Đầu tiên nói đến Dược Hoàng tông...
“Cái gì? Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông tấn công tông môn khác? Tấn công nơi nào?”
“Tông chủ, bọn họ tấn công... Thiên Việt tông ạ.”
“Khụ khụ khụ ——”
Lạc Cơ sặc một ngụm trà.
“Gì cơ? Thiên Việt tông? Ta không nghe lầm đấy chứ. Không phải tông chủ Thiên Việt tông kia là Lăng Việt hay sao? Hắn vừa mới nhậm chức minh chủ mà?”
Lạc Cơ rất ngạc nhiên.
“Đúng vậy tông chủ, chúng thuộc hạ cũng không lý giải được, nhiều linh môn như vậy sao tên Diệp Thiên Dật không đi tấn công lại đi tấn công Thiên Việt tông. Thật là làm người khác không hiểu suy nghĩ của hắn, còn nữa, hắn đã... đánh xong rồi.”
Lạc Cơ: ???
“Cái gì? Ngươi nói đã đánh xong rồi? Kết quả Thiên Việt tông bị diệt ư?”
“Đúng vậy tông chủ, Thiên Việt tông đã bị tiêu diệt, tông môn cũng bị phá tan, hơn một trăm cường giả của Thiên Việt tông đã chuyển ý gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông rồi.”
Lạc Cơ lập tức đứng dậy. Hắn không bình tĩnh nổi nữa.
“Phía bọn chúng cử bao nhiêu cường giả đi? Tổn thất bao nhiêu?”
“Hơn mười người. Chỉ hơn mười người mà thôi.”
“Cái gì?”
“Hơn nữa tông chủ, ... trong tông môn của chúng có số lượng lớn các ác nhân đại lục gồm ma nữ tóc trắng, Độc Hoàng, Phệ Hồn tôn giả vân vân đều gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông.”
“Cái gì.?”
Đây là lần đầu tiên trong đời Lạc Cơ đời khiếp sợ nhiều lần như vậy, à không lúc Diệp Thiên Dật tham Giải đấu y sư hắn đã được lĩnh hội rồi.
“Chúng là Tà môn sao?”
“Không phải, dựa theo cách nói của Diệp Thiên Dật họ không phải Tà môn. Ai mà biết được hắn ngược lại chuyển hóa những ác nhân đó, giúp họ cải tà quy chính. Đó là công lao lớn của hắn. Không chỉ vậy, hắn còn rêu rao mang theo những người này đến. Hơn nữa tông chủ, đây không phải điều quan trọng, tông chủ ngài xem cái video này đi, con lừa trọc này là một trong những cánh tay đắc lực của Diệp Thiên Dật dùng để tiêu diệt Thiên Việt tông. Sức mạnh của hắn không thể xem thường.”
Lạc Cơ chăm chú xem video.
“Vờ lờ. Đây là sức mạnh quái quỷ gì vậy?”
Lạc Cơ chửi tục một câu.
Đùa chắc?
“Cái thứ sức mạnh này là gì vậy, hắn khiêng khẩu súng Gatling đánh hạ Chân Thần cảnh, thật trâu bò.”
Tên thuộc hạ bất lực nói.
“Sao tông môn của Diệp Thiên Dật toàn ẩn giấu thiên tài vậy? Còn người con gái trên người có hai cánh trắng kia, chẳng lẽ nàng là người tộc Thiên Sứ?”
“Có lẽ vậy, nếu không phải vật trang trí thì chính là tộc Thiên Sứ rồi. Mà tộc Thiên Sứ không phải ở Thần Vực hay sao? Tới nơi này làm gì?”
“Có mùi bất thường. Diệp Thiên Dật này quả thật không hề đơn giản. Nếu so sức mạnh thời gian chắc không ai có thể đánh bại hắn.”
Lạc Cơ nói.
“Ý tông chủ là...”
“Tông môn của Diệp Thiên Dật kia không phải có ác nhân của đại lục sao? Ngươi đi một chuyến đến Thần Phong tông, bảo bọn họ đi tiêu diệt chúng. Còn về lý do... không cần bản tông chủ phải nói chứ?”
Lạc Cơ nói.
“Dạ. Thuộc hạ đã hiểu ý tông chủ ạ.”
...
Dược Thần sơn...
“Con gái, con mau lại đây xem cái này.”
Dao Tịch nghi hoặc đi đến chỗ cha nàng.
“Đây là?? Video cuộc chiến giữa Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông và Thiên Việt tông sao?”
Dao Hải gật đầu: “Con biết rồi sao?”
“Dạ. Nghe nói Thiên Việt tông bị mười mấy người Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông tiêu diệt.”
“Con nhìn xem, người này...”
Dao Tịch nhíu mày.
“Chẳng lẽ sau lưng Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông là Thiên Thượng tông?”
“Không, hắn không phải người Thiên Thượng tông. Hắn khả năng chỉ đơn thuần là một tên hòa thượng, nhưng phương thức chiến đấu của người này có chút kỳ lạ...”
Dao Tịch nhìn chăm chú, sau đó há to miệng.
“Đó tuyệt đối không phải một vũ khí bình thường.”
