!
"Thánh Đạo cảnh tam giai! Đây là phân thân sở hữu một trăm phần trăm tu vi của hắn? Một chục nghìn Thánh Đạo cảnh tam giai?"
"Đây là tình huống gì? Hoàn toàn không hợp lý, như vậy chả khác nào đi ngược lại với võ đạo!"
"Đúng thế, hoàn toàn không bình thường, một mình Thánh Đạo cảnh tam giai dùng linh lực biến ra một chục nghìn Thánh Đạo cảnh tam giai? Chúng còn có khả năng chiên đấu, sức mạnh toàn vẹn như Thánh Đạo cảnh tam giai? Chẳng lẽ linh lực của hắn lại gấp một chục nghìn lần võ giả thông thường sao? Không thể tin được, không thể giải thích được! Chẳng lẽ là mượn ảo hóa linh khí hỗ trợ sao? Như vậy thì còn có thể giải thích được."
Đám người chết lặng, họ dõi theo phía trong đấu trường.
Ba Đoan Mộc Thiên vây quanh Diệp Thiên Dật giờ biến thành bị chục nghìn Diệp Thiên Dật bao quanh!
Cho dù khoảng cách cảnh giới rất lớn, nhưng khoa trương nhất vẫn là một chục nghìn phân thân này mang thực lực của Thánh Đạo cảnh, cho dù họ có thể dễ dàng tiêu diệt mười phân thân, một trăm phân thân, một nghìn phân thân....
Nhưng để làm được như vậy thì họ phải tiêu hao linh lực và phải trả giá rất lớn!
"Hắn còn có loại năng lực này ư?"
Hàn Nhụy hơi hé miệng.
Trước đây nàng chưa từng thấy hắn dùng qua chiêu này.
Cứ có cảm giác tuyệt chiêu của người này dùng mãi không hết vậy, mãi mãi vẫn dùng không hết, cứ qua một quãng thời gian lại xuất hiện cái mới, còn là dạng rất mạnh nữa.
"Đoán không sai thì không chỉ có như vậy thôi, không đúng, là chắc chắn không chỉ có như vậy. Hắn còn rất nhiều át chủ bài chưa dùng tới. Mà những "át chủ bài" hắn xuất ra, đối với hắn cũng chưa là át chủ bài thật sự." Phượng Dao mỉm cười nói một câu.
Cái người này, quả đúng là nghịch thiên mà!
Lạch cạch --
Diệp Thiên Dật đứng ở một nơi không xa, hắn cúi đầu châm một điếu thuốc.
Đám đông: ???
Không sai, toàn bộ người đây đều sững sốt.
Con mẹ nó! Đoan Mộc Thiên đang ở phía bên đây mà điên cuồng chiến đấu, ngươi thì đứng ở đó thảnh thơi hút thuốc à?
Nếu họ là Đoan Mộc Thiên, chắc chắn sẽ tức ói máu!
"A!! Diệp Thiên Dật, ta phải giết chết ngươi!"
Đoan Mộc Thiên gào lên một tiếng phẫn nộ.
"Pháp tắc, Tử Vong Đồ Lục!"
Xoạt xoạt xoạt --
Trong chớp mắt, bóng dáng của chục nghìn tên Diệp Thiên Dật bị hủy diệt, hóa thành hư vô.
“Giỏi ghê ta!”
Diệp Thiên Dật giơ ngón cái lên, sau đó hắn cong khóe miệng. Mi tâm hắn khẽ động, vài nghìn phân thân lại xông về phía hắn.
Đoan Mộc Thiên: “...”
“Khốn khiếp!”
Hắn đột phá qua đám quân phân thân, xông về Diệp Thiên Dật đang đứng hút thuốc.
Xoẹt—
Mà Diệp Thiên Dật dùng Bước Nhảy Không Gian biến mất khỏi chỗ đó, và xuất hiện lại ở phía bên kia.
“Má nó!”
Bây giờ hắn tức nhất chính là bản thân không có thuộc tính không gian! ĐMN!
Quần chúng nhìn Đoan Mộc Thiên giống như bị chơi đùa.
“Đáng ghét!”
Đoan Mộc Nhật bọn họ nghiến răng nghiến lợi. Cái tên Diệp Thiên Dật này khó đối phó đến vậy sao? Hắn chỉ là một tên Thánh Đạo cảnh, một Thần Vương cảnh chỉ cần xuất đại một chiêu cũng đủ để kết thúc trận này, có gì khó khăn chứ!
Sau năm phút, cuối cùng Đoan Mộc Thiên cũng đã giải quyết xong toàn bộ phân thân của Diệp Thiên Dật.
Đám người quan sát nãy giờ vẫn cảm thấy trận đấu chưa kết thúc.
“Phù...”
Đoan Mộc Nhiên thở dốc từng hơi.
“Diệp Thiên Dật! Ta coi ngươi còn chiêu gì mà dùng!”
Thanh kiếm trong tay Đoan Mộc Nhiên chỉ thẳng vào Diệp Thiên Dật.
“Ê, ngươi hơi chậm đó. Ta cũng hút hết hai điếu thuốc rồi, linh lực cũng hồi phục xong, ngươi mới đánh xong đó hả?”
“Ngươi nói cái gì?”
