Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1144 - Chương 1141: Lừa Dối Lần Nữa

Chương 1141: Lừa dối lần nữa
Chương 1141: Lừa dối lần nữa

Diệp Thiên Dật đang trò chuyện với Mộc Linh Nhi.

“Phong ấn của ngươi hơi khó, nếu không thì ta có thể thử cởi bỏ, phong ấn này của ngươi có lẽ phải được cởi bỏ bởi một sự tồn tại vô cùng đáng sợ đúng không?”

Diệp Thiên Dật ngồi đó hút thuốc hỏi.

Mộc Linh Nhi gật gật đầu.

Diệp Thiên Dật đã đoán ra rồi, cô cũng đoán rằng thân phận không hề đơn giản!

Không, chắc chắn là không đơn giản!

Hơn nữa, trí nhớ của nàng vẫn còn, chỉ là nàng đã mất đi sức mạnh rồi.

“Vậy ngươi trước kia lợi hại lắm nhỉ?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Cũng chẳng lợi hại lắm đâu, chị gái ta mới lợi hại.”

Diệp Thiên Dật nhướng mày: “Chị gái? Ngươi còn có một người chị gái sao?”

“Ừm…”

Mộc Linh Nhi khẽ gật đầu.

“Được rồi, nhìn ngươi có vẻ không thực sự muốn nói, ta cũng không hỏi nữa, vậy ngươi đã lựa chọn theo ta thì ta nhất định sẽ có trách nhiệm với ngươi, ta sẽ cố gắng hết sức để xem có thể gỡ bỏ phong ấn cho ngươi được không, nói như vậy, ngươi chí ít chắc hẳn cũng có năng lực tự bảo vệ mình.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Cảm ơn.”

Diệp Thiên Dật cười xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng, nói: “ngươi ấy, không cần phải khách sáo với ta, ta không thích người của ta khách sáo với ta, biết chưa?”

“Vâng ạ.”

Mộc Linh Nhi cười vui vẻ, đôi mắt to tròn híp lại thành hình lưỡi liềm nho nhỏ, rất đáng yêu, rồi…

Diệp Thiên Dật nhìn đóa hoa kia ló ra khỏi cái đầu nhỏ của nàng, lúc ẩn lúc hiện, giống như muốn thể hiện tâm trạng của nàng, dáng vẻ vô cùng vui vẻ.

Diệp Thiên Dật: “...”

Đệch!

Đóa hoa đó không phải đồ trang trí? Làm sao mà có thể biến hóa huyền ảo một cách khó hiểu như vậy được?

Mộc Linh Nhi vội vàng che lấy đầu mình.

“Aaaa…”

Sau đó nàng chạy đi.

Diệp Thiên Dật lắc đầu cười.

“Thật là thú vị.”

Sau đó Diệp Thiên Dật liên lạc với Yêu Hậu.

Tò mò là bản chất của con người, mặc dù hắn không thể hỏi cô gái này, nhưng hắn có thể hỏi người khác mà, ít nhất hắn cũng có thể biết cô gái này là ai.

“Tiên nữ sư tôn, ta nhớ người rồi.”

Yêu Hậu và Giang Khuynh Nguyệt đang chơi cờ.

“Có chuyện gì thì nói đi.”

“Tiên nữ sư tôn, ta muốn hỏi người, chủng tộc nào không ăn thịt?”

“Rất nhiều, trong Chúng Thần Chi Vực đã có rất nhiều rồi.”

Yêu Hậu nhẹ nhàng nói.

“Vậy chủng tộc nào mà trên đầu bọn họ có cây? Đó không phải là đồ trang trí mà có vẻ như nó cộng sinh với bọn họ, rất dễ thương.”

Yêu Hậu: “...”

Nàng cau mày, tay chơi cờ dừng lại, rõ ràng là đang chìm trong suy nghĩ.

“Chuyện này ta không rõ lắm, để ta điều tra xem, nếu điều tra được ta sẽ liên lạc với ngươi, nếu không thì bỏ đi vậy.”

“Được, tiểu Khuynh Nguyệt, ta nhớ ngươi.”

Giang Khuynh Nguyệt: “...”

“Đồ dở hơi.”

Diệp Thiên Dật: “...”

Độc Hoàng bọn họ cùng nhau bước vào.

“Tiền bối!”

Diệp Thiên Dật nhìn bọn họ.

“Ồ, sao thế? Trông ai cũng vui vẻ vậy.”

Diệp Thiên Dật cười nói.

“Mười mấy người chúng ta đã quyên góp rất nhiều tiền cho những người nghèo khổ cần được giúp đỡ!”

Diệp Thiên Dật cau mày.

Woaaa!

Tâm tư này của hắn không phải là vô ích rồi!

“Làm tốt lắm! Các ngươi đang ngày càng tiến gần hơn tới hình ảnh mà ta muốn nhìn thấy, sau này, trình độ của các ngươi, ta dám nói chắc chắn không thấp, mỗi người ít nhất cũng là Thái Cổ Thần Vương cảnh!”

Sau khi nghe những lời của Diệp Thiên Dật, bọn họ ngược lại lại cảm thấy bất ngờ!

Đối với hầu hết mọi người ở đây, Thần Minh cảnh chính là mục tiêu theo đuổi của bọn họ, ngay cả cặp vợ chồng La Sát cũng không dám hy vọng có thể bước vào Thái Cổ Thần Vương cảnh, bởi vì tuổi thọ của họ không còn nhiều nữa, không biết làm thế nào để đạt được, vậy mà bây giờ tiền bối lại nói trong tương lai bọn họ có thể đạt đến Thái Cổ Thần Vương cảnh!

