Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1244 - Chương 1241: Mẹ Kiếp! Mở Ra Đại Chiêu Là Treo Rồi?

Chương 1241: Mẹ kiếp! Mở ra đại chiêu là treo rồi?
Chương 1241: Mẹ kiếp! Mở ra đại chiêu là treo rồi?

Diệp Thiên Dật biểu hiện rất vừa lòng!

Quả nhiên là ông chú tật phong nha! Vẫn là có chút bản lĩnh!

Phanh ___

Hai thanh kiếm của hai người va chạm!

Thoạt nhìn khá tốt!

“Tông chủ, đây là vị nào vậy? Tại sao chưa bao giờ gặp? Cũng là người của tông môn chúng ta sao? Kiếm của hắn rất nhanh.”

Ma nữ tóc trắng tiến đến bên Diệp Thiên Dật hỏi.

“Hắn chỉ là cao thủ ta mời đến mà thôi, vẻn vẹn chỉ thế mà thôi! Nhìn chiến đấu!”

“Vâng!”

Diệp Thiên Dật tự tin nhìn màn chiến đấu trong trận!

Giai đoạn thứ hai…..

Ngũ trưởng lão kia luôn thăm dò thực lực của ông chú tật phong!

Cảm thấy…… khá là lợi hại! Kiếm pháp này có chút lợi hại!

Nhưng mà ….. cảm thấy không có lợi hại như vậy! B này dáng dấp biểu hiển rất tự tin, rất thần bí, nhưng luôn cảm thấy chạy tới chạy lui không thực tế ở đó, một chút hiệu quả tính bản chất đều không có, bộ dáng chưa từng có từ trước đến nay, lời thoại trước đó còn dọa bọn họ nhảy dựng, bây giờ cảm thấy, không có gì!

Soàn soạt____

Vào lúc này, kiếm nắm trong tay phải của ông chú tật phong quấn quanh một luồng tật phong!

Một cơn lốc đáng sợ thổi quét về phía ngũ trưởng lão.

Diệp Thiên Dật hài lòng gật đầu.

Cơn lốc này cao mấy chục mét, hơn nữa trong lúc xông ra, trong nháy mắt hóa thành ba đạo, tránh cũng không thể tránh! Trừ khi hắn có thuộc tính không gian!

Soàn soạt____

Sau đó, ngũ trưởng lão kia bị cơn lốc thổi trúng!

“Trò chơi kết thúc!”

Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng nói!

Soàn soạt___

Trong nháy mắt, cuồng phong tuyệt tức trảm mở ra, thân ảnh ông chú tật phong xuất hiện phía trên ngũ trưởng lão, trảm động cuồng phong tuyệt tức trảm,thân ảnh ngũ trưởng lão của Thiên Việt tông bị một luồng lực lượng dây dưa, trôi nổi trên hư không!“Đừng vội cho rằng lão phu dễ ức hiếp, từ lúc bắt đầu, lão phu chưa từng chủ động công kích!!”

Sau đó, ngũ trưởng lão hét lớn một tiếng, một đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống.

Ông chú tật phong kia không ngừng vũ động cuồng phong tuyệt tức trảm, võ võ giả, một đạo sấm sét bổ trúng hắn, hắn liền phun ra một ngụm máu, sau đó thân ảnh ngã trên mặt đất, ngọ ngoạy một chút, liền ngừng.

Diệp Thiên Dật: ???

Mọi người: ???

Mẹ kiếp?

Trò gì vậy? Ngươi đang phóng thích đại chiêu trên không trung thì bị diệt rồi sao?

Ta CMN?

Phế như vậy? Vậy tại sao ngươi lại bày ra bộ dáng cao thâm khó dò!

Đây là triệu hoán một tên lừa đảo?

“Ách___”

Độc Hoàng bọn họ sửng sốt một chút.

Hết……. hết rồi hả?

Không phải… tông chủ người tự tin như vậy, làm sao sẽ thua chứ? Kỳ lạ.

Lăng Việt cũng sửng sốt một lúc, sau đó……

“Ha ha ha___”

Lăng Việt cười lớn!

“Diệp tông chủ, đây chính là người ngươi phái ra? Liên tục ở nơi này bày vẽ, cảm thấy bộ dáng dường như rất lợi lại, thì ra đều là giả vờ, ha ha ha____”

Lăng Việt cười lớn, cùng với đó một đám cường giả Thiên Việt tông ở phía sau hắn cũng nhao nhao cười lớn!

Nói thật, mới bắt đầu sợ muốn chết, bọn họ đã lo lắng, tên Diệp Thiên Dật này hắn dựa vào cái gì chỉ mang mấy người này đến tấn công Thiên Việt tông bọn họ, sau đó, đột nhiên xuất hiện một người căn bản không biết là người nào, vô thanh vô thức, bộ dáng cao thâm khó dò, khiến cho bọn họ kiêng kỵ, cho nên…. lo lắng sẽ biến mất…… ha ha, vì thế, át chủ bài thực sự của tên Diệp Thiên Dật này không phải là những người ở sau lưng hắn, mà là những cường giả ở trong bóng tối như ông chú tật phong!

Sau đó….

Khi chiến đấu bọn họ cũng rất sợ hãi!

