Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1198 - Chương 1195: Thoải Mái

Chương 1195: Thoải mái
Chương 1195: Thoải mái

Vì vậy nhiều năm rồi đây mới là lần đầu tiên Hàn Nhã Nhi chủ động tìm nàng. Điều này làm Mộc Thanh Trúc cực kỳ vui vẻ.

Hàn Nhã Nhi nói: “Ta muốn biết chân tướng chuyện này.”

“Ngươi còn không hiểu ta sao? Ta tuyệt đối không nói dối ngươi.”

Mộc Thanh Trúc nói chắc như đinh đóng đóng cột.

Lời nói của Mộc Thanh Trúc, Hàn Nhã Nhi tương đối tin tưởng, nhưng đó là trước kia. Có lẽ hiện tại không còn như vậy nữa? Có lẽ nàng đã thay đổi? Có lẽ đối với loại chuyện như thế này, Mộc Thanh Trúc sẽ có suy nghĩ khác?

“Ngươi trả lời cho ta rốt cuộc có đàn ông bên bên cạnh hay không?”

Mộc Thanh Trúc nhăn mày, thấy Hàn Nhã Nhi có chút kỳ lạ. Sao nàng cú hỏi đi hỏi lại một vấn đề nhỉ. Tuy vậy Mộc Thanh Trúc vẫn kiên nhẫn trả lời:

“Không có, sao vậy? Ngươi cứ lạ lạ thế nào ấy? Rốt cuộc muốn nói với ta chuyện gì?”

Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói một câu: “Không có việc gì.”

“Nói.” Mộc Thanh Túc bá đạo bắt Nhã Nhi giải thích. Đáng tiếc……

“Không có việc gì, ta cúp đây.”

Tút tút tút——

Hàn Nhã Nhi cúp luôn rồi nhìn sang vẻ mặt bất đắc dĩ của Diệp Thiên Dật.

“Ngươi có ý gì? Ngươi biết Mộc Thanh Trúc phải không? Nàng nói cho ngươi nghe những chuyện này rồi?”

Diệp Thiên Dật quả thực oan hơn Thị Kính: “……”

“Chị hai à, ta thề, những điều vừa nãy là ta chém gió thôi.”

“Không thể nào, không thể có chuyện trùng hợp như vậy được. Tên họ, nơi ở, đặc điểm, sở thích nữ giới toàn bộ đều khớp.”

Hàn Nhã Nhi khẳng định chắc nịch.

“Đúng vậy. Ta cũng cảm thấy không có khả năng tồn tại một người như vậy. Cho dù có đi chăng nữa, chưa chắc ngươi đã quen. Cho nên ta mới chém thế. Trời mới biết ngươi lại quen một người giống y như vậy. Lúc biết đến ta cũng bất ngờ đến không tin.”

Hàn Nhã Nhi nghi ngờ nhìn Diệp Thiên Dật.

Quá trùng hợp, dù Diệp Thiên Dật giải thích nhưng nàng vẫn cảm thấy hắn đang bao biện.

Trời mới biết đây là tình huống quái quỷ gì!

“Ngươi thật sự không biết sao?”

Diệp Thiên Dật gật mạnh đầu: “Thật đó. Ta không quen biết nàng, trước nay chưa từng nghe qua tên người này, tên họ tính cách đặc điểm trên khuôn mặt ta đều chém ra đó, ta thề.”

“Thề ư?”

Diệp Thiên Dật giơ ba ngón tay lên thề: “Thề với trời, nếu ta thật sự biết nàng, về sau sẽ không gặp được con gái nữa.”

“Thôi đi. Ta chẳng tin được lời thề của loại người như ngươi.” Hàn Nhã Nhi bĩu môi khinh thường.

“Này này này, ngươi nói cho rõ, loại người như ta là sao?”

Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn nàng.

“Loại người vô liêm sỉ.” Nàng đáp trả.

Diệp Thiên Dật thật hết nói nổi: “……”

“Ta nói thật mà, ngươi tin ta đi, ta cần gì phải lừa ngươi đúng không?”