“Không sai. Cho nên tông môn này của Diệp Thiên Dật thật là hiếm lạ cổ quái, đại lục ác nhân gia nhập không nói lại còn có người hoa hòe loè loẹt. Diệp Thiên Dật này quả thật là thiên tài. Tư duy của hắn rất mới mẻ hợp thời, nhìn xa trông rộng hơn nữa với khả năng của hắn có thể đánh một vạn cái tông môn sao lại cố tình đánh Thiên Việt tông trước, con nói xem hắn có ý đồ gì?”
Dao Tịch gật đầu đồng ý: “Quả là một người khó hiểu.”
“Cho nên người như vậy chỉ có thể trở thành bạn. Nếu không thể trở thành bạn, kia cần thiết làm hắn từ trên thế giới này tin tức.”
Dao Hải từ tốn nói.
“Cha, Diệp công tử này... hình như có quan hệ khá tốt với Dược Thần sơn chúng ta, chắc hắn sẽ không cùng chúng ta trở thành kẻ địch đâu.”
“Nhưng hắn cũng không phải bạn của chúng ta, không phải sao?”
“Vậy...”
“Nếu là bạn, Diệp Thiên Dật còn làm những việc như lôi kéo người Dược Thần sơn sao? Hắn thậm chí còn dụ dỗ Hải Phong Khoát về tông môn hắn. Chuyện này làm lãnh đạo cao cấp của Dược Thần sơn vô cùng tức giận. Hừ. Thật to gan.”
Dao Hải phẫn nộ đập bàn làm con gái Dao Tịch bên cạnh hoảng sợ.
Nàng nghĩ tính tình cha mình bình thường rất ôn hòa, sao lại đột nhiên tức giận vậy? Đáng ra chuyện này không thể làm cha tức giận mới phải chứ.
“Nếu như Diệp Thiên Dật không muốn cùng chúng ta trở thành bạn, Dược Thần sơn sẽ tiêu diệt Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông của hắn.”
Dao Hải nói.
“Cha... Hắn vốn không phải kẻ địch của chúng ta, vì sao ngài phải cưỡng ép biến hắn thành địch vậy?”
Dao Tịch không hiểu cắn nhẹ môi đỏ.
“Cha đã nói với con, nếu không phải kẻ địch thì phải thành bạn, không phải thể làm bạn được vậy chỉ còn cách tiêu diệt thôi. Người này có năng lực và dã tâm. Hắn còn có ý định lôi kéo tư bản và nhân duyên của những cường giả đỉnh cấp khác. Một khi tin tức Hải Phong Khoát đã thăng cấp lên Thái Cổ Thần Vương cảnh truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả đang mắc kẹt ở cảnh giới Thái Cổ Thần Vương trên đại lục tìm mọi cách xin gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông. Một nước cờ này của Diệp Thiên Dật có thể nói tuyệt diệu. Tương lai sức mạnh của người này sẽ trở nên cường đại đáng gờm, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông cũng sẽ trở thành một tông môn không thể xem thường. Điều đó sẽ là mối nguy hiểm cho tông môn chúng ta. Vì vậy bắt buộc phải giết chết Diệp Thiên Dật.”
Dao Hải nói.
“Con không đồng ý.”
Dao Tịch không nỡ, nàng vì Diệp Diên Dật cãi lại cha.
“Đó là chuyện của con, trừ phi...”
Dao Hải không nỡ nhìn con gái đau lòng, nói: “Trừ phi con có thể làm cho hắn trở thành bạn tốt của Dược Thần sơn ta. Mà không phải chỉ là bạn của con, hiểu chưa?”
“Nhưng mà...”
“Cha chỉ nói đến đây thôi. Cha biết con cùng Diệp Thiên Dật coi như bạn bè, nhưng phải lấy đại cục làm trọng, được rồi, con về tu luyện đi, đúng rồi, Diệp Thiên Dật có bạn gái phải không? Mấy người?”
Dao Hải hỏi.
“Có ạ. Nhưng bao nhiêu người thì con không biết.”
Dao Tịch nói xong đột nhiên nhớ ra điều gì đó.
“Con đi tu luyện đây.”
Dao Hải thấy con gái đã đi xa thì lộ ra dáng vẻ cáo già cười xảo quyệt.
“Ôi, cái bàn của ta.”
Hắn đau lòng nhìn cái bàn bảo bối của mình.
Không sai. Hắn muốn cùng Diệp Thiên Dật kết thành bạn bè. Diệp Thiên Dật này quá nghịch thiên. Ai nhìn chẳng nhìn ra tương lai hắn tiền đồ sáng lạng, bao gồm cả tông môn hắn nữa chắc chắn sẽ gặt hái được nhiều thành tựu to lớn. Nói thật Dao Hải thật lòng khâm phục tính cách quyết đoán và khí phách của Diệp Thiên Dật.
Cho nên vừa mới hắn giả tức giận đập bàn thật ra là để dọa con gái mình.
Làm cha, hắn cũng nhìn ra được con gái hiếm thấy động lòng trước con trai của mình lại có hảo cảm với Diệp Thiên Dật. Nếu hai đứa nó có thể thành đôi chẳng phải tốt hay sao? Vì thế hắn hỏi con gái vấn đề kia thật ra là đang nhắc nhở nàng: Muốn Diệp Thiên Dật trở thành bạn của Dược Thần thì chỉ có cách đó thôi.