Diệc Thiên Thu thật sự thích cô gái như Liễu Khuynh Ngữ, loại khí chất này của nàng, hắn rất khó tìm được một cô gái nào khác mà hắn cảm thấy phù hợp làm vợ hơn nàng.
Tiểu thư khuê các, thật sự mê đắm lòng người.
Chỉ là… hai ngày trước hắn nghe nói, hình như Liễu Khuynh Ngữ đã có người yêu rồi, chuyện này khiến hắn rất khó chịu!
Chính là người đó ư?
Ánh mắt Diệc Thiên Thu hướng về Diệp Thiên Dật.
Nói thật lòng, khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật, chân mày hắn nhẫn không được mà cau lại! Người này, khiến cho một người đẹp trai như hắn cũng chịu không được muốn tự vả vào mặt!
Lúc đó, hắn quả thật có cảm giác người này thật là xứng với Liễu Khuynh Ngữ.
Ôi!
Khó chịu quá!
Hắn không phục! Thật sự không phục! Nhưng người này là ai? Hắn cũng không biết, thân phận người này rốt cuộc là sao, nhìn có vẻ không đơn giản!
Thực sự không được, hắn chỉ có thể buông bỏ Liễu Khuynh Ngữ, thật ra cũng không phải không có sự lựa chọn khác, ví dụ như hai cô gái bên cạnh.
Một người nhìn có vẻ non nớt, xem ra có vẻ không tệ, nhưng không phải gu của hắn, người kia…
Người đó không kém! Thật sự tốt! Đặc biệt là đôi mắt lạnh lùng của nàng… kiểu phụ nữ thế này, hắn thích!
Có thể theo đuổi! Nhưng mà, tên nam nhân đó khiến hắn có chút không thoải mái!
Có lẽ là đẹp trai quá khiến hắn đố kị? Cũng có lẽ là vì cảm giác hắn là bạn trai của Liễu Khuynh Ngữ mà đố kị? Hắn không biết, dù sao cũng không chịu được!
“Cậu chủ, đó không phải là Liễu Khuynh Ngữ sao? Ta nhớ chiếc vòng trên tay nàng.”
Một người ở bên cạnh Diệc Thiên Thu đột nhiên nói.
“Cái gì? Liễu Khuynh Ngữ?”
Sau khi Tiêu Dịch nghe thấy cái tên này, hắn so sánh với hình dáng Liễu Khuynh Ngữ trong tưởng tượng của mình!
Ôi vãi! Thật sự là Liễu Khuynh Ngữ! Cô gái đó chính là Liễu Khuynh Ngữ!
Chả trách!
Tự nhiên lại không đố kị Diệp Thiên Dật nhiều như thế nữa.
Đến Chúng Thần Chi Vực rồi quả nhiên không thể lăn lộn ra hồn được rồi chứ gì? Cạnh bên không có em gái mới nào rồi nhỉ? Người kia chắc là Liễu Thiển Thiển? Ha ha ha, xem ra hắn cũng chỉ có vậy thôi, rất bình thường, ha ha ha, thoải mái rồi! Nói thẳng ra là sảng khoái rồi! Kém cỏi như vậy, còn phải dựa vào mấy em gái đến từ hạ vị diện, xem ra ở đây không tán được em nào mới rồi!
Tuy Liễu Khuynh Ngữ rất xinh đẹp, cũng là người hắn không có được, nhưng hắn nghĩ thế là lại thoải mái!
“Đi!”
Sau đó Diệc Thiên Thu cười đi sang.
“Là Liễu cô nương phải không?”
Diệc Thiên Thu cười nhìn Liễu Khuynh Ngữ.
Đặc biệt hôm nay Liễu Khuynh Ngữ mặc váy dạ hội, đương nhiên, vốn không phải kiểu phô trương, nên rất xinh đẹp.
“Ngươi là?”
Liễu Khuynh Ngữ hỏi, nhưng vô thức lại nép vào Diệp Thiên Dật.
Diệc Thiên Thu tất nhiên nhìn thấy cử động này, rõ ràng vậy mà!
“Diệc Thiên Thu, chúng ta gặp qua rồi!”
Liễu Khuynh Ngữ chợt nhận ra: “Nhớ ra rồi, thật ngại quá!”
“Không sao, vị đây là…”
“Bạn trai của ta!”
Liễu Khuynh Ngữ nói một câu.
“Ha ha ha, người anh em không đơn giản chút nào nha, ngay cả Liễu Khuynh Ngữ mà cũng theo đuổi được, ngưỡng mộ!”
Diệp Thiên Dật cười: “Đương nhiên là không đơn giản rồi!”
Diệc Thiên Thu cau mày, tên này thật sự không biết khiêm nhường chút nào! Cũng không biết thân phận rốt cuộc là thế nào, nên cũng không dám khiêu khích!
“Vị đây là?”
Diệc Thiên Thu nhìn sang Liễu Thiển Thiển.
Mục tiêu cuối cùng của hắn nằm trên người Tần Vô Tâm, hỏi qua Liễu Thiển Thiển là lướt qua một chút thôi, giúp hắn không hiện quá rõ mục đích và cái nhắm vào.
“Bạn gái ta!”