Hàn Nhã Nhi gật đầu nhẹ.

Nghĩ cũng có lý, nếu trước đó hắn lừa mình thì bây giờ cũng không cần lý do mà lừa mình, nhưng ……

“Có phải ngươi đã nói cho nàng ấy biết cái gì đó rồi thông đồng với nàng lừa ta phải không?”

Hàn Nhã Nhi vẫn còn nghi ngờ, vặn hỏi Diệp Thiên Dật.

“Chị hai ơi, ngươi xem ta là thần thánh sao? Cô gái nào ta cũng dám trêu vào hay sao? Ngươi cho rằng chỉ cần ta nói một câu là con gái sẽ chạy ngay vào lòng hay sao? Ngươi nói người kia ở Thượng Vực, anh giai đây chưa từng tới đó được chưa.”

Hàn Nhã Nhi đau đầu xoa trán.

“Thôi được rồi.”

“Có phải hình ảnh của ta trong mắt nàng rất ngầu hay không? Chính là kiểu chỉ một cái liếc mắt, con gái đều ngã rạp vào lòng ta?”

“Không phải.”

Hàn Nhã Nhi lắc đầu vô cảm, nàng đã miễn dịch với bản lĩnh mặt dày của hắn rồi.

“Vậy ngươi còn nghi ngờ ta cái gì? Chắc chắn hình tượng của ta ở trong lòng ngươi không gì sánh nổi nên ngươi cảm thấy mọi việc trên thế giới này rơi vào tay ta đều dễ dàng giải quyết được, đúng không? Cho nên trong lòng ngươi ta chiếm vị trí cực kỳ cao cả chứ gì.”

Hàn Nhã Nhi đầu đầy dấu ba chấm: “……”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi đó.”

“Xì, thừa nhận đi, khó nói như vậy sao?”

Hàn Nhã Nhi bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó mới nhìn Diệp Thiên Dật hỏi: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”

“Không có việc gì, chỉ là buổi tối ta ngủ không được, muốn tìm người cùng ngủ thôi.”

Hàn Nhã Nhi: “……”

“Ngươi đi tìm Phượng Dao đi.”

Hàn Nhã Nhi đứng dậy chuẩn bị về phòng.

“Ta biết ta có thể đi tìm nàng, nhưng ta không muốn tìm nàng, ta chỉ muốn tìm ngươi thôi.”

“Đừng nói vớ vẩn nữa.”

Sập ——

Nói xong nàng đi vào, dâp cửa trước mặt hắn.

Rửa mặt xong, Hàn Nhã Nhi đẩy cửa phòng ngủ ra, sau đó…… ngơ ngác đứng hình nhìn về phía giường.

“Ta chờ ngươi lâu lắm rồi đó. Tới đây, đi ngủ thôi.”

Diệp Thiên Dật nằm trên giường vẫy tay với nàng.

Hàn Nhã Nhi vô cảm: “……”

Nàng xoay người chuẩn bị tránh ra, vậy mà Diệp Thiên Dật nháy mắt đã bước tới, trực tiếp bế kiểu công chúa rồi ném nàng lên giường.

Hàn Nhã Nhi: “……”

Diệp Thiên Dật từng xoxo nàng hai lần, cho nên hắn dám làm càn thế này. Thật là…

“Ngươi…… Diệp Thiên Dật thả ta ra, ối……”

Nàng Nữ hoàng cao quý không kịp phản ứng đã bị Diệp Thiên Dật đè xuống dưới thân.

Diệp Thiên Dật không cho nàng cơ hội phản kháng, không nhiều lời trực tiếp vào thẳng vấn đề.

Hàn Nhã Nhi thật sự không thắng nổi kẻ mặt dày là Diệp Thiên Dật. Người này thật không biết xấu hổ, nàng cố gắng giãy dụa nhưng vô ích. Nàng vẫn chưa quen được mối quan hệ với Diệp Thiên Dật. Tới bước cuối cùng nàng vẫn là không đồng ý, không biết Diệp Thiên Dật sẽ dùng cách gì?