Diệp Thiên Dật nói: “Đã từng, bản thân ta đã từng có thời kỳ ở lưng chừng, cảnh giới của ta bị kẹt ở Thần Minh cảnh thập giai và Thái Cổ Thần Vương cảnh hàng nghìn năm!”

Mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!

Diệp Thiên Dật lại bắt đầu chém gió rồi.

“Cho đến một ngày, ta ý thức được một điều gì đó, bắt đầu từ bỏ việc giết người, nỗ lực để bản thân trở thành một diện mạo hoàn toàn khác so với trước đây, cũng giống như những việc mà các người bây giờ đang trai qua, thậm chí ta vì tìm kiếm sự đột phá đã phong ấn toàn bộ tu vi, tiến vào trong thành, trở thành một người bình thường ở tầng lớp thấp nhất không thể tu luyện, trải qua ba năm lăn lộn, nếm trải hơi ấm tình người, vào cái ngày mà ta giải phóng sức mạnh, các ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?”

Bọn họ nghe đến mức ngẩn cả người, lắc đầu tới tấp.

“Ta không chỉ đột phá đến Thái Cổ Thần Vương cảnh, thậm chí còn trực tiếp tiến đến Thái Cổ Thần Vương cảnh ngũ giai, trong ba năm ngắn ngủi sau đó, ta đã lĩnh ngộ được thần cách và là thần cách tương phản với Tu La!”

Bọn họ đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

Điều này?

“Chỉ đáng tiếc là ta đã lĩnh ngộ ra điều này hơi muộn, nếu như biết sớm hơn thì ta sẽ là bất khả chiến bại trong thiên hạ, đại nạn của năm đó chắc hẳn cũng không xảy ra, còn các ngươi!”

Diệp Thiên Dật nhìn về phía bọn họ, nói: “Ta nhìn thấy mỗi người các ngươi đều là kẻ xấu, nhưng đều là ta của trước đây nên có cảm tình rất đặc biệt, trên đời này không có ai vô duyên vô cớ đối xử tốt với các ngươi, ta cũng vậy, bây giờ, ta hỏi các ngươi, các ngươi muốn trở thành người như thế nào? Số lượng người như thế nào?”

“Sau đó tự nhiên có thể đặt chân đến đỉnh núi, đạt được cảnh giới cao hơn!”

Bọn họ tới tấp gật đầu.

“Vậy được, từ hôm nay trở đi, các ngươi ngừng luyện tập tà công, có làm được không?”

Bọn họ gật đầu: “Tất nhiên, chỉ là… tiền bối, tà công là cội nguồn của chúng ta, nếu chúng ta ngừng luyện tập thì sức chiến đấu sẽ yếu đi nhiều, như vậy có ổn không?”

Diệp Thiên Dật nói: “Tà công chính là những việc xấu xa, là con đường bất chính, cho các ngươi hai lựa chọn, một là tiếp tục bị tà công chiếm hữu, biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, mỗi ngày đều phải chịu đựng nỗi đau về thể xác, thậm chí ngày càng trở nên nghiêm trọng, cuối cùng cũng không thể cải thiện cảnh giới, hai là trong tương lai có thể đạt được Thái Cổ Thần Vương cảnh, các ngươi chọn như thế nào?”

“Đương nhiên là cái sau rồi!”

“Vậy còn đắn đo cái gì nữa, trước đây các ngươi không thể lựa chọn bởi vì nếu các ngươi từ bỏ tà công thì cơ bản cũng thành phế vật, hơn nữa cũng không thể nâng cao khả năng tu luyện, bây giờ các ngươi có thể nâng cao khả năng tu luyện, trở nên tốt hơn, đây chính là điểm khác nhau!”

Bọn họ gật đầu.

“Điểm này chúng ta đều hiểu.”

“Vậy bây giờ, muốn tiếp tục trở nên tốt hơn thì đồng ý với ta, từ nay về sau không được tùy ý giết người, không được tiếp tục bộ dạng trước đây, ít nhất cũng phải giống như võ giả bình thường, không được sử dụng tà công, có thể làm được thì ở lại, không làm được thì bây giờ có thể đi, chúng ta duyên phận đã hết, quan niệm bất đồng, trước đây coi như tạo hóa ta tặng cho các ngươi, sau này như thế nào cũng không còn liên quan đến ta nữa.”

Bọn họ không có bất kỳ do dự nào!

Thậm chí biểu hiện trên khuôn mặt cũng không có sự do dự.

“Chúng ta đồng ý!”

Bọn họ gật đầu.

“Nếu đã đồng ý rồi thì uống độc dược này đi!”

Diệp Thiên Dật lấy độc dược ra.

Cái này?

Bọn họ lưỡng lự.

“Thế nào? Lo lắng ta sẽ khống chế sinh tử của các ngươi sao?”

Trong giây tiếp theo, hơi thở Thái Cổ Thần Vương cảnh của Diệp Thiên Dật lại bộc phát!

“Ta muốn giết các ngươi, hà tất phải làm như vậy? Hiệu quả của độc dược này rất đơn giản, mỗi khi các ngươi nảy sinh ý nghĩ xấu như trước kia thì các ngươi sẽ bị trúng độc, đau khổ tột cùng, có thể tìm ta giải độc, lần thứ hai thì sẽ trực tiếp trúng độc mà chết, ta cho các người ba phút suy nghĩ, nếu như các ngươi cảm thấy có chút cưỡng cầu, vậy thì các ngươi có thể rời đi! Không phải ta không tin tưởng các ngươi, mà là cần phải có thứ gì đó khống chế các ngươi, yên tâm, cho dù các ngươi rời đi cũng không phải lo lắng rằng ta sẽ giết các ngươi diệt khẩu, chẳng có ý nghĩa gì cả.”

Bình Luận (0)
Comment