Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1152 - Chương 1149: Đan Phương Khác Biệt

Chương 1149: Đan phương khác biệt
Chương 1149: Đan phương khác biệt

Vợ á?

Rất nhiều người đều tập trung ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên Dật và Tần Vô Tâm.

“Nha đầu kia khí chất cũng không tệ, dáng người, làn da đều vô cùng tuyệt mỹ, chắc chắn không phải người phàm.”

“Có vẻ khí thế vẫn hơi kém, cảnh giới có vẻ cũng không cao lắm, chắc cũng không phải là người của thế lực lớn nào. Nếu không cảnh giới cũng sẽ không tệ đến thế.”

“Nhưng vẫn phải công nhận là trai tài gái sắc nha, đúng là một đôi trời sinh.”

“……”

Rất nhiều người nhìn bọn họ rồi đều gật gù tán thưởng.

Tần Hạo nắm chặt nắm đấm.

Bây giờ hắn vẫn không thể hiểu nổi, rõ ràng hắn gặp được nhiều cơ duyên như vậy, nhưng tại sao phụ nữ bên cạnh hắn lại…..

Thật ra người mà hắn thích nhất từ khi tới đây chính là Dao Tịch, cũng chính là chị của Diêu Bích Liên! Đáng tiếc Dao Tịch không hề để mắt đến hắn, hắn biết phải làm sao bây giờ? Bây giờ hắn cũng chẳng biết phải làm thế nào cả, bởi vì hắn đã là bạn trai của Diêu Bích Liên rồi, hắn hoàn toàn không thể làm gì được cả. Trừ phi hắn muốn trở thành kẻ địch của Dao Tịchs, hoặc là hắn có thể đạt được trái tim của Dao Tịch. Nếu không chỉ cần hắn thể hiện ra sự ái mộ dành cho Dao Tịch, thì hắn cũng xong đời rồi…

“Được rồi, bây giờ mời các ngươi nộp đan phương ra đi.”

Sau đó bọn họ buông tay, đan phương bay đến chỗ của bốn mươi người kia, bao gồm cả Lạc Cơ cũng có.

“Đan phương của Thần Dũ Đan này chắc là không có vấn đề gì rồi, đan phương cơ bản nhất mà một y sư lục giai cần phải luyện chế được, kỳ thật nhìn cái nào cũng giống nhau.”

Một cường giả Thánh Y các nói!

“Nói cũng đúng, nhưng vẫn nên làm đúng quy trình đi, loại đan dược tiếp theo đoán chừng có khoảng mười người sẽ không biết, còn Thần Dũ Đan này chỉ chắc là không có vấn đề gì đâu.”

Lúc này, Dao Tịch nhìn thấy một đan phương có chữ viết rất rất xấu.

Vốn dĩ không để ý lắm, bởi vì cũng có khá nhiều người viết chữ không được đẹp cho lắm, ở đây cũng có rất nhiều võ giả không biết nhiều chữ cho lắm, chỉ biết một chút thôi, bởi vì rất nhiều võ giả không hề coi trọng mấy thứ như văn hóa này nọ, bọn họ nghĩ chỉ cần không phải mù chữ là được, bọn họ thà dùng nhiều thời gian cho việc tu luyện cũng không muốn phí thời gian cho mấy việc họ coi là vô bổ này.

Chỉ có điều….

Những loại thiên địa linh dược phía trước không sai, những cái cuối cùng lại làm cho nàng thật sự khó hiểu nhíu mày lại.

“Huyền Châu Thảo?”

Dao Tịch nhíu mày lại.

Cái cuối cùng này không phải nên là San Hô Thảo sao? Sao lại viết thành Huyền Châu Thảo? Nàng không thể nào nhớ nhầm được, đan phương này lại ghi là Huyền Châu Thảo chứ không phải San Hô Thảo! Chẳng nhẽ người này nhớ nhầm?

Nhưng đan phương là tứ cơ bản nhất mà một y sư phải học thuộc mà.