Hắn dùng chiêu bài cảm tình, giả vờ đáng thương nói với Nhã Nhi hắn thích nàng nhất, không đi chỗ Hàn Nhuỵ, Phượng Dao mà chỉ tới chỗ nàng. Nếu nàng không cho, hắn sẽ rất buồn, rất đau lòng……

Nhân lúc nàng do dự động lòng sẽ chấp nhận hắn.

Cho nên con gái thường rất mềm lòng.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Nhã Nhi tỉnh trước, bởi vì cảm thấy cả người không thoải mái. Vì sao không thoải mái?

Nàng tỉnh dậy liền nhớ đến buổi tối hôm qua.

Hừ, đúng là ở trong ngực Diệp Thiên Dật, theo lý mà nói phải thoải mái mới đúng, nhưng …… người này đi ngủ hai chân cũng gác lên người nàng, đè nàng cả đêm, không trách nàng thấy không thoải mái.

“Đồ vô lại.”

Nhìn người kia, Hàn Nhã Nhi sắp tức chết tới nơi.

Giời ơi.

Có điều……

Nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì đó. Phải kiểm tra lại lần nữa mới được.

Vẫn là chuyện Mộc Thanh Trúc tối qua, nàng thừa dịp Diệp Thiên Dật vẫn đang ngủ say, lén lút mở đồng hồ công năng của hắn. Hàn Nhuỵ đã nói cho nàng mật mã. Nếu hắn chưa đổi, chắc là vẫn dùng mật khẩu cũ……

Quả nhiên. Mật mã vẫn không đổi. Mở được rồi.

Sau đó nàng xem danh sách bạn tốt trên QQ của hắn.

Nàng muốn xem có Mộc Thanh Trúc hay không, nếu không có thì những điều Diệp Thiên Dật nói chắc là sự thật.

Sau đó nàng nhìn thấy một hàng những cái tên……

Vợ Hàn Tuyết, vợ Ngữ Hàn, vợ Tiểu Điệp Điệp, vợ Khuynh Ngữ, vân vân và mây mây…… Cả một đống vợ.

Hàn Nhã Nhi: “……”

Số lượng này lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng.

Từ từ đã? Vợ Khuynh Nguyệt? Là Giang Khuynh Nguyệt sao? Không thể nào?

Nàng tò mò lén mở lịch sử trò chuyện ra xem.

Đúng là Giang Khuynh Nguyệt rồi.

Quả nhiên. Diệp Thiên Dật chưa từng nói với nàng, vốn dĩ nàng không tin trong nhóm chat đều là vợ lớn vợ bé của hắn nhưng bây giờ nàng đã tin.

Nhưng đây không phải điều quan trọng, nằm trong dự kiến của nàng, chỉ là hơi nhiều so dự kiến một chút. Lướt đi lướt lại không thấy cái tên Mộc Thanh Trúc rồi đâu……

Xem ra hắn không lừa mình.

“Làm gì đó?”

Diệp Thiên Dật hé mắt nhìn một chút, nhìn Hàn Nhã Nhi đã tỉnh từ bao giờ.

Hàn Nhã Nhi nhanh chóng buông lỏng đồng hồ, nắm trong trong tay giấu đi.

“Không có gì.”

Diệp Thiên Dật ngáp một cái rồi gãi đầu, sau đó ôm nàng vào trong ngực.

“Vẫn là ôm vợ yêu Nữ hoàng thoải mái nhất, ngủ tiếp thôi.”

“Dậy thôi. Trời sáng rồi đó.”

Diệp Thiên Dật ngáp một cái, không nhấc nổi mi mắt. Dáng vẻ thiếu ngủ năn nỉ Nhã Nhi.

“Ngủ tiếp đi mà.”

“Ngươi ngủ đi.”

Kỳ lạ, nhìn dáng vẻ bồn ngủ của hắn, tối hôm rất mệt hay sao? Không đến mức thế đi.

Hàn Nhã Nhi không biết. Nàng đứng dậy đi tắm rửa. Thấy Diệp Thiên Dật còn đang ngủ, nàng liền đi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment