Tuổi còn trẻ mà đã làm được Tông chủ, có ra sao cũng là chủ của Linh môn, tông chủ hai mươi mấy tuổi, Linh môn, vậy chắc không phải dựa vào sức lực của mình mà tay trắng gầy dựng lên thành tựu tông môn chứ? Vậy tất nhiên là con trai của Đại lão rồi!
Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người, cũng là suy nghĩ rất bình thường.
Lăng Thiên cười, nói: “Chúng ta thật sự có duyên đấy, ta lại tự mình giới thiệu một chút, Lăng Thiên, ta là cửu hoàng tử của đế quốc Cửu Thiên cạnh bên, nguyên nhân thành lập tông môn rất đơn giản, thật ra là vì chức vị đế vương, cha ta thiết lập một môn sát hạch, chín người hoàng tử chúng ta sẽ ở Chúng Thần Chi Vực, dựa vào năng lực của chính mình tạo thế lực cho riêng bản thân, sau ba năm, thế lực của ai lớn hơn, thì người đó sẽ là thái tử.”
Diệp Thiên Dật chợt hiểu ra.
“Hóa ra là vậy! Vậy ngươi tay không gây dựng tông môn, cũng quá lợi hại rồi!”
Lăng Thiên cười nói: “Chả có gì lợi hại cả, thật ra ta chỉ dựa vào lợi thế là thân phận hoàng tử mà thôi, nếu như không có thân phận này, ai lại đi để ý một con hươu nhỏ chỉ mới hai mươi mấy tuổi chứ? Ha ha ha, thật ra ta muốn làm quen với ngươi cũng vì cảm thấy người anh em, ngươi không đơn giản, muốn lôi léo một chút, lần này xem ra, vỡ mộng rồi, nhưng mà vậy càng tốt, ngươi cũng là tông chủ, hai chúng ta nói không chừng có thể hợp tác, cùng nhau phát triển, ngươi thấy sao?”
Diệp Thiên Dật trầm ngâm: “Để xem thử.”
“Ha ha ha, xem ra tầm nhìn của Diệp huynh rất cao, có lẽ ngay cả Linh môn cũng không xem là gì, vậy xem ra tầm nhìn của ta cũng quả thật không kém.”
Lăng Thiên cười nói.
“Cửu đệ, đừng có rảnh quá!”
Một chàng trai nhìn có vẻ hơi lớn cười đi đến.
“Ngũ ca.”
Lăng Thiên cười.
“Nghe nói Lăng Thiên tông của ngươi cũng thành lập rồi, phát triển cũng rất tốt, cố lên!”
Chàng trai vỗ vai Lăng Thiên.
“Tông môn của Ngũ ca cũng phát triển không tệ.”
“Ha ha ha, ta đi trước đây.”
Sau đó hắn rời đi.
Lăng Thiên nói với Diệp Thiên Dật: “Hắn là Ngũ ca của ta, Ngũ hoàng tử, một trong những đối thủ cạnh tranh, cũng là tông môn ở đê quốc Thần Mộng.”
“Vậy ngươi có thứ để chơi rồi, hai ngươi phải cạnh tranh đến sưng đầu mẻ trán rồi.”
Diệp Thiên Dật nhếch môi.
“Ha ha ha, vậy nên hôm nay đến đây xem thử có thể tìm thấy vài đồng minh hay không.”
Sau đó hai người đi sang.
“Tông môn của Diệp huynh tên gì?”
Lăng Thiên hỏi.
“Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.”
Lăng Thiên: ???
Hắn thật sự bất ngờ.
“Ôi vãi, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông lúc trước thu hút vô số sự chú ý là của Diệp huynh ngươi à? Ngươi không phải đùa đấy chứ?”
Lúc trước hắn còn đặc biệt đi đến xung quanh xem thử, dù gì cũng là tông môn ở cạnh Lăng Thiên tông không xa, nó đối với Lăng Thiên mà nói là có ảnh hưởng! Chỉ trong vòng hai ba ngày, một tông môn cực lớn mọc lên khỏi mặt đất, quy mô lớn hơn Lăng Thiên tông rất nhiều, hắn cũng biết, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này nhất định là có dùng phép Sáng tạo, loại pháp tắc của cường giả!
Tông chủ là hắn?
Khá khoa trương!
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đương nhiên không phải đùa rồi.”
Vừa nói Diệp Thiên Dật vừa viết tên tông môn của mình ra, sau đó cầm tờ giấy đứng xếp hàng ở phía sau, có cường giả ngồi ở đó, xung quanh có không ít huy chương, hắn đang từng cái từng cái một khắc tên tông môn, sau đó những tông chủ đó đeo lên trước ngực.
“Vậy Diệp Thiên Dật lại là tông chủ ư? Bích Liên, đế quốc Thần Mộng gần đây có tông môn nào mới thành lập không?”
Tần Hạo hỏi.