Liễu Thiển Thiển còn chưa nói, Diệp Thiên Dật đã đưa tay ôm choàng nàng vào lòng.
Liễu Thiển Thiển: ???
Ngược lại Liễu Khuynh Ngữ lại không có phải ứng gì quá!
“Hả?”
Diệc Thiên Thu ngơ ra một lát.
“Bạn gái của ngươi không phải cô Liễu sao?”
“Nàng ấy cũng là bạn gái ta.”
Diệp Thiên Dật cười với Diệc Thiên Thu.
Diệc Thiên Thu: “……”
ĐM?
“Thế này?”
Hắn nhìn sang Liễu Khuynh Ngữ.
Liễu Khuynh Ngữ gật đầu, cũng không nói gì hơn.
“Khụ khụ, người anh em lợi hại thật!”
Vãi!
Trong lòng hắn khó chịu chết mất!
Nữ thần của hắn, người hắn muốn theo đuổi, không chỉ trở thành bạn gái của người khác, thậm chí… má nó lại còn hầu chung một chồng? Khốn nạn!
“Ta nói rồi, chắc chắn không đơn giản.”
Diệp Thiên Dật cười.
“Ha ha ha!”
Diệc Thiên Thu cười, sau đó hướng về phía Tần Vô Tâm.
Người này chắc không phải chứ!
“Vậy vị cô nương này…”
Lần này đến lượt Diệp Thiên Dật không nói, Tần Vô Tâm nói: “Cũng như vậy.”
Diệc Thiên Thu: ???
Vãi chưởng vãi chưởng! Ý gì đây?
“Ha ha ha, cáo từ!”
Sau đó Diệc Thiên Thu vội chuồn đi.
Tiêu Dịch không đi qua, không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy biểu cảm của Diệc Thiên Thu, hình như không chiếm được chút lợi ích nào.
Không phải chứ?
Sau đó Tần Vô Tâm nói với Diệp Thiên Dật: “Anh Diệp, khi nãy mạo phạm rồi, ta chỉ không muốn phiền phức thôi!”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Không sao, dù sao thì ngươi cũng phải mà.”
Tần Vô Tâm: ???
Cho ngươi ngang ngược thêm một thời gian nữa, chờ trở về rồi, cho ngươi biết tay!
Nàng chịu không nổi nữa rồi!
“Đi thôi, đi dạo phố.”
……
Trên một hòn đảo rất đẹp, cao quý trên bầu trời đế quốc Thần Mộng… Trương Hàm Nhã đi lên.
“Chị Nhã!”
Mấy cô gái nhìn thấy nàng lần lượt gọi.
Trương Hàm Nhã gật đầu cười, xem ra quan hệ của bọn họ cũng khá tốt.
Nhưng mà nếu như Diệp Thiên Dật nhìn thấy sẽ rất ngạc nhiên, ôi vãi, cô gái này lại đến thẳng đế quốc Thần Mộng, chỉ có nữ hoàng và ngươi thân cận với nữ hoàng, người bên cạnh nàng mới có thể lên đảo Thần Mộng Thiên? Cũng có thể nói, Trương Hàm Nhã này và nữ hoàng đế quốc Thần Mộng có quen biết, hơn nữa, mối quan hệ cũng không bình thường.
“Nữ hoàng bệ hạ có đây chứ?”
“Dạ, nữ hoàng bệ hạ đang uống trà ở vườn hoa.”
“Được!”
Sau đó Trương Hàm Nhã đi đến.
Ánh mắt nàng dừng lại ở một cô gái ở xa xa.
Một chiếc váy trắng, giống như thiên nhân hợp nhất, đẹp không gì bằng! Đeo khăn che mặt, nhưng mà khó có thể che đi khí chất tôn quý trên người nàng! Không thể không nói, nếu như Diệp Thiên Dật nhìn thấy rồi, nhất định sẽ lại là một cô gái khiến hắn yêu đến chịu không nỗi!
“Nữ hoàng bệ hạ!”
Trương Hàm Nhã cung kính hành lễ!
Thân phận hội trưởng Thiên tông hội của nàng không nhỏ, trình độ cũng ngang ngửa với tông chủ thế lực đế môn, nhưng mà thân phận nữ hoàng này quả thật cao hơn nàng, đế quốc này tương đương với Thần cấp rồi!
Bọn họ cho dù là bạn thân, lúc có người thì cũng phân chia thân phận cao thấp, nhưng khi chỉ có bọn họ, thì lại thân thiết, chả có phân biệt gì cả.
“Về rồi à, vất vả rồi.”
Cô gái nói một câu, sau đó rót cho Trương Hàm Nhã một tách trà.
Không sai, là nữ hoàng rót trà cho nàng, đủ để thấy quan hệ của bọn họ rất tốt.
“Không khổ gì cả.”
Trương Hàm Nhã ngồi xuống!
Nàng là hội trưởng Thiên tông hội, mà quyền quản lý Thiên tông hội bây giờ nằm trong tay đế quốc Thần Mộng, có lẽ hai năm sau sẽ là đế quốc khác, đổi qua đổi lại!
“Nữ hoàng bệ hạ, ta có một tin tốt!”
“Hử?” Cô gái nhíu mày.