Thật là đáng tiếc! Có lẽ là đã chủ quan nên phạm phải sai lầm rồi.

Nàng vốn định hay là cứ cho qua, để hắn luyện chế đi, cũng chỉ khác một loại dược liệu mà thôi, những nghĩ lại, dù đổi một loại dược liệu nhưng chắc chắn cũng sẽ không luyện chế ra được, sau đó kiểu gì hắn cũng sẽ bại lộ…. hơn nữa đây là do hắn làm sai nên hắn phải chịu thôi, hơn nữa nếu ngay cả Thần Dũ Đan mà cũng không viết ra được đan phương thì sao có thể qua được những vòng sau, sao có thể tiến được vào top năm mươi để lọt vào vòng thứ ba được chứ?

“Các vị hẳn là cũng không có ai viết sai đúng không? Nếu không có, vậy thì hãy cho bắt đầu quá trình luyện đan đi!”

Lạc Cơ nhìn thoáng qua mọi người rồi hỏi.

“Ừm! không có ai sai cả!”

“Đơn giản thế này chẳng nhẽ còn sai được sao?”

Lúc này Dao Tịch nói: “Chỗ của ta có một người viết sai.”

“Hửm?”

Sau đó Dao Tịch đưa đan phương cho một cường giả bên cạnh xem, cũng chính là Trương Hạ Sơn, một trong mười thần y.

Trương Hạ Sơn nhìn thoáng qua.

“Ừm, đúng là đã biết sai rồi, San Hô Thảo lại viết thành Huyền Châu Thảo! Dược tính của Huyền Châu Thảo rất mạnh, nếu dùng để luyện chế đan dược trị thương chắc chắn sẽ tương khắc, cho dù có là nhớ nhầm thì cũng không thể viết thành Huyền Châu Thảo được chứ.?”

Trương Hạ Sơn lắc đầu, sau đó đứng dậy nói: “Xin hỏi, Diệp Thiên Dật là vị nào?”

Diệp Thiên Dật: “….”

Đệch?? Hắn làm sai cái gì rồi sao?? Sao tự nhiên lại gọi tên mình thế nhỉ?

“Diệp Thiên Dật?”

Đột nhiên, một cô gái đeo khăn che mặt ngồi ở một chỗ khá xa Diệp Thiên Dật nghe thấy cái tên này thì đôi mắt tỏa sáng.

Diệp Thiên Dật?

Tuy rằng đã hơn một năm rồi, nàng cũng đã từng tìm được rất nhiều người tên là Diệp Thiên Dật, những đều không phải Diệp Thiên Dật mà nàng muốn tìm…. Nhưng mỗi khi nghe thấy cái tên Diệp Thiên Dật, nàng đều vô cùng chờ mong.

Đáng tiếc, ở đây có quá nhiều người, đã chặn mất tầm mắt của nàng rồi, nên nàng không thể nhìn thấy người có tên là Diệp Thiên Dật kia.

Có phải là hắn không? Rốt cuộc thì thế giới rộng lớn như vây, bao giờ bọn họ mới có thể gặp lại nhau đây, khả năng này quả thật là rất mong manh.

Diệp Thiên Dật xoay người nhìn thoáng qua rồi hỏi: “Là ta, xin hỏi tiền bối có vấn đề gì không?”

“Rất xin lỗi, trong bốn trăm năm mươi người dự thi lần này, chỉ có mình ngươi viết sai đan phương, cho nên ngươi sẽ bị đào thải.”

Trương Hạ Sơn nhìn Diệp Thiên Dật nói.

ở trong mắt hắn, tên nhóc này chính là một gã hề.

Đi lên ngồi chễm chệ hút thuốc đã khiến hắn rất bất mãn rồi, làm một y sư, thậm chí còn là thí sinh tham gia một giải đấu y sư tầm cỡ thế này, thế mà đan phương của Thần Dũ Đan cũng không viết ra được. Thật sự là làm mất mặt giới y sư mà.

Diệp Thiên Dật ???

Đậu móe????

Sai á???

Chẳng lẽ hắn viết sai chữ nào à??

