Dịch: Cỏ Dại Team
Nhưng nàng ấy quá xinh đẹp, sự thuần khiết của Diệp Thiên Dật cùng Mộ Thiên Tuyết đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
"Ở đây có vẻ rất vui."
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Thiên Tuyết quét một vòng, đây là lần đầu tiên đi thang máy. Thật kinh ngạc khi nàng ấy có thể tự mình di chuyển, nàng liếc nhìn, mỗi tầng đều khác nhau. Có tầng toàn là bán quần áo, có tầng bán đồ ăn ngon, có chỗ vui chơi giải trí, thậm trí có tầng có cả cả sân khấu. Hôm nay xem ra khá đặc biệt, có mấy người bạn nhỏ đang hát biểu diễn.
Sau đó họ đến rạp chiếu phim ở tầng bảy và bước vào.
Sau khi Mộ Thiên Tuyết bước vào, nhìn vào tiện nghi kỳ lạ bên trong, một mùi thơm ngào ngạt bay vào mũi nàng, rất thơm.
"Đây là mùi gì?"
"Bỏng ngô, có muốn ăn không?"
"Muốn."
"Ta mời!"
"Không cần."
Mộ Thiên Tuyết đưa tay ra, và một viên đan dược khác xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Diệp Thiên Dật cũng đã biểu thị rằng hắn muốn trở nên tốt bụng, nhưng mà tiên nữ tỷ tỷ lại cứ không cho cơ hội.
"Đây là cái gì thế?"
Diệp Thiên Dật nhận lấy nó.
"Cố Bản Đan."
Sau khi Mộ Thiên Tuyết nói xong, nàng ấy tiếp tục nhìn xung quanh một cách háo hức và tò mò.
Diệp Thiên Dật có một chút cảm động, có lẽ là nàng ấy đã nhìn ra rằng hắn đã thăng lên Huyền Thiên cảnh, mà Cố Bản Đan này có tác dụng gì? Rất đơn giản, nói chung, nếu một võ sĩ đột phá cảnh giới lớn hoặc đột phá liên tục trong thời gian ngắn sẽ dẫn đến tình trạng nền tảng không ổn định. Thường mất vài ngày hoặc lâu hơn không thể tiến hành tu luyện, mà phải dùng thời gian đó để củng cố cảnh giới của mình, nhưng Cố Bản đan có thể giúp ngươi trực tiếp cố định được lực lượng!
Quên đi, đêm nay ta sẽ không lừa nàng nữa, Bá Thể Đan kia đã là vô cùng quý giá rồi.
Trong rạp có rất nhiều người, tất cả đều đang đứng mua vé hoặc chờ đến giờ chiếu phim.
Đương nhiên, sự xuất hiện của Diệp Thiên Dật và Mộ Thiên Tuyết đã thu hút rất nhiều sự chú ý của họ, thành Thánh Thiên Thủy cũng không nhỏ, ít nhất Diệp Thiên Dật cũng không nhìn thấy những người quen biết.
"Xin chào, cho hai hộp bỏng ngô và hai ly coca."
"Xin vui lòng chờ trong giây lát."
Cô gái trẻ đó cũng nhìn thấy Mộ Thiên Tuyết. Thật sự lúc đó nàng cảm thấy như mình đang nhìn thấy một nàng tiên vậy. Nàng đang làm việc trong rạp chiếu phim. Mỗi ngày nàng đều có thể nhìn thấy rất nhiều cặp đẹp đôi và những cô gái xinh đẹp, nhưng mà chị gái này cũng quá là xinh đẹp đi? Em trai này... cũng đẹp trai quá!
"Quý khách... đồ của quý khách."
"Cảm ơn, ta đã trả tiền rồi."
Sau đó Diệp Thiên Dật đưa cho Mộ Thiên Tuyết một ly coca và một hộp bỏng ngô, nàng nhìn Diệp Thiên Dật trực tiếp uống bằng ống hút, tự mình cũng thử.
Nàng lại khám phá ra một thế giới mới, một hương vị mà nàng chưa bao giờ thử... và bỏng ngô, ngọt và thơm... Nàng thấy rằng mình có vẻ càng thích thế giới loài người hơn rồi.
"Nhìn gì thế?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Mộ Thiên Tuyết nhìn lên những tấm poster của các bộ phim đó, đều có nhiều bức tranh, nàng chọn theo bản năng của mình.
"Cái này."
Sau đó nàng chọn một bộ phim được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết "Một hệ thống mới ngẫu nhiên", vì sao lại chọn nó? Vì nàng thấy nó rất thú vị.