“Ta cũng không biết, chưa dốc tâm tìm hiểu thử, có một cái là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông là ta biết, nhưng mà hắn là tông chủ, không nhất định là tông môn mới thành lập chứ? Cũng có thể là tông môn cũ, cũng có thể là tông môn nào đã xây dựng nên! Nhưng đã không chịu được nữa sắp giải tán rồi, hắn có thể tiếp tay rồi, thế này đơn giản hơn lập một tông môn mới rất nhiều, rất nhiều đồ đều có sẵn.”
Diêu Bích Liên nói.
“Cũng có khả năng. Lát nữa xem thử tên huy chương trước ngực thì biết là gì rồi.”
Tần Hạo hơi trầm ngâm.
Cho đến bây giờ, hắn vẫn luôn giữ khoảng cách với Diệp Thiên Dật, dù gì thì người đông, chỉ cần hắn khiêm nhường một chút, sẽ không ai chú ý đến hắn.
“Diệp tiểu huynh đệ, ngươi thành lập tông môn rồi?”
Dao Hải cũng là người tham gia tranh cử chức Minh chủ, tuy đã là tông môn thần cấp rồi, nhưng nếu như hắn có thể trở thành Minh chủ, vậy cũng tốt, tuy hắn biết chuyện này là không thể, nhưng đã đến rồi, vậy cứ đi cho có.
Diệp Thiên Dật nói: “Đúng vậy.”
“Ha ha, chả trách Diệp tiểu huynh đệ khi đó từ chối lời mới của những tông môn lớn, hóa ra là dự định thành lập tông môn riêng, nhưng mà, ở Chúng Thần Chi Vực thành lập một tông môn riêng, hơn nữa phải tồn tại và phát triển lớn mạnh, đó lại là chuyện không dễ dàng gì.”
Dao Hải nói.
“Chuẩn bị xong rồi!”
“Ừm, nếu như Diệp tiểu huynh đệ cần giúp đỡ, có thể liên lạc con gái ta bất cứ lúc nào, Dược Thần Sơn vẫn hi vọng có thể kết bạn với ngươi!”
Dao Hải cười nói.
“Cảm ơn tiền bối!”
“Tên tông môn.”
Lăng Thiên nói: “Lăng Thiên tông.”
Lão giả đó nhìn qua Lăng Thiên.
“Hóa ra là Cửu hoàng tử đế quốc Cửu Thiên các hạ!”
Lão giả hờ hững nói.
“Bây giờ chỉ là tông chủ Lăng Thiên tông.” Lăng Thiên nói.
“Ha ha ha, được!”
Sau đó vị lão giả đó khắc ba chữ Lăng Thiên Tông lên trên huy chương, Lăng Thiên cầm lấy sau đó đeo lên trước ngực mình, ngoảnh đầu nhìn Diệp Thiên Dật ở cạnh bên một cái.
Diệp Thiên Dật này khá được thu hút, vì vừa khi nảy được mấy mươi cô gái vây quanh, là bạn trai của Liễu Khuynh Ngữ, trái ôm phải ấp, nên được quan tâm!
Bởi vậy nên, nhìn thấy tên tiểu tử này, rất nhiều người vô thức đến gần đó.
“Tên tông môn.”
Diệp Thiên Dật nói một câu: “Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.”
Mọi người: ???
Không sai!
Khi cái tên này được nói ra, theo sau đó là sự im ắng.
Thế này… thật đột ngột, chốc lát mọi thứ xung quanh trở nên im ắng.
“Gì? Hắn là tông chủ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông?”
“Ôi trời! Tông chủ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông làm dậy sóng gần đây là hắn!”
“Thật ra cũng có thể đoán được, có thể đặt được cái tên này, có lẽ có lòng tin với bản thân, người tuổi tác càng trẻ mới càng có dã tâm và ngông cuồng, vậy nếu vậy thì, hắn dám đặt tên như vậy, quả có vài phần đại loại là nhân vật thiếu chủ của tông môn lợi hại!”
“……”
Trong phút chốc, Diệp Thiên Dật thu hút sự chú ý lớn của dư luận.
“Là hắn!”
Lạc Cơ nheo mắt.
Diệp Thiên Dật này lại là tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông?
Vậy cũng thật ngông cuồng rồi nhỉ?
Hắn thật sự có át chủ bài hay chống lưng gì sao? Lạc Cơ cũng không biết, nhưng theo vậy mà thấy, khả năng là có ai chống lưng.
Mắt Tịch Dao hơi sáng lên.
Hắn không gia nhập bất cứ tôn môn nào, là vì chính mình thành lập tông môn? Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này lại là của hắn…
Tần Hạo cũng ngẩn ra một lúc…
“Đồ ngốc! Tìm cái chết!”
Hắn hiểu rõ Diệp Thiên Dật, hắn cũng dám đặt cái tên này? Vậy không tìm cái chết thì là gì? Giả đuôi sói à?
Rất nhiều cường giả cũng đặc biệt chú ý Diệp Thiên Dật.
“Hóa ra ngươi chính là tông chủ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.” Vị lão giả đó nói.