Hồi phục... linh lực rồi sao? Nói vậy chẳng lẽ...
Khóe miệng Diệp Thiên Dật câu lên: “Vô Hạn Ảnh Phân Thân!”
Xoẹt xoẹt xoẹt—
Đám đông: ???
Đoan Mộc Nhiên: ???
Cái khỉ gì thế này!?
Mọi người đều kinh ngạc. Họ vừa bất lực lại vừa buồn cười, tại sao lại có loại người như vậy cơ chứ!! Tại sao hắn lại có loại năng lực này vậy?
Mà những người không lo sợ thì có ai? Chính là những võ giả có thuộc tính không gian, họ không chỉ không sợ bị Diệp Thiên Dật đùa giỡn kiểu này, mà chỉ cần Diệp Thiên dật dùng chiêu này khi đấu với họ thì họ có thể dễ dàng đánh bại hắn.
“ĐMN!”
Đoan Mộc Thiên tức giận gầm lên.
Sau đó ánh mắt hắn trở nên tối sầm.
“Thánh Diệt Chi Khí, Băng Thương Hàn Nha!”
Chỉ trong chớp mắt, hắn ném linh khí lên trời. Sau đó trên không trung liền xuất hiện ảo ảnh của vô số Băng Xà đồng loạt phóng về chục nghìn phân thân và người của Diệp Thiên Dật.
“Thánh Diệt Chi Khí, Băng Thương Hàn Nha! Thật không ngờ, Diệp Thiên Dật có thể khiến hắn phải dùng tới Thánh Diệt Chi Khí!”
“Cũng không còn cách nào, nếu không làm vậy thì Đoan Mộc Thiên lại phải tiêu hao linh khí để ứng phó với phân thân của Diệp Thiên Dật. Thể lực hắn đã cạn kiệt, không dùng chiêu này không được!”
Đám đông cho rằng những phân thân này của Diệp Thiên Dật là do linh lực giải phóng mà ra, chứ người thường thì không thể nào phân thân ra hơn chục nghìn phân thân có đồng cảnh giới được, đây là điều không thể!
“Đây vốn dĩ là át chủ bài của Tà Vương điện, không nghĩ tới Diệp Thiên Dật mạnh đến mức ép được hắn xuất ra chiêu này, nhưng đến đây cũng xem như kết thúc rồi!”
“...”
Đoan Mộc Thiên giận dữ rống lên, nói: “Ngươi chạy đi! Ta xem ngươi chạy được đằng trời!! Băng Thương Hàn Nha, Băng Thương Mạch Xung! Vạn Thiên Băng Linh, cắn chết hắn cho ta!”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật cong lên.
Băng Thương Hàn Nha à, Hạn Nhụy từng nhắc qua cho hắn nghe rồi. Nó là Thánh Diệt Chi Khí duy nhất của Tà Vương điện, đây cũng chẳng phải bí mật gì, chắc chắn họ sẽ dùng chiêu này ở trận chiến chư thiên.
Linh khí này, nói nôm na là hư ảnh của Băng Xà, thật ra chúng là một loại yêu thú được nuôi dưỡng bởi Tà Thần điện. Sau khi chúng lớn đến một trình độ nhất định thì bị giết chết, rồi linh hồn sẽ được lưu trữ trong Băng Thương Chi Nha. Mỗi một linh hồn chính là một con Băng Xà, mỗi một Băng Xà có thực lực cực mạnh, chúng sẽ nghe theo người sử dụng. Cho dù thời gian kiểm soát không dài, nhưng với sức mạnh của hơn chục nghìn con Băng Tà thì tuyệt đối có thể hủy thiên diệt địa!
Thật ra Đoan Mộc Nhiên định để dành tuyệt chiêu này đến lúc đấu với m Nguyệt tông, nhưng hắn đã chịu hết nổi rồi!
Lần trước đội chiến với nhóm người Diệp Thiên Dật, hắn cũng có Băng Thương Hàn Nha trên người. Nhưng muốn giải phóng nó bắt buộc phải có linh khí, đáng ra lần đó hắn nên dùng tới chiêu này, thế nhưng hắn không kích hoạt được.
Tuy nhiên lần này thì hắn chết thật rồi!
“Chạy? Tại sao ta phải chạy?”
Diệp Thiên Dật cong khóe miệng.
“Băng hả? Vậy thì ngươi có sợ lửa không?”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật ngưng tụ, hắn nuốt xuống một viên bát giai đan dược, linh lực của hắn nhanh chóng phục hồi.
“Gấp đôi sức mạnh, phép tạo hóa tăng phúc sức mạnh!”
“Phượng Hoàng Tụng Thế Lục tầng thứ chín, Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên!”
Trên bầu trời rộng lớn trong xanh, bất ngờ xuất hiện tiếng hót của Phượng Hoàng, sau đó hư ảnh của chín con Phượng Hoàng mang theo sức nóng và áp lực cực lớn xong về hư ảnh của vô số Băng Xà. Ngay sau cú va chạm đấy, Băng Tà biến mất, toàn bộ bị tan chảy...
Rắn thì làm sao so được với Phượng Hoàng?
Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên, đây là chiêu mạnh nhất trong Phượng Hoàng Tụng Thế Lục!
Đám đông: “...”