Tần Vô Tâm nhíu mày.

Không thể nào? Đan dược sơ đẳng thế mà hắn cũng sai được sao?

“Ha ha…”

Hoàng Bác cười nhạo một tiếng.

Hoàng Bác này chính là người lúc nãy tiếp cận Tần Vô Tâm, sau đó Diệp Thiên Dật còn ôm lấy nàng.

“Làm một y sư, hơn nữa còn là y sư đến tham gia thi đấu mà lại có thể viết nhầm đan phương của Thần Dũ Đan?? Thật là mất mặt, cũng không biết ngươi là tên lăng băm chui từ đâu ra??”

Hoàng Bác cười lạnh nói.

“Đúng vậy, đan phương của Thần Dũ Đan mà còn không viết được, đúng là phục thật sự!! Vốn ta còn tưởng vừa lên đã nhàn nhã hút thuốc thì giỏi lắm chứ, hóa ra….. ha ha.”

“Bây giờ thì lòi mặt chuột ra rồi nhé, hóa ra là một tên hề!”

“….”

Mọi người nghị luận sôi nổi.

Có chút khó hiểu nha, đan phương của Thần Dũ Đan mà có thể sai được sao?? Những đan dược ở vòng sau nếu viết sai thì còn hiểu được, nhưng đan phương của Thần Dũ Đan thì chính là đan dược căn bản mà.

“Không thể nào! Sao lại sai được!” Diệp Thiên Dật nói chắc nịch.

Ô hay, chính hắn đã dùng cái đan phương này luyện chế biết bao nhiêu Thần Dũ Đan rồi, sao có thể sao được.

“Hừ, sao chính là sai, còn không thừa nhận? Ngài ấy chính là một trong mười thần y của đại lục, há lại phải bịa đặt nói xấu ngươi? Chẳng lẽ ngài ấy còn không biết đan phương của Thần Dũ Đan là như thế nào? Sai chính là sai, thừa nhận mọi người còn thông cảm cho, đào thải thì đào thải thôi, còn ở đó mà nói nhăng nói cuội. Đào thải không mất mặt nhưng nói nhăng nói cuội thì mất mặt lắm đó.”

Một thí sinh nam nói, hắn là đệ tử của Trương Hạ Sơn, Quan Hồng Phong.

“Ngươi xem, rõ ràng ngươi viết Huyền Châu Thảo, mà dược liệu chính của Thần Dũ Đan là San Hô Thảo, nhưng thay vì viết San Hô Thảo ngươi lại viết

Huyền Châu Thảo, cái này còn không phải sai sao?”

Nghe vậy, Diệp Thiên Dật đã hiểu ra rồi.

Hóa ra là đan phương của những người này khác với mình.

Vậy thì hắn chẳng có gì phải lo cả, còn tưởng mình viết sai chữ nào thật cơ chứ.

Cái này Diệp Thiên Dật biết, xác thật là San Hô Thảo thường được dùng trong luyện chế Thần Dũ Đan hơn, nhưng Huyền Châu Thảo lại càng thích hợp hơn.

Diệp Thiên Dật bật cười: “Ta lại muốn nói với các vị tiền bối, dùng Huyền Châu Thảo vẫn có thể luyện chế được Thần Dũ Đan! Tự ta đã luyện chế Thần Dũ Đan rất nhiều lần rồi, trên người cũng đang có rất nhiều, chính là luyện bằng đan phương này, tiền bối chỉ có thể nói đan phương của chúng ta khác nhau thôi, chứ không thể nói đan phương của ta là sai được. Nhưng cũng không sao, cứ để ta luyện chế, nếu ta không luyện chế được Thần Dũ Đan thì lúc đó mới tính là sao, không phải sao?”

“Không thể nào! Từ trước đến giờ đời thưở nhà ai lại đi lấy Huyền Châu Thảo luyện chế Thần Dũ Đan bao giờ, đều là dùng San Hô Thảo!”

Một lão giả nói.

Bình Luận (0)
Comment