"Bộ phim này chắc cũng khá hay. Được chuyển thể từ tiểu thuyết. Ta đã xem ảnh của tác giả này trước đây rồi, hắn ta rất đẹp trai." Diệp Thiên Dật mỉm cười, sau đó mua hai vé giữa, rồi cùng Mộ Thiên Tuyết bước vào.
Ánh sáng mờ ảo khác với những gì Mộ Thiên Tuyết tưởng tượng, có rất nhiều người, nàng nhìn thấy một nam một nữ ngồi cạnh nhau, xem phim phải cần một nam một nữ sao? Vậy vừa hay mình cũng có một nam một nữ.
Màn hình to quá, ở nhà đã xem tivi lâu rồi, mà cái này cực kì to, nàng thích nó quá.
Hai người ngồi ở đó, bên cạnh đều có người ngồi, có một cô gái ngồi bên cạnh Mộ Thiên Tuyết và một người đàn ông ngồi bên cạnh Diệp Thiên Dật, cũng không có vấn đề gì cả, sau đó họ ngồi yên lặng và chờ đợi phim chiếu.
“Tiên Nhi, hôm nay xem bộ phim này không biết hay hay không, nếu có vẻ hay thì ngày mai hãy đến xem với Diệp Thiên Dật đi.” Hai người đi đến hàng ghế sau Diệp Thiên Dật trong khi vừa nói chuyện vừa cầm bỏng ngô trên tay.
"Được."
Diệp Thiên Dật:? ? ?
Ngay lúc đó, cả người Diệp Thiên Dật đều đóng băng luôn rồi.
Giọng nói này không thể quen thuộc hơn được nữa, Tiên Nhi? Diệp Thiên Dật?
Ơ, đệch. Đây không phải là Bạch Hàn Tuyết và Diệp Tiên Nhi sao?
Không phải chứ?
Ở thành Thánh Thiên Thủy này, có bốn năm rạp phim xung quanh chỗ bọn họ sống, xem như bọn họ trùng hợp chọn giống một rạp đi nữa, nhưng ở đây có rất nhiều phim, nhiều phòng chiếu như vậy. Làm sao có thể trùng hợp đến mức chọn cùng một cái chứ? Cả cái rạp chiếu phim lớn như thế, bọn họ lại vừa hay ngồi ở phía sau hắn và Mộ Thiên Tuyết.
Đệt, tinh thần suy sụp luôn rồi.
“Bọn họ hình như đang gọi tên ngươi.”
Mộ Thiên Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật rồi nói.
“Đừng quay đầu.”
Diệp Thiên Dật nhanh chóng đưa tay ra ôm má Mộ Thiên Tuyết đang định quay đầu lại nhìn.
Hai người bọn họ đều biết Mộ Thiên Tuyết, nếu nàng quay đầu bọn họ chắc chắn sẽ nhận ra.
Mộ Thiên Tuyết cau mày, một cỗ hàn ý kinh người tự dưng trào ra từ cơ thể nàng. Cả người tự nhiên rùng mình một cái, sao mà tự nhiên lại lạnh thế này? Bên ngoài lạnh quả không sai, nhưng bên trong có điều hòa mà.
Còn ở phía sau, Bạch Hàn Tuyết và Diệp Tiên Nhi đều là những người có cảnh giới đủ cao nên cũng có thể cảm nhận được một luồng khí thế. Ai đó đã giải phóng ra khí thế này? Tuy rằng chỉ hơi thoáng qua một chút, nhưng ánh mắt bọn họ vẫn hướng về phía Mộ Thiên Tuyết ở trước, nhưng chỉ có thể thấy phía sau đầu, nên không thể nhận ra.
“Là một cao thủ.”
Bạch Hàn Tuyết nói.
Diệp Thiên Nhi gật đầu, liếc nhìn Diệp Thiên Dật ngồi ở phía bên cạnh.
Kỳ lạ, sao dáng dấp phía sau trông quen thế nhỉ?
Mộ Thiên Tuyết không cho phép Diệp Thiên Dật chạm vào tay mình, chứ đừng nói đến là mặt. Nàng rất hạn chế việc tiếp xúc giữa nam và nữ, mặc dù mối quan hệ giữa Diệp Thiên Dật và nàng cũng vô cùng tốt.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, sau đó hạ thấp giọng nói: “Xin lỗi nha, ta không cố ý. Chỉ là nếu ở trong rạp chiếu phim, quay đầu sẽ bị phạt tiền, ngươi xem mấy người ngồi đằng trước có quay đầu không?”
Diệp Thiên Dật bịa đại một cái lý do.