Đệt! Thoạt nhìn thật sự mạnh, ngũ trưởng lão luôn không động thủ, hắn đang thăm dò, xác thực cảm thấy bộ dáng rất mạnh, cuối cùng, hắn thực sự không thể lại thăm dò, sau đó phóng thích ra một chiêu võ kỹ của bản thân!

Sau đó…… Người đang ra vẻ kia, bị hắn giết rồi?

Hắn đều cười chết mất.

Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.

CMN thật xấu hổ!

Hệ thống chết tiệt, hại chết ta rồi.

Mất mặt.

“Thực sự là ngại quá nha Diệp tông chủ, không cẩn thận giết mất người của ngươi rồi! Xin lỗi xin lỗi!”

Lăng Việt âm dương quái khí nói.

“Ha ha ha, ngươi cho rằng người của ta chết rồi?”

Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng, sau đo sau đó đang cố gắng tìm thể diện về cho mình.

Đệt đệt đệt!

“Ừm?”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Vừa nãy chỉ là một phân thân của người ta thôi, ngũ trưởng lão làm sao đánh một phân thân của người của ta lại thận trọng như vậy? Trận đầu, làm chút nhẹ nhàng vui vẻ mà thôi, haizzz, các ngươi thế nhưng dương dương tự đắc cảm thấy giết người của ta rồi? Thật sự là nực cười.”

Những người nhíu chặt mày!

“Diệp tông chủ, hà tất gì biện giải cho khuyết điểm của bản thân chứ? Bọn họ không sai, sai là sai ở ông chủ!”

“Ông chủ? Ồ? Lẽ nào Lăng tông chủ luôn cảm thấy bản thân không phải là bạn bè với những cường giả này, không phải là quan hệ hợp tác, ngươi luôn cảm thấy bản thân là ông chủ của bọn họ?”

Diệp Thiên Dật trực tiếp bắt lấy điểm quan trọng của câu nói này.

Đồng tử Lăng Việt co rút!

Ta CMN! Công phu miệng lưỡi tên Diệp Thiên Dật này thật lợi hại!

Diệp Thiên Dật bày tỏ, nhất định lợi hại nha! Quen tay hay việc.

“Ha ha ha, bản tông chủ không có ý này! Vừa nãy ngươi nói, đây chỉ là một phần phân thân? Vậy thi thể của hắn còn………”

Đột nhiên, Lăng Việt cau mày!

Đệch?

Thi thể này đâu? Làm sao đột nhiên lúc này hóa thành một làn khói xanh biến mất không thấy rồi?

Diệp Thiên Dật thở dài một hơi!

Không tồi, không tồi, biến mất rồi, nếu không liền mất mặt.

“Lăng tông chủ, lúc này ngươi còn vì bản thân đánh thắng mà dương dương đắc chí sao?”

Diệp Thiên Dật cười nói.

“Hừ! Mặc kệ ra sao, các ngươi đều thua rồi!”

“Vậy liền đến trận thứ hai đi!”

Soàn soạt___

Ngũ trưởng lão lại lần nữa chớp lóe đến một nơi không xa trước mặt Diệp Thiên Dật!

“Diệp tông chủ, phái người của ngươi ra đi! Muốn đánh liền đánh, lèo nhèo làm cái gì!”

Ngũ trưởng lão ngưng mắt nói!

“Cái này….”

Diệp Thiên Dật ngoảnh đầu nhìn về những cường giả đều chuẩn bị chiến đấu đằng sau, Diệp Thiên Dật vuốt cằm!

Cái hệ thống cẩu tệ này, Diệp Thiên Dật làm sao có thể tin nữa?

Có điều….

Theo lý mà nói…….. lần đầu triệu hoán một phế vật, lần hai cũng không thể nào lại triệu hoán ra một phế vật chứ? Vậy thì vận may của mình cũng quá kém rồi!

Có lẽ sẽ không đâu.

“Các ngươi trước cứ nhìn đã.”

Diệp Thiên Dật nói xong với mấy người sau lưng, sau đó xoay người hướng về ngũ trưởng lão!

“Như vậy, bản tông chủ cũng phải nghiêm túc rồi! Ra đi!”

“Ting….. Chúc mừng ngươi triệu hoán ra {Đường Tam Tạng}.”

Diệp Thiên Dật: ???

Đường Tam Tạng? Ngươi chắc chắn là cái tên này không sai sao?

Đây là muốn mai táng bản thân sao?

Anh trai, đừng đùa nữa ha!

Đổi người khác, cầu xin đó cầu xin đó, đổi người khác ha!

Soàn soạt___

Sau đó, trước mặt Diệp Thiên Dật xuất hiện một con lừa ngốc một thân áo cà sa.

“A di đà phật!”

“Cái gì? Người Thiên Thượng tông cũng gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông rồi? Là đệ nhất tông trừ gian diệt ác trên đại lục, vậy mà thông đồng làm bậy với ác nhân của đại lục! Thật sự khiến người khác không thể tưởng tượng được!”

Ngũ trưởng lão nhìn thấy con lừa ngốc sau đó liền nói!

Thiên Thượng tông này tương tự với thiếu lâm tự của trái đất, dù sao chính là ngươi ở chỗ này nhắc đến Thiên Thượng tông, mọi người liền biết, người bên trong đều là hòa thượng!

Bình Luận (0)
Comment